Thông báo

Mình bạn nên các bạn chờ mình với nha

Trong thời gian ở bệnh viện, thỉnh thoảng anh có bạn bè và cố vấn đến thăm, nhưng chủ yếu là chịu đựng bạn cùng phòng.

Bắt nạt, trong căn phòng nhỏ chỉ có hai người, cuối cùng sống một cuộc sống khốn khó không thể gọi là hồi phục! Bắc Dật theo dõi xong và được xuất viện

Giải thích xong cậu thở phào nhẹ nhõm, tay xách hành lý lập tức rời khỏi phòng y tế của trường, một lần nữa cống hiến hết mình cho cuộc sống đại học muôn màu muôn vẻ.

~

Tương tự như vậy, Mục Tư, người đang cầm giấy xuất viện, nhìn cậu bé đang hào hứng chạy trước mặt với khuôn mặt đen tối, và thở dài vừa thèm muốn vừa bất mãn rất rõ ràng

Được chạm vào thân hình quyến rũ ấy hàng ngày mà sao chưa một lần được ăn nhỉ...

Đột nhiên một ý nghĩ vụt qua não, Mục Tư lập tức chộp lấy cái bóng đèn đang lập lòe~ nở một nụ cười ngớ ngẩn.

“Này…” Bắc Dật loạng choạng, kỳ quái quay đầu nhìn Mục Tư, không nhịn được cười ra tiếng ngu ngốc.

Khoảnh khắc ấy, ánh nắng chói chang chiếu vào khuôn mặt trắng nõn non nớt đến mức có thể vắt ra nước của anh, đó là khuôn mặt mà ngay cả fạo hóa cũng phải ưu ái.

Nếu dùng một từ để miêu tả thì đó hẳn là thoáng qua, tình yêu sét đánh quá hời hợt, tình yêu lâu ngày quá nhạt nhòa.

Anh đã lén nhìn cậu , và bây giờ...

"Hả? Cậu định làm gì vậy?" Bắc Dật mất cảnh giác và bị kéo vào vòng tay của Mục Tư. Nam sinh cao lớn đột nhiên đỏ mặt ngượng ngùng nhìn đi chỗ khác.

"Bắc Dật, bây giờ tôi có thể ôm cậu không."

Bắc Dật cười lạnh một tiếng, nhất định là bởi vì mặt trời quá nóng nên mặt mới đỏ lên.

"Nói cái gì xà lơ vậy."

[Mức độ ưa thích của Mục Tư là 97. Nhiệm vụ đã hoàn thành 97%. 】

Cuộc sống vẫn tiếp diễn, ngoại trừ lúc học, Bắc Dật quá bận rộn để gặp ai cả ngày, anh ấy lại tham gia câu lạc bộ chạy đêm, anh ấy đã nói gì để điều chỉnh sức khỏe?

Lúc nào trở về cũng ướt đẫm mồ hôi cả ngày.

Lúc đầu, Mục Tư khá ủng hộ và có ý muốn tham gia, nhưng Bắc Dật đã trở về ký túc xá trong sự nhễ nhại cả ngày, điều này khiến Mục Tư người được sinh để luôn sạch sẽ thì đã dừng lại

Lại nhìn thấy vẻ mặt không vui của Mục Tư, Bắc Dật bước tới, vén áo và tát Mục Tư một cách tức giận. “Hãy đến và cảm nhận sự nam tính này đi!"

Mục Tư đi trước một bước, nắm lấy áo sơ mi của anh, cởϊ áσ ra, đem vật nhỏ trần trụi ôm vào trong lòng vùi đầu vào lòng mình.

Trên cổ hít sâu một hơi, "Ừm, cũng có chút nam tính."

Khí nóng từ mũi phả vào cổ khiến anh nổi da gà, Bắc Dật giơ tay nhéo eo Mục Tư, “Ở thời cổ đại, cậu

Nếu cậu trêu chọc tôi như thế này, cậu chắc chắn sẽ bị hãʍ Ꮒϊếp tập thể cho đến chết! " Bắc Dật vừa nói vừa giả vờ đi vào phòng tắm tắm rửa.

Mục Tư cười như một tên trộm, anh mở ngăn kéo ra, bên trong có những thứ hôm nay mới mua, một lát nữa...

Cửa phòng tắm mở ra, sương mù từ bên trong bay ra, Bắc Dật quấn khăn tắm quanh eo, trên thân thể gầy gò có thể nhìn thấy một tầng cơ bắp mỏng manh.

Những giọt nước chảy xuống từ khuôn ngực trắng nõn, da^ʍ mỹ không tả xiết. Anh dùng khăn lau tóc bằng một tay, tóc ướt bết vào người.

Trên mặt, có lẽ là do vừa rồi tắm rửa, đôi mắt hẹp dài mị hoặc lạ thường, khuôn mặt trắng hồng, đôi môi anh đào hơi hé mở ướŧ áŧ.

Như rất háo hức được hôn, anh ấy thực sự là một người tuyệt vời.

Mục Tư không thể không nuốt nước bọt, giống như bế một đứa trẻ bế anh lên, "Tôi khó chịu."

Bắc Dật hai tay khoác lên vai anh ta, vùi mặt thật sâu vào trong lòng anh ta không nói gì.

Với sự đồng ý ngầm, Mục Tư trực tiếp ôm anh đặt lên giường, tinh tế hôn lên trán anh, dùng ngón tay xoa nắn đầṳ ѵú đáng yêu của anh.

"Tôi có một món quà cho em."

Bắc Dật mở mắt ra, nghi hoặc nhìn anh ta: "Làm sao vậy?"

Mục Tư lấy ra một hộp quà từ phía sau và đưa nó cho Bắc Dật. Bắt Dật nhìn chiếc hộp, sau đó nhìn Mục Tư và chậm rãi nói: "Nó không thể là một cái gì đó dâʍ ɖu͙©, phải không? "

Tháo dây buộc, kéo ra chiếc hộp bên trong, bên dưới lấy vải gấm làm đáy, bên trong là một hung khí gϊếŧ người màu đen!

"Nó chạy bằng điện, có các phần nhô ra và có thể xoay 360°, thật thú vị!"

Bắc Dật nhặt thứ đó ném vào mặt Mục Tư, quát: “Đồ biếи ŧɦái!

Mục Tư cười cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ to xoa bóp, "Em sẽ thích thôi." Mục Tư cắn cái miệng nhỏ không vui nói.

【 Quan Chấn: Tôi thật sự không thích mà... 】

【12306: Thơm thật. 】

"Ưm ~" Giữa môi và răng, chất lỏng trong cơ thể đang bị tranh giành và phát ra âm thanh dâʍ ɖu͙©. Mục Tư vuốt ve quả táo Adam nhô ra của Bắc Dật bằng một tay.

Một tay anh t cởi chiếc khăn tắm quấn quanh eo anh, nhẹ nhàng vuốt ve phần thân dưới không mảnh vải che thân của anh.