Chương 47: Hợp đồng hôn nhân

Đây là lần thứ 2 Tô Mỹ Lệ thấy sát khí tỏa ra từ Lăng Vân. Bầu không khí trong phòng trở nên lạnh lẽo dần, thậm chí còn có cảm giác lạnh sống lưng, sắp đóng băng người đến nơi rồi vậy. Cô đành cười trừ rồi khuyên can 2 người họ.

-" Được rồi, được rồi. Thật ra đây là.... là 1 người bạn mới từ nước ngoài về của tôi. Cậu không cần phải kích động. Cứ ngồi xuống trước đi đã ! "

-" Bạn... tôi là bạn em từ bao giờ vậy ? " * nhếch mép cười *

-" Thì... "

Tô Mỹ Lệ lấy tay bịt miệng của Bạch Tiêu. Anh thấy thế liền được nước lấn tới, liếʍ tay cô. Tô Mỹ Lệ giật mình, bỏ tay ra khỏi miệng anh.

-" Sao nào ? Mới thế mà đã... Em rụt rè quá đó Thỏ con à ! "

-" T.. ôi ... "

-" Thôi được rồi không trêu em nữa. Tôi đến bàn chính sự đây. "

-" Chính sự gì ? "

-" Kệ anh ta đi ! Cậu đi với tôi ! "

-" Ngươi dám ! "

-" Dám chứ sao không ! "

Bầu không khí yên ổn được 1 lúc thì lại xảy ra cãi cọ. Nhiệt độ trong phòng lại giảm mạnh.

-" Thôi.. được rồi mà. Hai người đừng cãi nhau nữa. "

* Đồng thanh *

-" Vậy cậu/ em chọn theo ai ? "



-" Ờm... "

^^ Nói gì mà đồng thanh dữ vậy ! Mình nên nghe theo ai bây giờ ? ^^

-" À.. ừm... 2 người cứ bình tĩnh trước đã ! "

* Quay sang chỗ Lăng Vân *

-" Cậu cứ về trước đi, tôi đi với anh ta 1 lúc, lát tôi tự về ! "

Thấy Tô Mỹ Lệ nài nỉ như vậy, Lăng Vân đành nghe theo. Anh ta bước rầm rầm ra ngoài, tiếng bước chân thể hiện rõ sự tức giận.

-" Cậu ấy đi rồi. Anh muốn nói gì thì nói mau đi ! "

-" Ừm ! Sau vụ việc hôm trước, tôi đã đi tìm người phụ nữ đêm đó khắp nơi và hôm nay, tôi đã tìm được em ! Em chính là người phụ nữ hôm đó ! "

-" Thì... thì... sao ? "

-" Tôi sẽ bù đắp cho em ! "

-" Khô..ng tôi không cần. Anh chỉ cần để cho tôi sống yên ổn là.... "

Chưa kịp nói dứt câu, Bạch Tiêu đã bế Tô Mỹ Lệ đi thẳng 1 mạch vào trong xe của anh.

-" Anh... anh làm cái gì vậy ? Thế này chẳng khác nào là bắt người bất hợp pháp cả ! "

-" Tôi là ai chứ ! Tôi là BẠCH TIÊU, trong từ điển của tôi không có chữ hợp pháp hay không hợp pháp cả. Tôi chính là luật pháp ! "

-" Anh... "



^^ Đúng là cái đồ bá đạo tổng tài mà. ^^

-" Sao nào ?! Đang chửi thầm tôi chứ gì ? "

-" Ơ... khô.. ng khô... ng có ! "

-" Thôi được rồi nói chuyện chính đây ! "

-" Ừm.. "

-" Tôi muốn đi đăng kí kết hôn với em ! "

-" Không... tôi không muốn anh vì thương hại tôi mà cưới tôi ! Tôi muốn có 1 tình yêu đích thực. "

Nghe thấy cô bảo vậy, anh sững người lại 1 hồi lâu rồi sau đó nhếch mép cười với cô.

-" Được, nếu em muốn, chúng ta sẽ làm 1 bản hợp đồng hôn nhân. Thời hạn 3 năm đi, nếu sau 3 năm em vẫn không yêu tôi thì coi như em được tự do. Tôi sẽ không bám theo em nữa. "

-" Thế còn ngược lại tôi yêu anh thì sao ? "

-" Đơn giản mà. Lúc đấy em sẽ là của tôi, kết thúc hợp đồng hôn nhân, sống như những cặp vợ chồng khác. "

Tô Mỹ Lệ suy nghĩ 1 hồi thấy chuyện này có vẻ ổn. Cô định đồng ý thì lại nhớ đến rằng trong bản hợp đồng hôn nhân thì sẽ có một vài luật lệ. Nếu cô đồng ý không thế này thì... như kiểu thỏ vào hang sói vậy. Không thể thế được. Tô Mỹ Lệ quyết định nói rõ ra quan điểm của cô ngay từ đầu, tránh cho sau này hối hận cũng không kịp nữa.

-" Vậy... vậy thì những luật lệ trong bản hợp đồng hôn nhân thì sao ? "

-" Ừm... em được quyền đưa ra 3 điều kiện, tôi cũng đưa ra 3 điều. "

-" Ừ được vậy thì điều thứ nhất, tôi muốn anh không được can thiệp vào đời sống riêng tư của tôi. Thứ 2 tôi có thể đồng ý ở chung nhà với anh nhưng tôi với anh phải mỗi người 1 phòng riêng và cái cuối cùng là... không được để lộ hợp đồng hôn nhân và việc chúng ta kết hôn ra ngoài. "

-" Tiểu Thố tử à, em có vẻ thích ra điều kiện nhỉ ?! Haizzz thôi được rồi tôi đồng ý tất cả 3 điều trên của em. Vậy thì đến lượt điều kiện của tôi rồi chứ ?! "