*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“…… Trò chơi?”
Giọng điệu nguy hiểm ấy khiến Thời Dương có dự cảm không lành, đến khi nghe rõ được nội dung của trò chơi, cậu càng bất giác mở to đôi mắt, khuôn mặt đỏ bừng, những băn khoăn này nọ đều bị ném ra sau đầu.
Vèo một cái, Thời Dương lập tức chui vào trong ổ chăn, dù cho Lục Hi Thần có kêu như thế nào cũng không chịu ra, cậu ở bên trong chăn biến thành một omega cả người đỏ bừng.
Vậy là không thể chơi trò chơi đó được rồi, trong lòng Lục Hi Thần có chút tiếc nuối, nhưng cũng không quá để ý.
Dù sao vốn dĩ hắn muốn mượn chuyện này để dời lực chú ý của Thời Dương, hiện giờ đã đạt được mục đích, thế nên hắn cũng thật sự không nhịn nổi nữa, lập tức rời khỏi phòng ngủ rồi chạy vọt vào trong phòng vệ sinh.
Hai loại pheromone hòa quyện từ từ tản đi, cuối cùng trở về bình thường.
Đến khi hai người đã dọn dẹp hết đống hỗn độn kia, thì buổi sáng cũng đã trôi qua được một nửa.
Sau khi giặt quần áo xong, Thời Dương bèn treo chúng lên cửa phòng vệ sinh, thế nhưng cậu lại ngại ngùng không dám đi ra ngoài, chỉ lặng lẽ ló đầu ra nhìn trộm người đang ngồi trên sô pha.
Lục Hi Thần đã phát hiện ra Thời Dương từ sớm, hắn lấy hộp quà ra, vẫy vẫy tay về phía phòng vệ sinh: “Dương Dương, tôi nhìn thấy nhóc rồi, mau tới đây đi.”
“E hèm, tối hôm qua tôi có nói là hôm nay sẽ mở quà.” Chờ đến khi người nọ đã đứng trước mặt mình, hắn bắt đầu mở hộp quà ra.
Bên trong là hai chiếc vòng cổ cùng kiểu dáng, vừa nhìn thoáng qua cũng có thể biết đây là đồ đôi. Trên mỗi chiếc vòng đều có một viên đá cẩm thạch nho nhỏ tinh xảo, lần lượt là “bình sữa” màu trắng cùng “chai bia” màu vàng nâu.
Sau khi cẩn thận đeo chiếc vòng cổ cho Thời Dương, Lục Hi Thần xoa mái tóc xoăn của đối phương: “Thích không?”
Giọng điệu và hành vi của hắn vẫn như mọi khi, đồng thời cũng không có chút khác biệt nào vì sự thay đổi trong mối quan hệ.
Điều này khiến Thời Dương đang căng thẳng cũng dần thả lỏng, cậu thích thú không thôi, vừa vuốt ve “chai bia nhỏ” vừa gật đầu lia lịa: “Cực thích luôn!”
Bởi vì thời gian đặt hàng tương đối trễ, nên Lục Hi Thần cũng vừa mới nhận được hàng vào ngày hôm qua, hắn vừa nhìn vừa sờ vào “chai bia” trên vòng cổ, lông mày khẽ nhướng: “Dương Dương, nhóc có thấy cái này giống với chai Coca trong
QQ Gummy* không?”
(*) QQ Gummy - QQ糖: Đây là một hãng kẹo của Trung Quốc.
“Có sao, tôi thấy nó không giống tí nào hết.” Đây rõ ràng là chai bia của anh Thần! Thời Dương có chút không vui, lần đầu tiên cậu dám cả gan giành lấy vòng cổ, sau đó nhét vào trong quần áo giấu thật kĩ.
Rồi cậu cầm chiếc vòng cổ còn lại, vành tai hơi hồng hồng: “Anh Thần, anh cúi thấp xuống chút.”
Cậu trai cao lớn ngoan ngoãn làm theo, để cho bạn trai nhỏ mới ra lò của mình đeo vòng cổ lên cho.
Thời Dương nhìn “bình sữa” dễ thương trước ngực hoàn toàn trái ngược với khí chất của người nọ, không nhịn được đưa tay chạm vào.
Thời Dương đứng trước mặt hắn cũng cúi đầu xuống, lấy “chai bia” giấu trong quần áo ra.
Đá cẩm thạch chạm vào hơi lạnh, nhưng sau khi bị giấu đi, nó lập tức trở nên ấm áp, tựa như đã nhiễm phải độ ấm trên người chính mình.
Giữa bọn họ đã có ký hiệu đại diện cho nhau.
Trong một khắc, phòng khách bỗng trở nên im ắng.
Lục Hi Thần thu hồi lại tầm mắt, rồi ôm người trước mặt người vào trong lòng. Hắn cúi đầu xuống hôn lên mái tóc xoăn của Thời Dương, tại nơi mà đối phương không nhìn thấy, trong mắt Lục Hi Thần lại trở nên tối tăm.
Nhưng rất nhanh vẻ mặt hắn lại mang theo nụ cười vô lo vô nghĩ, dường như không hề quan tâm đến bất cứ chuyện gì.
Lúc này hai người bọn họ đều rất hạnh phúc, không phải sao?
—————
Tuy rằng vẫn còn hai tiếng nữa mới đến giờ ăn trưa, nhưng Lục Hi Thần không nỡ để Thời Dương nhịn đói, hắn vất vả lắm mới nuôi người nọ tăng được 5 cân, vì thế không thể để sụt một cân nào được!
“Dương Dương, nhóc đừng nhúc nhích, để tôi làm cho.” Omega trong thời kì phát tình rất yếu ớt, vậy nên nhất định phải được nghỉ ngơi thật tốt.
Sau khi đi vào phòng bếp, hắn mở tủ lạnh lục soát vài vòng, cuối cùng lấy ra…… Chiếc bánh kem mà ngày hôm qua chưa ăn hết.
【Ồ ~ tôi còn tưởng rằng ký chủ muốn thể hiện tài nghệ của bản thân cơ ~】
【Khụ khụ, cái này gọi là không lãng phí thức ăn.】 Khi sát thủ phòng bếp Lục Hi Thần đang chuẩn bị lấy hai cái bát ra, hắn lại đột nhiên đổi ý.
Cuối cùng, hắn chỉ lấy một cái bát và một cái thìa, trong giọng nói mang vẻ phơi phới khó hiểu: 【Hệ thống, mi có thể trở về không gian để chuẩn bị trước, vì lát nữa có khả năng mi sẽ phải vào phòng tối.】
Sau khi trang trí xong chiếc bánh kem thì Lục Hi Thần trở về phòng khách, còn Thời Dương vẫn còn đang ngồi trên sô pha đợi hắn.
Hắn không đưa thìa cho Thời Dương mà múc một thìa bánh kem ở trong bát đưa đến bên miệng đối phương: “Dương Dương vẫn đang trong kì phát tình, cơ thể suy yếu, là bạn trai của tôi, tôi nên có nghĩa vụ đút Dương Dương ăn.”
Bởi vì kế hoạch tăng cân kia mà Thời Dương đã được Lục Hi Thần đút ăn rất nhiều lần, nếu là trước kia có lẽ cậu sẽ từ chối bởi vì tư thế quá thân mật, nhưng hiện tại bọn họ đã có quan hệ chính đáng!
Thế là cậu bèn ngoan ngoãn há miệng nhận thức ăn từ cậu bạn trai nhà mình, một người đút một người ăn, trông vô cùng hài hòa.
Mãi đến Lục Hi Thần “không cẩn thận” run cánh tay, khiến cho một vệt kem nhỏ dính lên khóe miệng của Thời Dương.
“Tại tôi bất cẩn quá.” Lục Hi Thần rất là áy náy buông chiếc thìa xuống, hắn bắt lấy hai tay của Thời Dương, không cho đối phương tự mình làm, vô cùng có thành ý: “Để tôi giúp Dương Dương lau.”
Hắn nghiêng người qua, khi khoảng cách giữa hai người ngày càng gần, Thời Dương vốn đã đoán được một ít, cậu mới xấu hổ ngả người ra sau, đến khi phần lưng đυ.ng phải sô pha, cậu muốn lui cũng không thể lui được.
Kem bên khóe miệng được đối phương cẩn thận lau sạch sẽ, chỉ còn lưu một vệt nước.
“Thật ngọt.” Ngay từ tối hôm qua Lục Hi Thần đã muốn làm điều này, nhớ lại hương vị của chiếc bánh, hắn cảm thấy bản thân có chút nghiện.
“Anh Thần……”
“Ngoan, ăn nhiều thêm một chút.”
Omega muốn chạy trốn lại bị alpha giữ chặt trong lòng, cuối cùng cậu đã ăn xong chiếc bánh kem với khóe mắt đỏ ửng.
Hệ thống đang tò mò vì sao mình còn chưa bị tiến vào phòng tối lặng lẽ ló đầu ra:…… Chỉ vậy thôi?
Nó không khỏi cảm thấy nghi hoặc, rốt cuộc là do nó nghĩ nhiều, hay là do ký chủ quá đơn thuần……
—————
Kì phát tình của omega diễn ra ba tháng một lần, mỗi lần thường kéo dài từ 3 đến 5 ngày, trong giai đoạn này, ngoài du͙© vọиɠ ham muốn sinh lý mãnh liệt ra, omega còn sẽ trở nên rất yếu ớt và cực kì khao khát pheromone của alpha.
Thuốc ức chế có khả năng giúp bọn họ trải qua kì phát tình một cách an toàn, nhưng phụ thuộc quá nhiều vào thuốc ức chế là hành vi không nên. Đặt trường hợp omega nào không có thuốc ức chế trong tay, nếu như không thể tự dựa vào ý chí của bản thân để duy trì tỉnh táo, như vậy sẽ vô cùng nguy hiểm. Hơn nữa, việc sử dụng quá nhiều thuốc ức chế cũng sẽ gây ra những nguy hại đối với cơ thể.
Vì vậy, nếu omega đã tìm được bạn đời, thì việc đánh dấu sẽ là phương pháp giải quyết an toàn và hiệu quả hơn.
Nhưng cho dù là đánh dấu tạm thời, omega trong thời kì phát tình cũng sẽ sinh ra loại cảm giác ỷ lại mãnh liệt đối alpha của mình, bọn họ không để từ chối được bất cứ yêu cầu nào của alpha, và đến khi kí hiệu biến mất thì mới có thể khôi phục lại bình thường.
Mà khi kì mẫn cảm của alpha đến cũng sẽ có các vấn đề tương tự.
Pheromone mang cho họ lợi thế hơn beta, nhưng nó cũng mang đến những xiềng xích.
Lấy cớ omega đang trong kì phát tình cần pheromone của alpha để xoa dịu, thế nên Lục Hi Thần đã thản nhiên dọn về phòng ngủ, trở lại trên chiếc giường của mình một lần nữa.
Từ đó trở đi, hắn trải qua cuộc sống hạnh phúc khi vừa được ôm người nọ đi ngủ, vừa được ôm người nọ khi tỉnh. Chỉ là vào mỗi buổi sáng, nhiệt huyết của hắn có lẽ sẽ hơi lớn, phải đi vào phòng vệ sinh để giải quyết.
Thời Dương mơ hồ cảm thấy có chút không đúng lắm, nhưng…… Rúc vào trong lòng Lục Hi Thần, cậu quyết định không để ý đến vấn đề này nữa.
Sau khi kì phát tình trôi qua, hai người cũng ăn ý giữ nguyên hiện trạng và không ai đề cập đến chuyện dọn đi.
—————
Chẳng mấy chốc, kì nghỉ Quốc Khánh dài hạn đã đến.
“Sau khi học xong tiết buổi chiều, các em sẽ được nghỉ, không cần nói nhiều làm gì cho vô nghĩa, dựa theo quy định cũ, sau khi đi học lại sẽ có kì thi tháng lần thứ nhất, đây là kì thi tháng đầu tiên của khối 12, độ khó sẽ tương đối giống với thi Đại Học, các em nhất định phải chú trọng……”
Đây là tiết tự học cuối cùng, Hướng Vũ nói xong việc thi cử thì lại bắt đầu dặn dò về các vấn đề an toàn như thường lệ.
Bên dưới không ngừng thì thầm to nhỏ với nhau, nhưng ông cũng không để ý, ông bình tĩnh mở cuốn sách luyện tập mà mình mang theo ra: “Tiếp theo tôi sẽ giao bài tập môn toán, sách luyện tập giảng đến đâu thì làm đến đó, tôi cũng đã soạn bài kiểm tra của mỗi phần, sau kì nghỉ thì nộp lại bài kiểm tra cho tôi.”
“Hở ~~ thầy ơi, đừng mà ——”
Hướng Vũ: “Hở cái gì mà hở, mấy em có biết lớp 1 lớp 2 người ta có bao nhiêu bài tập về nhà môn toán không? Mười bài kiểm tra đấy!”
Những học sinh vừa mới than vãn lập tức ngậm miệng lại, lặng lẽ khóc thầm.
Lâm Sán đang kiểm kê lại bài tập về nhà, đầu cậu ta như muốn rụng trọc: “Có bạn nào nhận làm bài hộ không? Đống bài tập này có khi tôi làm mỗi ngày cũng không hết ấy chứ.”
Tuy là nói vậy, nhưng khi cậu ta vừa quay đầu lại đã mở group chat nhỏ của 4 người lên, gõ chữ: 【Quốc Khánh chúng ta đi chơi đâu đây?】
Không đợi cậu ta gửi lên vài lựa chọn, trong group đã có một tin nhắn.
【Thần: Mấy người tự bàn đi, tôi với Thời Dương không thể đi cùng được đâu.】
【Tam: Xin lỗi, quên kick anh Thần khỏi group chat. Lạnh nhạt.jpg】
Lục Hi Thần nhìn thấy tên group đã được đổi thành “Liên minh những người độc thân”, hắn có chút khinh thường.
Để hắn suy nghĩ kĩ xem nào, kì nghỉ này nên dẫn Dương Dương hẹn hò ở đâu nhỉ?
Thời Dương ở bên cạnh đang thu dọn đồ đạc, ngoại trừ bài tập về nhà, cậu còn mang theo một đống tài liệu ôn tập, trông có vẻ sẽ định ở nhà học tập thật chăm chỉ, thậm chí chiếc cặp cũng bị nhồi nhét đến căng phồng lên.
Lục Hi Thần cũng không để ý nhiều, bình thường Thời Dương là người rất chăm chỉ, nhưng cậu cũng là một thí sinh dồn bài tập thành đống trong kì nghỉ, thuộc nhóm những người trước khai giảng hai ba ngày mới bắt đầu làm bài.
Mãi đến ngày đầu tiên của kì nghỉ, mới sáng sớm mà hắn đã nhìn thấy Thời Dương ngồi trên bàn lật sách, nhìn bộ dạng còn có vẻ như đã học được rất nhiều.
Lục Hi Thần:…… Không, cái này không giống như tôi nghĩ.
Nhưng Thời Dương dường như thật sự coi trọng kì thi quy mô lớn lần thứ nhất này, sau khi làm xong bài tập về nhà từ sớm, cậu bèn ở trong nhà ôn tập suốt mấy ngày, nhưng vào ngày nghỉ cuối cùng lại bị Lục Hi Thần mang khỏi nhà.
—————
Mùa hạ khô nóng vừa qua đi, thời tiết đã mát mẻ rất nhiều.
Sau khi mặc thêm cho Thời Dương một chiếc áo khoác mỏng, Lục Hi Thần dẫn người nọ rời khỏi nhà.
Đang là kỳ nghỉ quốc khánh, vì vậy nên bên ngoài có rất nhiều người.
Bọn họ nắm tay nhau đi hết một đoạn đường, sau đó bước lên một chiếc xe buýt đông nghẹt.
Lục Hi Thần dẫn Thời Dương lại một góc, dưới sự bao quanh của đám người, hắn hơi cúi đầu xuống hôn lên trên đỉnh đầu của omega nhà mình: “Nội dung học tập của bạn Lục ngày hôm nay chính là, làm thế nào để bảo vệ cậu bạn ngồi cùng bàn của hắn trên xe buýt một cách thật ngầu lòi.”
Bạn Thời được bảo vệ đỏ ửng đôi tai, cậu vùi đầu mình vào trong lòng bạn Lục.