Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hệ Thống Trò Chơi Nhập Vai

Quyển 4 - Chương 16: Vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ phụ

« Chương TrướcChương Tiếp »
----------------------------------------

"Ừ, ừ a.... A...."

Trong phòng quanh quẩn tiếng rêи ɾỉ quyến rũ đứt quãng, hiển nhiên là chủ nhân của âm thanh này bởi vì kêu khóc trong thời gian dài nên lúc này đã khàn cả giọng.

Khuôn mặt của mỹ phụ chôn trong đống chăn, bầu ngực lớn nặng trĩu vì bị nam nhân phía sau đưa đẩy quá mạnh nên liên tục bị ma sát trên chăn đệm.

Trên da thịt trắng noãn giờ đây trải rộng những vết xanh tím. Hai trái anh đào bị chà đạp đến nỗi sưng phồng lên, lại bị ma sát với vái vóc khiến nàng cảm thấy từng đợt đau nhói nhè nhẹ xen lẫn cảm giác ngứa ngáy, khó chịu.

Những vết hôn kéo từ cổ đến tận thắt lưng, trên cái mông nhỏ đang vểnh cao thì trải rộng những dấu tay đỏ sậm nhìn qua vô cùng da^ʍ mỹ, sắc tình. Giữa hoa huyệt mềm mại một cây gậy dữ tợn đang ra ra vào vào, trên gậy thịt ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ trộn lẫn với tich dịch. Thỉnh thoảng lại có không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị hoa huyệt phun ra bên ngoài.

Bị liên tục giày vò hai phiến hoa môi sưng đỏ đáng thương, bị hai túi tinh hoàn của nam nhân "ba" một tiếng đánh lên thì ngay lập tức hoa huyệt lại phun ra một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠.

"Không cần, xin chàng... Bác Văn, ta... Ta chịu không nổi nữa..." Nàng lại một lần nữa khóc nức nở cầu xin nam nhân phía sau. Lưu Tư Kỳ không nhớ nổi trận hoan ái này đã kéo dài bao lâu. Ngoài cửa sổ đã xuất hiện những tia nắng đầu tiên, sắc trời cũng dần hửng sáng nhưng Tống Bác Văn vẫn chưa chịu dừng lại.

Quá nhiều kɧoáı ©ảʍ khiến cả người nàng vô lực, bị bắn đầy một bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙ khiến bụng nàng phồng lên giống như phụ nhân mang thai ba tháng.

Thấy Tống Bác Văn vẫn không có ý định dừng lại, Lưu Tư Kỳ càng Tống Bác Văng gấp gáp, "Bác Văn, tha cho ta đi... A, tha cho ta có được không, a a.... nhi tử sắp dậy rồi, sữa bị chàng hút cạn rồi". Nhi tử tối qua ngủ ở bên nhà chính với cha mẹ Tống, thế nhưng khi tỉnh dậy sáng sớm chắc chắc sẽ đòi nàng.

Hắn đột nhiên nhéo mạnh lên hoa châu nho nhỏ, "Nàng giờ đã là thê tử đường đường chính chính của ta, nhi tử để cho bà vú chăm thêm một ngày đi?". Đêm qua chính là đêm “tân hôn” của bọn họ, bởi vì không thể để người ngoài biết nên chuyện hôn sự lần nữa chỉ có thể làm đơn giản, chỉ có hai người bọn họ và cha mẹ Tống và con trai chứng kiến.

Nữ tử dưới thân khóc hoa lê đái vũ, Tống Bác Văn sao có thể không đau lòng, thế nhưng giờ đây hắn có thể danh chính ngôn thuận ở bên cạnh Lưu Tư Kỳ, quang minh chính đại thao cái tiểu tao huyệt này. Tất cả những quyền lợi này đều thuộc về nam nhân là hắn, hắn chính là quá vui mừng.

Nam nhân đột nhiên cao nâng eo Lưu Tư Kỳ lên, lại một lần nữa chọc mạnh vào, liên tục cắm rút mấy trăm lần, hắn cắn lên thùy tai Lưu Tư Kỳ, nỉ non một tiếng khẽ gọi: "Nương tử..." sau đó đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn hết vào bụng nàng.

Không kịp nghỉ ngơi, nha hoàn bên ngoài liền gọi vào: “Phu nhân, tiểu thiếu gia muốn ngài, nô tì có thể mang tiểu thiếu gia vào trong không ạ?”

Mắt thấy tình hình gấp gáp, con trai còn đang khóc lóc Lưu Tư Kỳ liền đẩy hắn ra, vội vàng muốn mặc quần áo. Tống Bác Văn Thế nhưng nhanh hơn, hai ba cái đã mặc xong, sau đó ra cửa đón lấy con trai, lần nữa cho nha hoàn lui xuống.

Nhìn Lưu Tư Kỳ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cho con trai bú, hắn không nhịn nổi nói: “Nhi tử cũng sắp một tuổi, nàng còn chiều chuộng nó như vậy, tên tiểu tử này lại còn suốt ngày chiếm dụng thê tử của ta”. Nói rồi bế cô đặt lên đùi mình, nam nhân cao lớn ôm cả thê nhi bọn họ vào lòng.

“Chàng sao có thể nói con mình như vậy, chàng chính là chiếm dụng mẹ của nhi tử thì có” Lưu Tư Kỳ biết hắn trêu chọc nên cười phản bác hắn.

Khi nãy hắn còn chưa làm xong đâu, giờ phải làm phiền tên nhóc này ăn sáng rồi bởi vì hắn cũng muốn ăn. Hắn ôm lấy cô trong lòng còn có con trai đang ăn sữa, ở một bên khác hắn cũng cúi xuống hút lấy. Âm thanh hút sữa chụt chụt, hai cha con chẳng ai chịu kém ai.

Chẳng những vậy, Lưu Tư Kỳ còn phát hiện phía dưới của cô thế nhưng lại bị hắn thả côn thịt ra mà nhét vào rồi.

Nam nhân vừa đi vào liền liên tục trừu sáp, phía trên hai vú còn đang bị mút, phía dưới tiểu huyệt Lưu Tư Kỳ liền không chịu nổi dị vật xâm nhập, mị thịt vô thức mấp máy, muốn đem côn ŧᏂịŧ Tống Bác Văn đẩy ra ngoài.

Hoa huyệt nữ nhân ấm áp, ướŧ áŧ, hắn đem nơi cứng rắn nhất cũng yếu ớt nhất của mình đâm vào, mị thịt gắt gao bao lấy hắn, trong nháy mắt, hắn cảm thấy mình như nằm trong mây.

Hắn muốn hung hăng yêu thương khối thân thể này, muốn sáp nàng đến kêu khóc không thôi, đem nàng bụng nhỏ đều bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình. Chính là có đứa nhỏ trong bọc, hắn không dám xóc quá mạnh mẽ, chỉ sợ nó sẽ sặc sữa.

Mà tiểu huyệt Lưu Tư Kỳ vì bị nam nhân dịu dàng tra tấn đã ướt sũng không chịu nổi, cảm giác như vách tường trong hoa kính sắp bị trừu sáp, chỉ muốn hắn nhanh chóng điên cuồng cắm vào như vừa rồi. Nàng chỉ có thể cúi xuống cùng hắn hôn môi, giải tỏa cơn thèm muốn của hai người một chút.

Chờ thật lâu, Tống Bác Văn thấy nhi tử ăn no, mới dìu nàng đứng lên, côn thịt vẫn nhét trong hoa huyệt, hai người di chuyển đến chiếc nôi đặt đứa nhỏ nằm ngủ lên đó.

Ngay sau đó, Tống Bác Văn đem Lưu Tư Kỳ đặt lên giường, hắn túm lấy hai chân nàng tách ra, xoay người khóa ngồi trên người Lưu Tư Kỳ. Nhũ phong cao ngất bị hắn dùng hai chân Lưu Tư Kỳ đè lại, đem thân thể nàng ép buộc thành độ cong không thể tưởng tượng được, cả người bị hắn đè nặng lên.

“Nhìn cho rõ xem ta làm nương tử như thế nào này” Tống Bác Văn lại đem côn ŧᏂịŧ sáp vào, hắn chậm rãi mà nặng nề đâm vào, mỗi lầm đâm vào đều đỉnh đến hoa tâm mềm mại của Lưu Tư Kỳ.

Cằm Lưu Tư Kỳ bị hắn giữ chặt, cửa huyệt bị Tống Bác Văn sáp thành đỏ au như hoa hồng, dưới háng nam nhân không ngừng chuyển động, mỗi một lần trầm xuống đều như ngồi lên hoa hộ nữ nhân.

Miệng huyệt bị một căn dươиɠ ѵậŧ đỏ đậm dữ tợn không ngừng tiến tiến xuất xuất banh rộng, trên thân dươиɠ ѵậŧ nổi đầy gân xanh, dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tiền tinh hòa vào nhau, đem toàn thân cây gậy thô to đó thấm ướt.

Dưới gốc dươиɠ ѵậŧ hai khỏa túi thịt lông cũng đồng dạng ướt sũng, hoa dịch vẩy ra cũng thấm ướt lông mao đen sì của Tống Bác Văn, hình ảnh vô cùng da^ʍ mỹ.

“Đẹp mắt không, nương tử, cây gậy của tướng công làm nàng có thoải mái không...” Tống Bác Văn cắn cắn hai khỏa núʍ ѵú yêu kiều, ở trên ngực Lưu Tư Kỳ lưu lại vết nước.

--------------------------------------------

Trong thư phòng.

Côn ŧᏂịŧ Tống Bác Văn bị cái lỗ nhỏ của nàng từng ngụm từng ngụm phun ra nuốt qυყ đầυ cắm ở sau bên trong hoa huyệt càng mạnh mẽ va chạm từng cái, hận không thể đem nguyên cây côn ŧᏂịŧ đều đâm vào.

Ngày trước phu thê như tri kỷ, cầm sắt hoà mình, nàng gảy đàn, hắn viết chữ. Giờ đây phu thê hai người vẫn quấn quýt, chỉ là dùng một phương thức khác.

“Cắn chặt như vậy sao.” Mồ hôi lấm tấm lướt qua eo Tống Bác Văn, hung hăng đâm mạnh.

“Đều đút cho nàng, ngoan.” Tống Bác Văn như là muốn đâm xuyên bụng của cô, kéo chất lỏng vốn đang chứa bên trong bụng nhỏ ra ngoài .

Da thịt nàng đều rùng mình, mọi nơi trên toàn thân đều căng thẳng với mẫn cảm cực độ, giống như chỉ cần khıêυ khí©h một chút liền có thể đứt gãy.

“Bác Văn… A…… Từ bỏ…”

Tiếng rêи ɾỉ chứa đầy kɧoáı ©ảʍ cùng đau đớn bị đánh bay, tiểu huyệt cao trào qua một lần càng thêm ướt nộn yếu ớt.

Hắn thả chậm tốc độ thọc vào rút ra, lòng bàn tay mơn trớn những dấu hôn che kín sườn cổ cùng đầu vai, xương bướm mỏng manh nhô lên, sống lưng thẳng tấp rất xinh đẹp.

Ép chặt mông nhỏ đang run rẩy, hai cánh môi tao huyệt chạm vào lông mao nơi gốc rễ côn ŧᏂịŧ, hai xương chậu áp vào nhau.

Hắn đứng lên ôm nữ nhân đỏ ửng run run rẩy rẩy vào trong ngực, côn ŧᏂịŧ trực tiếp đâm thẳng nhục huyệt chặt chẽ mềm ướt, làm nàng ở tư thế đứng.

Qυყ đầυ được da^ʍ thuỷ nóng hổi làm ướt đẫm buông tha từ từ rút ra khỏi cửa huyệt mềm mại.
« Chương TrướcChương Tiếp »