Chương 2: Lần Đầu Ra Chợ Tu Chân

Lạc Nhật hít một hơi thật sâu, mắt nhắm mắt mở bước ra khỏi quán ăn của mình. Đây là lần đầu tiên anh đặt chân ra ngoài sau khi xuyên không, và trước mắt anh là một thị trấn nhỏ mà mọi thứ đều có vẻ vừa lạ lẫm, vừa có chút gì đó… lộn xộn.

Con hẻm nhỏ dẫn ra phố chính có vài tiểu thương đang bày bán những món đồ kỳ lạ. Anh nhanh chóng nhận ra rằng đây không phải khu chợ bình thường. Các sạp hàng bày ra đủ loại dược thảo linh thiêng, bảo vật hàng đầu, và đặc biệt là một ông cụ đang bày bán mớ kiếm gỉ sét với bảng hiệu Thần Binh Huyền Thoại.

"Đúng là thế giới tu chân." Lạc Nhật lẩm bẩm, mắt tròn mắt dẹt nhìn quanh. Nhưng nhìn kiểu nào cũng giống như chợ đồ cũ vậy.

Khi đi qua một sạp hàng bày đầy thảo dược, anh ghé lại. Đó là một người phụ nữ trung niên có mái tóc rối bù, trông có vẻ già dặn và giỏi giang trong việc bán hàng.

"Cô ơi, cô có bán thảo dược nào gọi là Lục Vị Thảo không ạ?”

Người bán hàng nhìn anh một cách kỳ lạ.

"Cậu hỏi thảo dược nào cơ? Lục Vị Thảo? À… nó không phải thứ rẻ đâu nhé! Là linh thảo có thể chữa trị hỏa khí, giúp tu luyện giả làm dịu tinh thần, ai ai cũng muốn sở hữu."

Lạc Nhật nghe thế liền mỉm cười thân thiện.

"Dạ đúng rồi! Mà... có loại nào giá rẻ chút không ạ? Con chỉ có ít linh thạch thôi."

Người phụ nữ nheo mắt, đột nhiên nở một nụ cười đầy ngụ ý.

"Có đấy! Chờ ta chút."

Bà lục lọi một hồi trong đống thảo mộc lộn xộn trên sạp, cuối cùng lôi ra một nắm lá khô, cuộn tròn và trông như cỏ dại bên đường. Bà ta tặc lưỡi:

"Đây, cũng có tác dụng tương tự với Lục Vị Thảo. Mua không, chỉ ba linh thạch thôi!"

Lạc Nhật nhìn đám lá khô với vẻ mặt nghi ngờ, nhưng sau khi nhìn lại túi linh thạch còm cõi của mình, anh đành cắn răng lấy ra ba viên linh thạch nhỏ xíu, trao cho bà bán hàng và nhận lấy nắm lá.

"Cảm ơn cô! Mong là thứ này có tác dụng thật…!"

Mang theo nắm lá về đến quán, Lạc Nhật thở phào nhẹ nhõm, bắt tay vào chuẩn bị nấu nướng. Nhưng vừa đặt tay lên chiếc nồi cũ kỹ thì giọng nói lạnh lùng của Hệ Thống lại vang lên:

[Hệ Thống Trù Thần]: "Cảnh báo: Thảo dược ký chủ vừa mua không phải là Lục Vị Thảo, mà chỉ là cỏ héo thông thường."

Lạc Nhật ngẩn ra, tay vẫn đang cầm nắm lá.

"Cái gì? Cỏ héo? Tức là mình bị lừa ba linh thạch à?"

Giọng Hệ Thống vang lên đầy bình thản:

[Hệ Thống Trù Thần]: "Ký chủ nên kiểm tra kỹ hơn trước khi mua, để tránh tình trạng lừa đảo trong tương lai."

Lạc Nhật nghiến răng nghiến lợi, tự nhủ lần sau gặp lại bà bán hàng nhất định phải đòi lại ba linh thạch. Tuy nhiên, đã về đến đây rồi thì cũng chẳng còn cách nào khác, anh đành tiếp tục nấu thử món Canh Lục Vị Thảo với hy vọng có thể hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên mà không gặp thêm sự cố.

"Được rồi, cỏ héo thì cỏ héo. Cùng lắm thì làm cho nó thơm ngon hơn, biết đâu lại hiệu nghiệm!"

Anh bắt đầu đun nước và cho nắm lá khô vào nồi. Nhưng ngay khi nấu được vài phút, chiếc bếp lò cũ kỹ bỗng dưng xì khói đen nghi ngút, lửa cháy bùng lên như sắp nổ tung.

"Ối! Cái bếp này sao lại như vậy?"

Lạc Nhật hoảng hốt vội vàng tìm nước dập lửa, nhưng bếp vẫn bốc khói mù mịt, khiến anh ho sặc sụa. Giọng Hệ Thống lại vang lên một cách bình tĩnh:

[Hệ Thống Trù Thần]: "Cảnh báo: Ký chủ đang sử dụng lửa quá lớn và nhiệt độ không phù hợp với món ăn cần chế biến."

"Trời ơi, hệ thống thì phải giúp chứ! Sao chỉ cảnh báo không mà không chỉnh nhiệt cho ta luôn chứ?"

Cuối cùng, sau một hồi chật vật, Lạc Nhật cũng đun xong nồi canh đầu tiên. Mùi thơm không đến nỗi nào, nhưng màu nước thì có chút kỳ lạ. Anh nhìn nồi canh nâu đυ.c, trong lòng ngổn ngang bao suy nghĩ.

"Hệ Thống, thế này có đạt yêu cầu không?"

Giọng Hệ Thống vang lên với sự đều đều quen thuộc:

[Hệ Thống Trù Thần]: "Món ăn đã hoàn thành, nhưng chất lượng chỉ đạt 30% yêu cầu. Tuy nhiên, do đây là lần đầu ký chủ nấu nướng, hệ thống sẽ bỏ qua và xem như ký chủ hoàn thành nhiệm vụ.

Lạc Nhật thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cảm thấy như vừa vượt qua một cửa ải lớn.

"Phù, may quá! Vậy còn phần thưởng đâu, ta có được công pháp gì không?"

Hệ Thống không trả lời ngay, mà chỉ hiện lên một ánh sáng xanh nhạt trong tâm trí Lạc Nhật, rồi một cuốn sách nhỏ hiện ra trước mắt anh.

[Hệ Thống Trù Thần]: "Phần thưởng: Công pháp tu luyện cơ bản Khí Công Sơ Giai. Đây là công pháp đơn giản nhất, giúp ký chủ bắt đầu cảm nhận linh khí và rèn luyện cơ bản."

Lạc Nhật lật xem cuốn sách, đọc lướt qua, rồi lại thở dài ngao ngán.

"Khí Công Sơ Giai? Tên nghe đã thấy tầm thường rồi…!"

Giọng Hệ Thống lại vang lên đầy lạnh lùng, như thể phớt lờ sự thất vọng của anh:

[Hệ Thống Trù Thần]: "Muốn công pháp cao cấp, ký chủ cần nâng cấp kỹ năng nấu nướng, thu hút tu sĩ đến quán và hoàn thành nhiều nhiệm vụ hơn."

Lạc Nhật ngao ngán nhìn lại căn bếp, tự hỏi liệu có bao giờ mình có thể trở thành một tu sĩ hùng mạnh hay không, khi con đường duy nhất lại là… nấu ăn.

"Thôi được, từ từ mà tiến, mình sẽ làm nên chuyện từ cái quán ăn này. Mà trước hết, phải kiếm cho được Lục Vị Thảo thật để nấu cái canh chuẩn hơn…!"

Anh gật đầu tự nhủ, quyết tâm ngày mai sẽ ra chợ đòi lại ba linh thạch đã mất và tìm thảo dược thật sự. Đó sẽ là bước đầu tiên để Lạc Nhật dấn thân vào con đường tu luyện đầy thử thách và cũng không kém phần… kỳ lạ này.