Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hệ Thống Trang Bức Vả Mặt Tối Cường Tiên Giới

Chương 30: Đều phải chết

« Chương TrướcChương Tiếp »
- Hô... Người này, quả thật là đáng sợ!

Thấy Từ Khuyết rời đi, vài tên đệ tử Thiên Vũ tông rốt cục thở phào nhẹ nhỏm, lại phát giác lưng đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

- Bất quá nhìn bộ dạng của hắn, giống như là muốn đi tìm Âm Quỷ môn.

- Không thể nào, Âm Quỷ môn nhiều người như vậy, ngay cả môn chủ đều là cường giả Nguyên Anh kỳ, hắn một mình lẻ loi tiến đến, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

- Haizz, người Âm Quỷ môn thật sự là tâm ngoan thủ lạt.

"..."

Đường Tuyết Như nhìn thấy thân ảnh Từ Khuyết đi xa, cắn cắn môi dưới, nói:

- Chúng ta mau trở lại Thiên Vũ tông, bẩm báo lại chuyện này.

- Vâng.

Vài tên đệ tử Thiên Vũ tông gật đầu, mấy người lập tức điều động phi kiếm, bay về phía Thiên Vũ tông.



Cùng lúc đó, Từ Khuyết ôm thật chặc thân hình của Tiểu Nhu, mặt không thay đổi phi hành về phía trước.

Tâm niệm của hắn cũng luôn luôn trao đổi với hệ thống, tìm kiếm phương pháp cứu Tiểu Nhu.

"Đinh, tính toán xong. Bởi vì trước mặt cấp bậc của hệ thống chưa đủ, không thể tìm tòi phương pháp khởi tử hồi sinh, đề nghị kí chủ đổi Tụ Hồ tháp, có thể bảo vệ linh hồn của người chết.”

Cuối cùng, hệ thống đưa ra câu trả lời thuyết phục

- Cấp bậc chưa đủ? Có phải là tăng cấp bậc hệ thống lê thì có thể tìm được phương pháp cải tử hồi sinh?

Từ Khuyết giống như bắt được cọng cỏ cứu mạng.

- Đúng.

- Được, nói cho ta biết, làm như thế nào để tăng cấp bậc của hệ thống?

Rột cuộc Từ Khuyết cũng thở phào một hơi.

Chỉ cần còn có thể cứu sống Tiểu Nhu , hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào!

“ Chỉ cần kí chủ đạt tới cảnh giới Kim Đan kỳ viên mãn, liền có thể tăng cấp hệ thống, bởi vì kí chủ chưa bao giờ cập nhật hệ thống, lần đầu tiên thăng cấp sẽ được miễn phí.”

Kim Đan kỳ viên mãn?

Tốt! Tốt lắm!

Hệ thống này rất được.

Khuôn mặt Từ Khuyết nở ra nụ cười lạnh.

Vừa lúc hiện tại hắn muốn đi tìm Âm Quỷ môn báo thù, lần này gϊếŧ người, cũng chính là kiếm điểm kinh nghiệm để thăng cấp.

“Đinh, kiểm tra đo lường đến kí chỉ Từ Khuyết, tàn hồn của người chết gần đây sắp tiêu tán, đề nghị lập tức đổi Tụ Hồn tháp."

Lập tức, âm thanh của hệ thống lại vang lên.

Từ Khuyết biến sắc, vội hô:

- Nhanh, đổi Tụ Hồn tháp!

"Đinh, tiêu hao một trăm điểm giá trị trang bức, đổi Tụ Hồn tháp thành công, có sử dụng hay không? Chú ý, mỗi cái Tụ Hồn tháp chỉ có thể dung nạp một hồn phách.”

- Dùng, mau thu hồn phách của Tiểu Nhu lại.

“Đinh, thu thập hồn phách thành công! Người chết là lớn, đề nghị kí chủ nhanh chóng nhập thổ vi an thân thể của người chết, ngày khác tìm được phương pháp khởi tử hồi sinh, sẽ tái tạo lại nhục thân cho người chết.”

Âm thanh từ hệ thống.

Nhập thổ vi an! Đây là nhất định.

Nhưng trước hết phải gϊếŧ sạch đám người Âm Quỷ môn kia để bái tế linh hồn thôn dân Bàn Sơn thôn.

“ Vù”

Thiểm điện ngang trời, Từ Khuyết đuổi theo phương hướng mà mấy tên Âm Quỷ môn rời đi.

Không bao lâu, rốt cục nhìn thấy phía trước xuất hiện hơn mười đạo thân ảnh, đúng là đám đệ tử của Âm Quỷ môn kia.

- Liền bắt đầu từ các ngươi.

Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, thi triển Tam Thiên Lôi Động, trong khoảnh khắc lắc mình vọt lên.

Vài tên đệ tử Âm Quỷ môn nghe được động tĩnh, đột nhiên quay đầu lại, lập tức biến sắc.

- Không tốt, người nọ đuổi tới.

- Mau rút lui.

- Đừng giao thủ với hắn, chỉ cần trở lại trong phái, hắn cũng không dám đuổi nữa.

Hơn mười người quay thân bỏ chạy.

Từ Khuyết trực tiếp mở ra không gian hệ thống, lấy Tụ Hồn tháp ra, đeo ở trước ngực, một tay ôm thi thể Tiểu Nhu, nhẹ giọng nói:

- Tiểu Nhu, muội nhìn cho kỹ, hiện tại ta sẽ làm cho đám người này xuống địa ngục.

Nói xong, thiểm điện dưới chân hắn tăng lên, thân hình thoắt một cái, rất nhanh đuổi theo một gã đệ tử Âm Quỷ môn.

Sau đó nắm chặc quả đấm, chỉ nghe "Rống" một tiếng long ngâm, nháy mắt Từ Khuyết tiến nhập trạng thái Long Đằng Cửu Biến.

"Phốc!"

Nhất thanh muộn hưởng, nắm đấm trực tiếp đấm xuyên qua lòng ngực tên đệ tử Âm Quỷ môn kia.

“Đinh, chúc mừng Kí chủ "Từ Khuyết" đánh chết Tu Tiên giả Kết Đan kỳ, lấy được 1 vạn điểm kinh nghiệm.”

"A..."

Có một số đệ tử Âm Quỷ môn quay đầu thấy một màn như vậy, thiếu chút nữa phá điên, điên cuồng mà khống chế phi kiếm chạy trốn.

Nhưng tốc độ của bọn hắn làm sao so kịp với Từ Khuyết.

Rất nhanh lại đuổi kịp một tên, trực tiếp chết thảm dưới nắm đấm của Từ Khuyết.

Đồng thời âm thanh của hệ thống không ngừng vang lên trong đầu của Từ Khuyết.

Hắn cũng không để ý đến, thi triển Tam Thiên Lôi Động đến cực hạn, không ngừng lấy đi tính mạng của đám người kia.

Một lát sau, mười mấy tên đệ tử Âm Quỷ môn chỉ còn lại ba người.

Mà bọn hắn cũng đã thành công chạy đến bên ngoài sơn môn.

- Môn chủ, cứu chúng ta a...

Ba tên đệ tử Âm Quỷ môn hô to lên.

Từ Khuyết mặt không thay đổi rơi xuống từ trên không, trực tiếp giẫm một cước vào đầu một tên trong số đó.

“ Ầm”

Đầu nổ tung, óc cùng máu tươi bắn tung tóe.

Hai tên khác hoàn toàn bị sợ cháng váng!

Bọn hắn tự xưng là Âm Quỷ môn, thuộc loại người trong Ma môn, làm việc nổi danh với phong cách âm tàn cay độc.

Nhưng bây giờ người truy gϊếŧ bọn họ lại còn kinh khủng hơn, quả thật là ma quỷ mà.

- Càn rỡ, dám gϊếŧ đệ tử Âm Quỷ môn của ta, chán sống rồi sao?

Lúc này một thanh âm mười phần trung khí truyền đến từ Âm Quỷ môn, vang dội tứ phương.

Hai gã đệ tử Âm Quỷ môn tựa như gặp được cây cỏ cứu mạng, khóc ròng gào lên:

- Môn chủ, mau cứu chúng ta, những sư huynh đệ khác đều bị người này gϊếŧ rồi.

Vừa dứt rồi, trong Âm Quỷ môn liền đi ra một đám người, tất cả đều là đệ tử của Âm Quỷ môn, nháy mắt đã vây Từ Khuyết lại.

Cùng lúc đó, một cơn gió đen từ trong Âm Quỷ môn nổi lên, sau đó một cỗ khí tức cường đại uy áp hiện ra, một lão giả mặc hắc bào xuất hiện ở trên không, là môn chủ của Âm Quỷ môn.

Đôi mắt già nua vẫn đυ.c của hắn nhìn xuống, âm lãnh mà nhìn về phía Từ Khuyết, trầm giọng nói:

- Tiểu bối, nên dừng tay lại rồi.

Từ Khuyết cười lạnh nói:

- Dừng tay lại? Ha ha, được, chờ ta đạp Âm Quỷ môn thành một đống hoang tàn thì ta sẽ dừng lại.

Toàn bộ đệ tử Âm Quỷ môn nghe vậy liền nhất thời giận dữ.

- Vô tri, chỉ bằng một mình ngươi cũng muốn san bằng Âm Quỷ môn ta?"

- Người ngốc nói mê, cút sang một bên.

- Đừng tưởng rằng sư phụ ngươi là Đoạn Cửu Đức thì chúng ta sợ ngươi, từ trước đến nay Âm Quỷ môn chúng ta không sợ ai cả.

- Cái gì mà Đoạn Cửu Đức, cũng chưa nghe qua, người khác sợ hãi, không có nghĩa là chúng ta cũng sẽ sợ.

- Ha ha, còn ôm người chết tới, thế nào? Muốn dùng thứ này để hù dọa bọn ta à?

- Oh, xem tư sắc của con nhỏ này nè, thật là trăm năm khó gặp, tiếc là đã chết rồi.

- Không sao, nhìn qua còn giống như là chưa chết lâu, ta cũng không để ý mà muốn thử một chút, lại nói ta còn chưa từng phịch với người đã chết a.



Những lời nói dơ bẩn làm cho sắc mặt của Từ Khuyết trở nên âm trầm,

- Nói ta thì không sao, nhưng nói nàng, các ngươi đều phải chết.

“ Ầm”

Nói xong một cây trọng xích đã xuất hiện trong tay Từ Khuyết.

Đám đệ tự Âm Quỷ môn còn đang cuồng tiếu, ngay sau đó đã thấy vô số hư ảnh của trọng xích bao vây lấy bọn hắn.

Nụ cười trên mặt bọn hắn ngưng lại.

Sao lại thế này? Vì sao có cảm giác da đầu tê dại?

Còn chưa chờ bọn hắn kịp phản ứng, vô số hư ảnh trọng xích kia giống như là được truyền lấy vạn quân chi lực, đột nhiên đè sát tới.
« Chương TrướcChương Tiếp »