"Có thể,chỉ cần kẻ kia chấp nhận trở thành tinh linh trung đẳng là có thể."Tư Đồ Quân Ly gật đầu.
"Khoan đã,tinh linh trung đẳng là sao?"Madara nhạy bén bắt tới trọng tâm,hỏi.
"Như các ngươi chính là tinh linh cao đẳng,còn tinh linh trung đẳng là tinh linh sẽ dùng trận pháp lập khế ước và có thể tăng thực lực tích góp theo thời gian tu luyện và vĩnh viễn cũng không thể trở thành thần.Tinh linh hạ đẳng là có khế ước phụ thuộc từ các ngươi cung cấp lực lượng nhưng cũng như trên,không thể thành thần cấp."
"Nói trắng ra,tinh linh trung đẳng thấp hơn các ngươi một loại cấp bậc,còn như Yue cùng Kero chính là tinh linh hạ đẳng vì sức mạnh của họ phụ thuộc vào Clow ba ba,đúng không?"
Ninh Uyên từ bên ngoài đi vào,trên tay vẫn còn ôm hũ tro cốt của Nhã Lam,phía sau đi theo Kero cùng Yue.
Điều đáng nói là phía sau cùng lại đi theo một nhóm 12 người trẻ tuổi,nhìn qua rất chất vật,thương tích đầy người,trong đó có vài người mà các vị tinh linh từng gặp qua trong đội chiến đấu.
"Uyên Uyên,đây là có chuyện gì vậy?"Ông Yamamoto lên tiếng,trong lòng đều đem đề phòng nhấc lên bao gồm các tinh linh khác.
"Trước ngồi xuống đi,con sẽ đem mọi chuyện kể lại."Ninh Uyên nói xong,xoay người đem hũ tro cốt giao cho Yue,bản thân đi tới đỡ một thiếu nữ có cái bụng hơi to tới ghế mềm trống,từ không gian lấy ra một bịch khăn giấy ướt cho tất cả lau sạch mặt mũi.
Lúc này,nhóm Uchiha Madara đã nhận ra,5 trong số 12 người kia từng là thành viên của đội chiến đấu đã cùng bọn họ đi căn cứ Thủ Đô cứu người,là người căn cứ Uyên Thành a.
---Trở lại 15 phút trước---
Ninh Uyên sau khi ôm hũ tro cốt của Nhã Lam cùng Yue,Kero chuẩn bị rời đi thì lại bị dao động trong một góc khuất của kết giới kéo tới sự chú ý.
Yue cùng Kero cũng nhanh chóng nhận ra khác thường,nhanh chóng nhấc lên đề phòng mà đi phía trước dò đường.
Chờ cả ba đi tới một góc khuất của kết giới liền nhìn thấy một cảnh tượng rất ư là vô ngữ,kết giới phía trước là một bức tường vây của căn cứ,lúc này có mấy cái bóng dáng đang...chui lỗ chó.
"Con mẹ nó,tên khốn nào đạp mông lão tử?"
"Thằng chết tiệt nào vừa thả rắm thế hả,thối chết ta rồi!"
"Ai,các ngươi mau đi tới nhanh a,làm ơn nghĩ cho bà bầu như ta một chút!"
"Đờ mờ,lúc trước làm sao mà Uyên Uyên đại tiểu thư có thể ra cái chủ ý xây tường vây dày gần 200m này a,đào lỗ chó chui qua cũng đã là cố sức rồi!"
Ninh Uyên:"....."Ha,xây tường dày cũng trách ta la?
"Cái kia,các ngươi còn không mau chui ra,tính ở trong đó chửi nhau tới bao giờ,Huân nhi còn đang mang thai đấy!"Nam nhân đang đứng trước lỗ chó,nhịn không được,hỏi.
Ninh Uyên cứ thế đứng ở sau kết giới,nhìn một đám nam nữ trẻ tuổi có vẻ lớn nhất chừng 25,26 và nhỏ nhất là 5 tuổi,tất cả tổng cộng 12 người gồm 6 nữ và 6 nam.
Trong cái nhóm choi choi kia,Ninh Uyên có nhận ra vài gương mặt có chút quen thuộc,hình như từng thuộc đội chiến đấu của căn cứ đi.
"Mệt không?"
"Mệt chết luôn...."Nam sinh vừa rồi còn mắng ai đạp mông mình,vừa nghe người hỏi liền trả lời,bất quá rất nhanh phản ứng lại là câu hỏi này phát ra từ phía sau bọn họ.
Một đám trừng mắt nhìn nhau,sau đó đồng loạt nhìn về phía hai người một thú ở sau kết giới đỏ.
"U...Uyên đại tiểu thư?"
"Ồ,thì ra là thằng nhóc Triệu Vệ,xem nhà ngươi còn chưa chết ha."Ninh Uyên lúc này cũng đã nhìn rõ khuôn mặt của nam sinh chuyên mở miệng nói thô tục kia,còn không phải tên nhóc từng có tên trong danh sách tử vong của đội chiến đấu khi cứu viện ở Thủ Đô,có đi mà không có về kia hay sao?
"Đại tiểu thư,ngài đừng trù ẻo ta nha,ta mạng rất lớn đâu."Nam sinh tên Triệu Vệ lập tức mặt dở khóc dở cười,bất quá tuyệt đối không che đi được sự vui mừng khi nhìn thấy Ninh Uyên.
"Phải không,là bởi vì quá xấu mà mạng dai hử?"Ninh Uyên chỉ khẽ nhếch môi,đưa tay ra đem một góc kết giới mở ra đủ cho nhóm người chui vào.
"Tiểu thư,em rất nhớ ngài a~."Nữ sinh có cái bụng hơi to,mặc cái áo rộng thùng thình nhanh chóng lao tới muốn ôm lấy Ninh Uyên,bất quá rất nhanh bị các nam sinh khác kéo lại.
"Huân Huân,em nghĩ mình đang làm cái gì vậy hả,đừng quên cái bụng bầu của em a!"Triệu Vệ tức giận rống lên,đem Triệu Huân doạ cho nước mắt lưng tròng.
"Bụng bầu?"Ninh Uyên nhướng mày,cô nhớ không sai thì Triệu Huân mới 15 tuổi đi,con mẹ nó,là thằng chết dẫm nào thả trùng bậy bạ vậy hả?
"Ngạch,thôi tiêu rồi!"
Một đám nam sinh mặt tái mét,nếu để đại tiểu thư biết tác giả cái thai,bọn hắn sẽ còn nhìn thấy mặt trời xinh đẹp của ngày mai sao?
"Tiểu Huân,tới nói cho chị biết,thằng nào là tác giả?"Ninh Uyên đen mặt,nhìn một đám đang cúi đầu bên kia liền đem Triệu Huân kéo tới,hỏi.
"...Em....cái kia,em...."
Triệu Huân thật muốn khóc,đưa mắt cầu cứu anh trai sinh đôi cùng đám bạn hữu,kết quả đổi lại là loạt cái đầu cúi đến sắp đυ.ng ngực của họ.
Ngay lúc Ninh Uyên sắp hết kiêng nhẫn,một cô bé chừng 10 tuổi chạy tới trước mặt Ninh Uyên tự giới thiệu,trên mặt có vài phần giống Ninh Uyên.
"Chào chị,em là em gái cùng cha khác mẹ của chị,Nam Cung Ninh Ngọc,năm nay 10 tuổi,em từng nghe ông nội kể rất nhiều về chị,lần đầu gặp mặt xin chị chiếu cố nhiều hơn."
"Nam Cung Ninh Ngọc?"Ninh Uyên khẽ nhíu mày,cô nhớ không sai thì đúng là có đứa em gái nhỏ này
Theo kí ức cùng ghi chép của hệ thống,Nam Cung Ninh Uyên sau khi rời khỏi Nam Cung gia không bao lâu thì Nam Cung Ninh Ngọc được sinh ra,và Nam Cung Ninh Ngọc được đích thân Nam Cung lão gia chủ nuôi nấng bên người cho đến khi ông qua đời,tính ra Nam Cung Ninh Ngọc nghe được truyện của cô từ Nam Cung lão gia chủ cũng không phải không có khả năng.
Bản thân Ninh Uyên đối với người Nam Cung gia cũng không phải chán ghét đến tận xương tuỷ,cô căn bản là chán ghét những kẻ từng ức hϊếp Nam Cung Ninh Uyên khi còn bé mà thôi.
Mà Nam Cung Ninh Ngọc lại chưa bao giờ đắc tội cô,huống chi đây cũng chỉ mới là đứa nhỏ 10 tuổi cô cũng không nghĩ đi làm khó dễ đứa trẻ này.
Việc Nam Cung gia làm ra,cũng không thể giận chó đánh mèo lên người những đứa trẻ vô tội được.Cô lẫn Nam Cung Ninh Uyên đều đã từng trải qua,tất nhiên sẽ không muốn làm theo giống như vậy rồi.