Dịch & biên: Hôi LôngÁnh mặt trời chiếu rọi xuống, đôi mắt của Từ Khuyết từ từ mở ra.
Trên mặt ngứa một chút, dường như xung quanh là một lùm cỏ.
- Không phải mình đã bị tai nạn xe cộ chết rồi sao? Tại sao lại còn sống đến giờ?
Hắn hơi kinh ngạc, cũng chưa rõ ràng tại sao mình lại có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, cảnh tượng trước mắt liền khiến cho hắn lập tức kích động mở to hai mắt nhìn.
Lập tức liền trở nên ngu muộ rồi.
Chỉ thấy một cô gái mang trang phục cổ giống như tiên nữ, đang ở phía trên chỗ hắn nằm, lúc này cái quần của nàng đang từ từ kéo xuống, sau đó dường như là muốn ngồi xổm xuống.
Trời ơi!
Cô gái này không phải là muốn…
Không thể nào? Không thể a!
Cô gái xinh đẹp như thế tại sao lại tùy tiện làm như thế? Hơn nữa một người quang minh lỗi lạc như ka cũng không thể nhìn lén người ta a.
Từ Khuyết mở to hai mắt nhìn.
Cứ như vậy mà trơ mắt nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt cởi váy ra, qυầи ɭóŧ bên trong cũng từ từ cỡi ra, đập vào mắt chính là một mảnh trắng bóc, hơn nữa còn có mùi thơm trên người của cô gái truyền đến.
Lập tức khiến cho Từ Khuyết không thể nào bình tĩnh được nữa.
Mắt thấy cô gái kia muốn nhắm vào đầu mình mà xè xè thì Từ Khuyết liền dùng sức vùng đầu lên, hô lớn:
- Cô nương, ngươi làm gì thế, không thể tiểu tiện bậy bạ a.
Trường hợp nhất thời cứng đờ.
Cô gái đang ngồi chồm hổm xuống, cả người cứng đờ rồi, sau đó…
"A..."
Nàng phát ra một tiếng thét chói tai, thất kinh mà thả váy ra, cả người bắn lên ngay tại chỗ, lại giẫm một thanh phi kiếm bay vυ"t đi.
Đậu móa, cái chi rứa? Ngự kiếm phi thiên à?
Thì ra là tiên nữ?
Nhất thời Từ Khuyết liền hoảng sợ, cùng lúc đó, đầu óc của hắn liền bắt đầu hỗn loạn.
Xuyên việt, cm n ka đã xuyên việt rồi.
Trí nhớ trong đầu của Từ Khuyết vốn không phải thuộc về hắn, Từ Khuyết liền rõ ràng.
Đây là một thế giới tu tiên, cũng giống như cô gái ngự kiếm phi thiên trước mắt, người ở đây có thể tu luyện các loại công pháp để có thể trở thành tiên.
Mà tấm thân thể này lại là đương kim phò mã gia, nhưng vị phò mã này cũng vô cùng xui xẻo.
Bản thân hắn chỉ là một tên cô nhi bần cùng khốn khổ, lại có được linh căn độc đáo ngàn năm khó gặp một lần.
Tuổi nhỏ đã được Hoàng Đế vừa ý truyền làm phf mã, cung cấp vô số thiên tài địa bảo để tu luyện, 6 năm ngắn ngủi đã bước chân vào Kim Đan kỳ.
Ngày bước chân vào Kim Đan kỳ, thì liền chính thức động phòng với công chúa, vì thế 7 ngày 7 đêm ở trên giường mà cᏂị©Ꮒ công chúa.
Kết quả là bởi vì công chúa quá mức sẹc xy nên đã thái bổ hết sạch tu vi của hắn, thậm chí ngay cả linh căn cùng thiên phú cũng đã bị lấy đi.
Phò mã gia thiên tài vừa mới tân hôn xong thì biến thành phế nhân, đã không còn giá trị lợi dụng, đêm đó đã bị đưa ra khỏi hoàng cung, trên đường đến biên cương thì bị người Hoàng Đế phái xuống gϊếŧ chết, khí tuyệt bỏ mình, cuối cùng bị vứt xác.
- Haizz, thật đáng tiếc.
Làm rõ những ký ức này, thần tình Từ Khuyết lộ vẻ tiếc nuối, lắc đầu thở dài, áo não nói:
- Chết tiệt, tại áo lại không tới sớm một chút, không đến ngay lúc đang cᏂị©Ꮒ cᏂị©Ꮒ cᏂị©Ꮒ với công chúa kia cơ chứ?
Nhớ tới gương mặt cùng với dáng người lả lơi ở trên giường kia của vị công chúa, Từ Khuyết liền cảm thấy đáng tiếc, đến chậm một bước a.
- Da^ʍ tặc lớn mật, dám rình bản cô nương đi vệ sinh, mau nạp mạng đi.
Lúc này một thanh âm truyền đến, là vị tiên tử kia đã quay lại.
Khuôn mặt của nàng đỏ bừng vì xấu hổ và giận dữ, trong ánh mắt lại mang theo sát ý vô tận, dưới chân còn giẫm trên thanh lợi kiếm, hàn quang bắn ra 4 phía, gϊếŧ về phía Từ Khuyết.
- Đù móa, tiên tử, hiểu lầm a, rõ ràng là ngươi đặt mông xuống chỗ ta nằm, còn nữa, cho dù ngươi muốn gϊếŧ ta để hết giận thì vui lòng kéo quần lên có được không? Bộ dạng này của ngươi thật sự là làm cho ta không có động lực để chạy trốn mà.
Từ Khuyết hô lớn một tiếng, nhanh chóng bỏ chạy.
Nữ tử nhất thời biến sắc, mặt đỏ tới mang tai kéo qυầи ɭóŧ dưới váy lên,, xì một tiếng khinh miệt, nổi giận nói:
- Da^ʍ tặc muốn chết.
Tốc độ phi kiếm nhanh hơn, gϊếŧ về phía Từ Khuyết.
Chạy như điên, Từ Khuyết điên cuồng mà nghĩ biện pháp.
Bỗng nhiên ngay lúc đó, linh quang trong đầu chợt lóe.
Bước chân liền dừng lại, đưa tay lấy ra một cái lệnh bài từ trong ngực, xoay người hô to với cô gái:
- Yêu nữ lớn mật, ta vốn là đương kim phò mã gia của Hỏa Nguyên quốc, ngươi dám bất kính với ta? Cẩn thận ta tru di cửu tộc của ngươi.
Đúng lúc này, đột nhiên trong đầu của Từ Khuyết vang lên âm thanh của hệ thống.
- Chúc mừng kí chủ Từ Khuyết đã kích hoạt Hệ Thống Trang Bức Vẽ Mặt, bản hệ thống sẽ hộ tống cho ngài, giúp ngài trang bức.
- Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' trang bức thành công, thưởng 1 điểm trang bức, có tiến vào thương thành để đổi hay không?
- Hệ thống tự động kiểm trang kí chủ Từ Khuyết, hiện giờ năng lực yếu ớt khó có thể sinh tồn, đặc biệt thưởng cho một gói quà tân thủ, có mở gói quà hay không?
Dưới sự nhắc nhở của thanh âm, trước mắt còn hiện ra một cửa sổ, biểu hiện mấy số liệu tin tức.
- Kí chủ: Từ Khuyết
Cảnh giới: phàm nhân ( tay trói gà không chặt)
Điểm kinh nghiệm: 0/100.
Điểm trang bức: 1 điểm.
Công pháp: vô
Chức nghiệp: vô
Địa vị: phò mã của Hỏa Nguyên quốc ở Đông Hoang đại lục
“..."
"Hít... Ha ha ha..."
Từ Khuyết vốn là hít vào một hơi, sau đó thì cất tiếng cười như điên.
Cái gì mà hệ thống trang bức vẽ mặt, vừa nghe chính là tạo ra giành cho ta, giúp ta có được hệ thống nghịch thiên này. Cái này có thể chơi được.
- Da^ʍ tặc, chết đến nơi, ngươi có gì đáng cười?
Đột nhiên, một tiếng quát kéo Từ Khuyết trở lại.
Nữ tử chẳng biết lúc nào đã đứng ở trước mặt cách hắn khoảng 10m, cầm phi kiếm chỉ vào hắn, đôi mắt lại cảnh giác hồ nghi theo dõi hắn.
Từ Khuyết đôi mắt híp lại, nghĩ một chút, đột nhiên cười lạnh nói:
- Ta chính là phò mã gia của Hỏa Nguyên quốc, ngay cả hoàng tôn công chúa ta cũng đã xem qua, ngươi cũng có tư sắc mà thôi, bản phò mã nhìn ngươi chính là phúc khí của ngươi. Đừng tưởng rằng cầm phi kiếm có thể kêu đánh kêu gϊếŧ, phò mã ta chính là kỳ tài ngút trời trăm năm khó gặp, còn có thể sợ con bé như ngươi sao? Tới tới tới, muốn động thủ với ta phải không? Có gan thì bước lên bước nữa đi?
- Đinh, chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' trang bức thành công, thưởng cho giá trị trang bức 1 điểm.
Quả nhiên bên tai Từ Khuyết nghe được âm thanh của hệ thống, hắn nhịn không được lần thứ hai phá lên cười.
Thì ra hệ thống trang bức vẽ mặt này danh như ý nghĩa, chỉ cần trang bức là có thể thu được giá trị trang bức, có thể thăng cấp, có thể thu được đủ loại thưởng cho của hệ thống.
- Đúng rồi, dường như còn có một gói quà.
Đột nhiên đôi mắt Từ Khuyết sáng ngời, thầm hô:
- Mở gói quà.
Nhất thời, ánh sáng trước mặt thay đổi, xuất hiện một gói quà hình vuông, hộp quà được mở ra, mấy đạo lưu quang hiện lên rồi biến mất.
- Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' đạt được Kinh Nghiệm đan sơ giai, dùng vào sẽ được 1 vạn điểm kinh nghiệm.
- Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' đạt được 2 tấmThần Hành Độn Tẩu Phù sơ giai, sau khi sử dụng có thể thuấn di ra bất kỳ địa phương nào trong vòng 5km.
- Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' đạt được《 Thái Cổ Ngũ Hành Quyết 》sơ giai ( Chú thích: Sơ giai là chỉ có thể tu luyện đến Trúc Cơ kỳ, về sau chỉ có thể vào thương thành để tiến hành trao đổi.)
- Đinh, kiểm tra đo lường kí chủ 'Từ Khuyết' linh căn không trọn vẹn, chưa đủ điều kiện tu luyện, hệ thống sẽ vì ngài mà tu bổ lại toàn bộ linh căn.
Ngay tức khắc, Từ Khuyết cảm thấy cơ thể giống như có một luồng điện chạy qua, da đầu run lên.
Sau đó là một cảm giác dễ chiệu, lỗ chân lông cả người như được mở ra, tham lam mà hấp thu lấy linh khí 4 phương.
“ Ầm”
Rất nhanh, hắn cảm giác được thân thể của chính mình đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, trở nên càng thêm thân cận cùng vowis thiên nhiên, giống như có thể dung nhập vạn vật, nắm trong tay vạn vật.
Nhưng mà hắn lại cảm thấy rất quen thuộc với loại cảm giác này, năm đó Thiên Hỏa linh căn còn chưa bị công chúa thái bổ thì hắn đã có loại cảm giác thân thiết như thế này đối với hỏa diễm, mà ngay hệ thống không chỉ chữa trị Hỏa linh căn của hắn, lại càng bồi bổ thêm những loại linh căn khác.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, đủ cả 5 loại linh căn, hơn nữa mỗi loại linh căn đều là cấp “ Thiên”, cấp thượng thừa nhất.
Đù móa, đây là muốn nghịch thiên a!
Nghĩ vậy, Từ Khuyết rốt cục nhịn không được vung tay hô to:
- Hệ thống nơi tay, thiên hạ ta có, cái gì mà hoàng đế công chúa Hỏa Nguyên quốc chóa má, chờ ka thăng cấp trở về, ka sẽ dẫm nát các ngươi dưới chân.
- Da^ʍ tặc lớn mặt, nếu tự xưng là phò mã Hỏa Nguyên quốc, lại vẫn dám khẩu xuất cuồng ngôn, mưu toan hành thích vua?
Cô gái bên cạnh nghe vậy có chút choáng váng, tên này bị thất tâm phong à? Lại có thể dám nói ra những lời đại nghịch bất đạo như vậy.
- Đinh, chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' trang bức thành công, đạt được 1 điểm giá trị trang bức.
Lúc này Từ Khuyết mới tỉnh hồn lại, khóe miệng mỉm cười, mje nó, chỉ nghĩ về tương lai mà quên mất phiền toái trước mắt, phải nhanh chóng nghĩ biện pháp chạy trốn mới được.
- Đúng rồi, Kinh Nghiệm đan.
Hắn đột nhiên nhớ tới gói quà tân thủ có một viên Kinh Nghiệm đan sơ giai.
Không chần chờ chút nào, liền mở cái bao ra, 3 vật phẩm xuất hiện ở trong đó.
- Dùng, dùng…
Tiêu Viễn nhìn thẳng vào vật phẩm khác biệt nhất, trong lòng hô to.
Trong đầu nhất thời truyền đến liên tiếp những gợi ý của hệ thống:
"Đinh, chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' tu luyện 《 Thái Cổ Ngũ Hành Quyết 》 thành công."
"Đinh, kí chủ 'Từ Khuyết' phục dụng Kinh Nghiệm đan sơ giai, đạt được 1 vạn điểm kinh nghiệm."
"Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' thăng cấp, cảnh giới trước mắt là Luyện Khí kỳ tầng 1."
"Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' thăng cấp, cảnh giới trước mắt là Luyện Khí kỳ tầng 2."
"Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' thăng cấp, cảnh giới trước mắt là Luyện Khí kỳ tầng 3."
….
"Chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' thăng cấp, cảnh giới trước mắt là Luyện Khí kỳ tầng 10."
Trong khoảnh khoắc ngắn ngủi, Từ Khuyết từ tên trói gà không chặt đã biến thành Tu Tiên giả, vọt thẳng đến Luyện Khí kỳ tầng 10, còn một bước nữa là bước đến Trúc Cơ kỳ.
Hơn nữa thực lực của hắn bây giờ còn mạnh hơn rất nhiều so với những Luyện Khí kỳ tầng 10 thông thường.
Nguyên nhân chính là hắn có được 5 loại linh căn, thứ này cũng có ý nghĩa Từ Khuyết có sức chiến đấu gấp 5 lần người bình thường.
Thậm chí là ở trạng thái tương sinh tương khắc của 5 loại linh căn này, sức mạnh bùng nổ của Từ Khuyết không chỉ gấp 5 lần.
- Lúc này thật sự là không có ai phản đối, ta không vô địch thì ai vô địch?
Trong lòng Từ Khuyết không nhịn được mà kích động.
Nhưng mà lúc này cô gái trước mặt lại vung kiếm, một thanh kiếm giống như rắn độc đã bay về phía Từ Khuyết.
- Đù móa, tiên tử, ta chỉ gọi ngươi là tiểu mỹ nhân mà thôi, ai cho ngươi xuất kiếm? Ngươi đánh lén à, là ám toán à?
Từ Khuyết thấy phi kiếm đánh úp lại, nhất thời hoảng hồn, lập tức há mồm mắng.
Có thể mắng thì cứ mắng, động tác dưới chân lại không chậm, thuận lợi trượt ra sau, đầu ngón tay ngưng ra một Thủy nguyên linh khí, nhẹ nhàng vỗ vào lưỡi kiếm.
"Đương!"
Một tiếng giòn vang lên, lợi kiếm đã bị Từ Khuyết đánh văng.
- Làm… Làm sao có thể?
Cô gái nhất thời ngây dại, trong tông môn có được vài người có thể phá giải một kiếm này, trừ những vị sư thúc sư bá có tu vi bí hiểm ra thì ít nhất là những sư huynh, sư tỷ cóTrúc Cơ kỳ tầng 6 mới có thể làm được a.
- Ta rất buồn bực, nói tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, tại sao ngươi cứ dây dưa không rõ, còn muốn gϊếŧ ta? Đừng tưởng rằng dung mạo như tiên nữ thì ta sẽ không gϊếŧ ngươi, dù sao lúc nãy cũng không thấy rõ ràng, lúc này ta sẽ quang minh chính đại mà nhìn một lần.
Từ Khuyết mắng, bộ pháp dưới chân di chuyển, Thổ nguyên linh khí dung nhập đại địa, tốc độ tăng lên, trong chớp mắt xuất hiện trước mặt cô gái.
Sau đó, một luồng Thủy nguyên linh khí hiện ra trong lòng bàn tay, vờn quan 4 phía, cô gái còn chưa kịp phản ứng thì đã bị cầm cố lại rồi.
- Da^ʍ... Da^ʍ tặc, ngươi muốn làm gì?
Cô gái vô cùng hoảng sợ, cảm giác được Hỏa nguyên linh khí trong cơ thể đã bị áp chế.
- Hắc hắc! Ngươi đã gọi ta da^ʍ tặc à? Ta đây cũng không thể chỉ mang cái tiếng mà không có miếng được.
Vẻ mặt Từ Khuyết cười đểu, đưa 2 tay luồn vào làn váy của cô gái.