Chương 2

Cuối cùng hệ thống lại nói thêm một câu.

“Không giới hạn.”

Lạc Lâm nheo nheo đôi mắt, khuôn mặt vẫn lạnh nhạt không cảm xúc, anh đã chán cái cuộc sống sinh hoạt nhạt nhẽo này từ lâu rồi, hiện tại vừa nghĩ tới sự kí©h thí©ɧ đã thấy vui vẻ trong lòng.

"Nay đã là thứ bảy rồi, nói cách khác, hôm nay tôi có nhiệm vụ?"

“Chính xác, ký chủ đã sẵn sàng chưa? Nhiệm vụ ở thế giới đầu tiên thường sẽ rất đơn giản, mục đích chính vẫn là để người chơi làm quen một chút."

“Bắt đầu đi.”

Hai mắt màu xanh trên mặt Tiểu cầu lập loè một chút.

"Tốt, chờ đến khi ký chủ di chuyển tới thế giới nhiệm vụ, tôi sẽ giải thích toàn bộ tình huống cho ngài sau, bây giờ, xin mời ký chủ nhắm hai mắt, thả lỏng tinh thần, đừng khẩn trương quá sẽ gây trở ngại đối với việc tiến vào thế giới."

Linh hồn Lạc Lâm biến mất trong không gian trắng xóa. Mà đôi mắt xanh xanh của hệ thống nhỏ cũng lóe lên, đáng yêu nói không nên lời.

Trong không gian, nhiều hệ thống khác cũng xuất hiện, bọn họ tụ lại kề nhau mà thảo luận về ký chủ của mình.

"1029, ký chủ của người như nào á?"

1029 không phản ứng, trôi nổi ở một chỗ, thật muốn đem chính mình giống như đang ở trong không gian độc lập.

"Không nói thì thôi."

Nếu cái tên hỏi chuyện tiểu hệ thống kia cẩn thận quan sát, ngay lập tức có thể phát hiện lam quang trong đôi mắt nhỏ của nó lập lòe không ngừng.

Dường như là đang nhanh chóng truyền tải tư liệu.

Lạc Lâm mở mắt, thấy mình đang đứng trên một bàn tay, nằm ở trung tâm tại một chiều không gian xám xịt, mà trước mặt còn hiện một giao diện để lựa chọn.

Phía trước bên trái, tiểu cầu trắng xoay tròn xuất hiện.

"Ký chủ, xin chào, thế giới nhiệm vụ đã được quyết định, đây là một thế giới game, trước mặt ngài là bảng lựa chọn chức nghiệp gồm bảy loại, tinh linh, mục sư, pháp sư, chiến sĩ, thú nhân, thích khách, triệu hoán sư. Xin ký chủ lựa chọn, tôi nói trước, một khi đã xác nhận chức nghiệp, người chơi sẽ không thể thay đổi lần nữa."

"Triệu hoán sư."

Lạc Lâm không hề nghĩ ngợi, liền chọn một cái.

Rất nhanh, trước mặt anh liền hiện ra một khung xác nhận chức nghiệp.

Lạc Lâm ấn nút xác nhận.

Ngay sau đó, hình ảnh liền thay đổi, là yêu cầu đắp nặn nhân vật.

Chuyện này rất đơn giản, Lạc Lâm vốn chẳng để ý đến bộ dạng trưởng thành của mình trong trò chơi.

Nhưng hệ thống lại nói tiếp, khiến anh khựng lại, chậm rãi suy nghĩ.

"Ký chủ, ngài trước đó phải hiểu, tổng diện tích của thế giới trò chơi này là 5 tỷ km², ước chừng gấp phải gấp mười lần tổng diện tích địa cầu, đại dương chiếm 50%, lục địa 40%, sông băng 10%. Ước lượng tổng nhân số là 200 triệu, trong đó có 120 triệu NPC, 80 triệu người chơi, mà người tiến vào thế giới làm nhiệm vụ tương tự như ký chủ biến thành NPC hay người chơi sẽ đo theo tỷ lệ 50:50, cho nên đối với vẻ bề ngoài, ký chủ hãy cẩn thận đắp nặn."

Lạc Lâm suy nghĩ trong chốc lát, mới bắt đầu động thủ, hệ thống treo lơ lửng trên không, đôi mắt xanh tròn như hạt đậu lập lòe nhìn chằm chằm thành phẩm cuối cùng, không khỏi khen ngợi.

"Kết quả thật không tồi."

Chiều cao nhân vật khoảng 1m85, mái tóc màu vàng cắt ngắn rũ xuống, đôi mắt màu xanh tạo cảm giác thuần tịnh, khắc sâu như hình dáng đao tước, là dáng vẻ điển hình của người phương Tây.

"Xin mời ký chủ tiến vào thân thể này, ngài có 5 phút thích ứng, sau đó chúng ta sẽ bắt đầu trò chơi."

Lạc Lâm thuận theo nhập vào thân thể do chính mình điều chỉnh, mở đôi mắt xanh thẳm nhìn chằm chằm vào hệ thống ở phía xa.

Cuối cùng, khóe miệng anh tạo thành một vòng cung thật khẽ.

Hệ thống căn bản không nhận ra điểm kì lạ nào.

"Hiện tại bắt đầu đếm ngược, yêu cầu ký chủ vào vai nhân vật ở thế giới nhiệm vụ thật tốt."

Vừa dứt lời, phía trước Lạc Lâm bỗng xuất hiện một chiếc đồng hồ.

Đếm ngược: 10.......9.......8.......2.......1.......0.

"Tải nhân vật thành công. Ký chủ, chúng ta đi thôi, tình huống cụ thể tôi sẽ nói cho ngài sau khi chúng ta đến thế giới đấy."

"Ừ."

Thân ảnh hai người liền biết mất không còn dấu vết.

Ngay lúc Lạc Lâm vừa tỉnh, anh cảm thấy như mình đang bị người ta ném văng đi, hơn nữa xung quanh chỉ toàn tiếng khóc kêu ầm ĩ, âm thanh chém gϊếŧ, thế này là thế nào?

"Anya, mau đưa thiếu gia rời đi! Chúng tôi sẽ cản phía sau, đi mau!!"

Lạc Lâm muốn nhìn bốn phía một chút, nhưng cảm giác được bản thân bị trọng thương, hoàn toàn không có cách cử động, được người khác đỡ một lúc rồi lại hôn mê bất tỉnh.

Anya là một thích khách cấp trung, kĩ năng cận chiến tương đối yếu, thế nhưng tốc độ rất nhanh, nàng ôm lấy Lạc Lâm xoay người biến mất, cách mấy chục mét mới thấy chút thân ảnh, sau đó lại biến mất một lần nữa, hoàn toàn không nhìn ra tung tích của nàng.

Mà quân binh ở lại đã không còn nỗi lo vướng bận, kiên quyết liều mạng cùng đám quân xâm lược, các chiến sĩ hét lớn một tiếng, thề sống chết bảo vệ thiếu gia, cùng kẻ địch đồng quy vu tận, toàn quân bị diệt, nhưng đối phương cũng không giành được lợi ích gì.

Khi Lạc Lâm tỉnh lại lần nữa đã là một lúc sau, phát hiện mình đang nằm trên một con thuyền nhỏ, bốn phía bao bọc đều là biển, chiếc thuyền thật sự quá bé, ước chừng gần 10 m² (không hiểu nên tạm để vậy).

Còn không có mái che.

"Thiếu gia, người tỉnh rồi?"

Lạc Lâm nhìn cô gái ngồi bên cạnh, sau mông mọc một cái đuôi đen nhánh, trên đầu có đôi tai mèo vô cùng đáng yêu, nhưng anh chẳng hề hứng thú đối với những thứ này.

"Ừ, tình huống hiện tại như thế nào?"

Anya cúi đầu, có chút thương tâm.

"Ngoài chúng ta, mọi người đều đã... Em đợi ở bên hồ rất lâu, nhưng không thấy có ai tới... Hơn nữa thời gian gấp rút, nên Anya đưa thiếu gia lên thuyền trước, nhưng thiếu gia đừng lo, chờ chúng ta tới được Bắc Hồng, tìm được lão gia rồi, lúc đó chính là ngày bọn chúng phải chết!"

"Bọn chúng đã phản bội Đế Quốc Bắc Hồng, đầu hàng Đông Lâm! Sau đó còn muốn bắt người giao cho Đông Lâm vương, tỏ lòng chân thành! Quả thật là súc sinh!"

Lúc này, Lạc Lâm thấy có chút đau đầu.

"Ta bị thương nặng sao?"