Chương này là chương cuối của tuần này,t7 cn ta nghỉ không đăng nhá!
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
"Đi lập danh sách,ai muốn đến căn cứ Uyên Thành thì đi làm đăng kí thân phận,còn không thì đi chờ khi xuất phát trực tiếp theo người của căn cứ Thủ Đô,ba giờ sau xuất phát trở lại căn cứ!"Clow Reed nhìn Ninh Uyên đã mang theo ba cái đuôi nhỏ và hai cái đuôi lớn rời đi,mỉm cười hướng tới Tang Khả Nhi truyền lệnh.
"Vâng,ngài Clow."Tang Khả Nhi cùng Triệu Phong nhanh chóng đi làm việc,đem trật tự thu xếp lại một lần nữa.
Bên kia,Nam Cung Ngọc Hân đã được người nâng lên rời đi,người căn cứ Thủ Đô cũng không dám đi lên nháo sự nữa.Là ngại mạng quá dài sao,không nhìn thấy căn cứ trưởng của bọn họ với dị năng cấp 7 đều bị đứa nhỏ kia đánh đến thân tàn ma dại hay sao?
Ngay cả Hứa Thành cùng Tử Mục cũng không dám rên một tiếng,hai bọn hắn là nhìn ra được thực lực chênh lệch như trời với đất với đám người Clow Reed,hiện tại đi lên chỉ có nước trứng chọi đá mà thôi.
Bên này,Ninh Uyên mang theo ba cái đuôi nhỏ cùng hai cái đuôi lớn là Zeref cùng Mirajane đi chỗ phát bữa sáng cho đội ngũ.
Để mặc ba cái đuổi nhỏ đi xếp hàng chờ nhận phần cơm sáng,Ninh Uyên mang theo Zeref cùng Mirajane đến một góc.
"Uyên Uyên,cây quạt trên tay em là?"Zeref tò mò,cây quạt kia khiến hắn nhịn không được mà lộ ra cái sự hiếu học cùng nghiên cứu.
"Đây là một trong hai món chung cực thánh khí,vật truyền thừa của tộc Mercury.Cây quạt này và một món nữa là cây sáo do chị gái song sinh của em nắm giữ.Thứ này chỉ có người mang linh hồn huyết mạch của tộc mới có thể sử dụng,đây là nhận chủ và chỉ duy nhất một mình em có thể sử dụng.Người khác cầm vào thì nó chẳng khác nào cái quạt bình thường."Ninh Uyên lắc lắc cây quạt đen có in hoa văn gia huy của tộc Mercury,giải thích.
"Nói vậy,nếu em là người bình thường thì cũng có thể..."Mirajane kinh ngạc,đưa tay sờ thử cây quạt,chất liệu rất tốt còn mát lạnh nhưng cô lại không cảm giác bất kì lực lượng dao động nào trong đó.
"Cũng có thể đem cả một tiểu vũ trụ huỷ diệt thành tro bụi trong nháy mắt nếu muốn."Ninh Uyên tiếp lời của Mirajane,giọng điệu rất tuỳ tiện nhưng từ ngữ lại rất kinh người.
Cây quạt này vốn dĩ là chị gái cô bảo quản khi cô bắt đầu đi luân hồi,vừa nãy thông qua hệ thống chị ấy lại ném cây quạt về cho cô vừa lúc đang muốn chỉnh nữ chủ,thật rất đúng lúc đâu.
Dù sao cây quạt vốn là do cô tới kế thừa,còn chị Irina lại là cây sáo,hai bảo vật truyền thừa duy nhất của tộc Mercury.
Đáng tiếc,gia tộc vốn dĩ cường đại chỉ còn lại hai chị em cô,những tộc nhân khác đều biến thành cát bụi vũ trụ cả rồi,tàn hồn còn không có lưu lại chứ đừng nói tới linh hồn trọn vẹn nào,trong đó bao gồm cả phụ mẫu mà hai chị em cô yêu thương nhất.
Cả Zeref cùng Mirajane đều phải kinh ngạc trước uy lực của cây quạt trong tay Ninh Uyên,quả nhiên đây gọi là thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân.
Zeref lúc này cũng vỡ lẽ ra vì sao Ninh Uyên vừa rồi không chịu tác dụng của ma thuật ngưng đọng của hắn,là bởi vì cây quạt này đi.
Ninh Uyên chính là vừa rồi dựa vào uy lực của cây quạt mà thoái mái đè Nam Cung Ngọc Hân ra mà đập đến bán sống bán chết đấy.
Đừng nhìn Ninh Uyên nhẹ nhàng cầm quạt gõ vào người Nam Cung Ngọc Hân là không có lực,bằng chứng là xương của Nam Cung Ngọc Hân bị hãy nhưng không phải là gãy bình thường mà là gãy thành mảnh nhỏ đấy,muốn chữa thương thì e là ít nhất cũng mất một năm ở trên giường,còn có thể hoạt động lại bình thường hay không thì còn phải dựa vào kĩ thuật y tế rồi.
Một lực gõ của cây quạt,nếu Ninh Uyên muốn đều có thể đem mặt đất đập ra một cái hố tử thần sâu và rộng vài km chứ đừng nói một cái xương chân,xương tay dễ gãy kia.
Hơn hết,khi Ninh Uyên đem quạt đặt ở vùng bụng dưới của Nam Cung Ngọc Hân,đồng nghĩa dị năng châu của cô ta đã bị tia màu đỏ kia huỷ hoàn toàn rồi,bây giờ chỉ còn lại cái không gian do ngọc bội gia truyền của Nam Cung gia mà thôi,không hơn.Mà đồ vật trong không gian đó,Ninh Uyên tiện thể "lụm" đi hết rồi,trực tiếp bí mật chuyển sang kho hàng trong không gian của mình.
Ninh Uyên hay nói chính xác là Mercury Selina,chưa bao giờ nương tay đối với kẻ thù cả.Đã không ra tay thì thôi,nếu đã ra tay thì đừng nghĩ đến chuyện sống tốt sau này nữa.
Đây là bản tính chung của chị em nhà Mercury,đã tàn nhẫn lên thì chính bản thân còn thấy sợ đấy!
Dù sao thì vẫn tuân theo câu nói nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân,Ninh Uyên luôn biết yêu thương bản thân mình vì vậy cô tuyệt đối tàn nhẫn với kẻ thù nga~.
"Uyên tỷ,Zeref đại nhân,Mirajane đại nhân,bọn em lấy phần ăn sáng cho mọi người rồi ạ."Nhã Lam vui vẻ mang theo mấy túi bánh bao nóng hổi đi tới cùng với Tiêu Minh và Tiêu Dực,trên tay còn cầm theo cái khay đựng mấy ly sữa nóng.
"Nha,cảm ơn nhé,Lam Lam,cả tiểu Minh cùng tiểu Dực nữa!"Ninh Uyên vui vẻ cất cây quạt đi,tiếp nhận bánh bao nóng cùng sữa đậu nành.
Zeref cùng Mirajane đưa mắt nhìn nhau,sau đó cũng mỉm cười cảm ơn ba đứa nhỏ.
Kero cực kì vui vẻ mà ngồi trong lòng Nhã Lam gặm bánh bao to bằng thân của nó,Kurama nuốt nhanh hai cái bánh bao mà Tiêu Minh cùng Tiêu Dực đưa cho rồi lại nằm bẹp trở lại trên đầu Ninh Uyên,nhắm mắt chờ cô ăn xong,nó càng thích ăn gà nướng hơn a.
Cả Zeref cùng Mirajane ăn xong liền đi ra ngoài,hỗ trợ mấy người Clow Reed thu xếp đội ngũ.
Ninh Uyên mang theo hai thú cùng ba cái đuôi nhỏ đi về hướng xe của mình,lên đó ngồi chờ Tang Khả Nhi cùng các tinh linh trở lại là có thể xuất phát.
Dù sao thì trẻ con cũng đâu giúp được gì nhiều,còn không bằng ngồi một chỗ chờ đi.
"Nina,có thể rà quét dị năng hay tiềm năng không?"Ninh Uyên ngồi ở trên xe,lướt qua nhìn ba người Nhã Lam liền tìm hệ thống nhà mình.
[Chủ nhân,cặp song sinh đều là có linh căn,đứa lớn có thể thức tỉnh dị năng hệ hoả còn đứa nhỏ là dị năng hệ băng,còn cô bé kia,e là cả đời này chỉ có thể có ưu thế về tốc độ do cơ thể bị biến dị mà thôi,không có dị năng.]
"Là vậy sao,bất quá nếu tốc độ nhanh cũng có cái lợi,chỉ cần có huấn luyện đúng hướng thì cũng có thể thành cường giả đâu."Ninh Uyên chú ý tới Nhã Lam,đứa nhỏ này thật khiến cô muốn bảo vệ và chỉ dạy đâu,có lẽ bởi vì nhân sinh của nó rất giống cô ở kiếp trước và kiếp này đi.
Sau ba giờ,toàn bộ đội ngũ căn cứ Uyên Thành đã thu xếp xong,người sống sót đi theo ước chừng hơn 500 người,số còn lại là do có người thân ở căn cứ Thủ Đô nên mới theo đội ngũ bên kia.