Chương 16: Canh Linh Dược Hồi Phục

Kể từ khi hệ thống ban tặng cho Lạc Nhật kỹ năng "Đan Dược Ẩm Thực", anh quyết định tạm gác lại nhiệm vụ “Nguyên Hương Vô Cực”. Dù biết phần thưởng sau nhiệm vụ ấy là khả năng điều chỉnh hương vị tuyệt đối, nhưng trước mắt, kỹ năng đan dược lại thực tế và cần thiết hơn với quán ăn của anh. Có thể kết hợp công dụng hồi phục của đan dược vào các món ăn nghe có vẻ hấp dẫn và hứa hẹn hơn, đặc biệt cho khách hàng là các tu sĩ muốn nhanh chóng phục hồi linh lực.

Hằng ngày, Lạc Nhật đều thức dậy sớm để nghiên cứu, cẩn thận thực hành các kỹ thuật đan dược mới. Thay vì nhồi nhét một nắm đan dược cứng ngắc như trước, anh bắt đầu sáng tạo cách đưa các thành phần đan dược vào các món ăn ngon lành hơn, nhằm giữ nguyên hiệu quả mà không mất đi hương vị.

Sáng sớm một hôm, Lạc Nhật bắt tay vào làm thử món bánh ngũ cốc kết hợp đan dược hồi phục - một thử nghiệm nhỏ cho các món chính mà anh dự định sẽ ra mắt sau này. Anh chọn bột mạch cổ, các loại ngũ cốc hảo hạng, sau đó nghiền nhuyễn một ít “Tinh Tâm Hoa” - một loại linh thảo hỗ trợ tập trung và tăng tốc độ hồi phục.

Khi nhào bột, anh thêm vào những mảnh đan dược nhỏ đã nghiền mịn. Hệ thống dạy anh rằng nếu đan dược không được xử lý đúng cách, rất dễ gây hương vị đắng, khó ăn, hoặc làm giảm tác dụng dược tính. Vì vậy, anh cẩn thận trộn đều đan dược với bột bánh, sau đó khéo léo thêm gia vị nhẹ như mật ong để giảm bớt vị đắng. Lúc nướng bánh, hương thơm thoảng ngọt, dịu nhẹ của tinh tâm hòa quyện cùng mùi bánh nướng giòn tan lan tỏa khắp căn bếp.

[Hệ Thống Trù Thần]: “Lưu ý, điều chỉnh thêm thời gian nướng thêm 30 giây để đạt độ giòn, sau đó giảm nhiệt để tránh cháy lớp vỏ ngoài.”

Lạc Nhật nhẩm tính, điều chỉnh theo hướng dẫn của hệ thống và mỉm cười hài lòng khi chiếc bánh thành phẩm giòn tan, có màu vàng óng ánh hấp dẫn. Khi cắn thử, vị ngọt dịu cùng chút thanh mát của tinh tâm hoa lan tỏa, làm anh cảm thấy sảng khoái ngay lập tức.

---

Một buổi chiều nọ, khi quán vắng khách, Lạc Nhật bắt đầu nâng cấp món canh thảo mộc quen thuộc của mình thành một món “Canh Linh Dược Hồi Phục”. Anh dùng loại linh thảo có khả năng phục hồi linh lực, kết hợp cùng các loại rau củ bổ dưỡng và gia vị tự nhiên.

Để giữ nguyên vị ngọt tự nhiên của canh mà không làm mất đi hiệu quả đan dược, anh chia quá trình nấu thành ba bước. Đầu tiên, anh ninh nhừ xương và thảo dược trong nước lửa nhỏ để chiết xuất ra dưỡng chất mà vẫn giữ được độ trong của nước. Tiếp đó, anh thêm vào “Huyền Sâm” và “Lục Diệp” - hai loại thảo dược hồi phục mạnh mẽ, nhưng có vị hơi đắng. Anh cẩn thận điều chỉnh nhiệt độ để không làm mất đi mùi thơm và màu sắc của thảo dược.

Khi múc canh ra bát, làn hơi nhẹ nhàng tỏa ra mùi thanh mát của thảo dược, có chút vị ngọt dịu của xương. Món canh này không chỉ có tác dụng bồi bổ mà còn làm hồi phục linh lực ngay sau khi uống, đặc biệt hữu ích cho các tu sĩ vừa mới luyện tập hoặc chiến đấu xong.

[Hệ Thống Trù Thần]: “Chúc mừng chủ nhân, kỹ năng ‘Đan Dược Ẩm Thực’ đã đạt trình độ sơ cấp. Hệ thống khuyến nghị chủ nhân nghiên cứu sâu hơn để tạo ra các món ăn có khả năng chữa trị và tăng cường hiệu quả đan dược.”

Lạc Nhật cười mỉm, gật đầu, thầm nghĩ rằng kỹ năng đan dược ẩm thực này sẽ còn giúp quán anh tiến xa hơn rất nhiều trong tương lai. Những khách hàng như vị tu sĩ này chắc chắn sẽ quay lại để tìm kiếm sự phục hồi từ món ăn thay vì những viên đan dược khô cứng.

Ngay khi Lạc Nhật đang kiểm tra món canh mới hoàn thành thì có một tu sĩ trẻ tuổi bước vào. Chàng trai có vẻ mệt mỏi và kiệt sức, mặt đầy vẻ chán nản. Lạc Nhật nở nụ cười thân thiện, đưa bát canh đến trước mặt vị khách.

“Chào ngài, tôi mới thử nghiệm món canh đặc biệt này, nó giúp hồi phục linh lực và mang lại sự thanh tỉnh. Ngài dùng thử nhé?”

Vị tu sĩ hơi ngạc nhiên nhưng không từ chối, đưa tay nâng bát canh và uống một ngụm. Đôi mắt anh sáng lên bất ngờ khi cảm nhận dòng năng lượng đang hồi phục từ từ trong cơ thể.

“Thật thần kỳ! Vị thanh dịu, không quá nồng, nhưng lại có cảm giác hồi phục mạnh mẽ.” Vị khách hào hứng, “Cảm ơn ngài, món canh này thật sự khác biệt so với bất kỳ đan dược nào tôi từng thử!”

[Hệ Thống Trù Thần]: “Chúc mừng chủ nhân, kỹ năng ‘Đan Dược Ẩm Thực’ đã đạt trình độ sơ cấp. Hệ thống khuyến nghị chủ nhân nghiên cứu sâu hơn để tạo ra các món ăn có khả năng chữa trị và tăng cường hiệu quả đan dược.”

Lạc Nhật cười mỉm, gật đầu, thầm nghĩ rằng kỹ năng đan dược ẩm thực này sẽ còn giúp quán anh tiến xa hơn rất nhiều trong tương lai. Những khách hàng như vị tu sĩ này chắc chắn sẽ quay lại để tìm kiếm sự phục hồi từ món ăn thay vì những viên đan dược khô cứng.

---

Không phải lúc nào cũng thành công, Lạc Nhật cũng không ít lần phải chịu những thất bại hài hước trong quá trình phát triển kỹ năng mới. Có lần, anh thử nấu món súp kết hợp đan dược để tăng cường sức mạnh thể chất, nhưng không may lại bỏ quá nhiều “Mãnh Hổ Thảo”. Kết quả là món súp trở nên cay nồng đến mức một con mèo yêu thú khách hàng đã nhảy dựng lên, sặc sụa, miệng phun lửa như rồng. Sau vụ đó, nó không dám bén mảng tới quán suốt mấy ngày.

Lạc Nhật chỉ biết cười xòa, nhắc nhở bản thân phải cẩn thận hơn và luôn chú ý tới liều lượng thảo mộc.

Những ngày sau đó, Lạc Nhật tiếp tục thực hành và phát triển kỹ năng đan dược ẩm thực. Quán ăn của anh dần trở thành điểm đến quen thuộc cho các tu sĩ và yêu thú muốn tìm kiếm những món ăn giúp hồi phục và tăng cường linh lực. Dù hệ thống vẫn nhắc nhở nhiệm vụ “Nguyên Hương Vô Cực”, nhưng Lạc Nhật quyết định sẽ tập trung vào việc nâng cao kỹ năng hiện tại trước khi tiến lên những thử thách mới.

Nhìn quán ăn ngày càng đông khách, Lạc Nhật thầm nghĩ: “Mỗi ngày một chút, không cần vội. Rồi một ngày ta sẽ trở thành Trù Thần thực thụ, không chỉ với tài nấu ăn mà còn bằng những món ăn đầy sức mạnh chữa lành như thế này.”