Chương 2: Bác sĩ của thời đại (1)

Thế giới hiện đại là thời kì của khoa học kĩ thuật tiên tiến. Sức lao động dựa vào máy móc là chủ yếu, những công việc nặng nhọc đòi hỏi sức khỏe đều do máy móc đảm nhận.

Thiết lập của thân thể này là một bác sĩ đa khoa, tay nghề rất tốt, kiến thức top đầu, chỉ có điều, trời sinh sợ máu, từ khi nhận chức đến giờ chỉ tham gia duy nhất một ca cấp cứu, sau đó, quay trở về công việc bàn giấy.

Hàng ngày đến bệnh viện, dao không phải cầm, kim không phải động, chỉ cần xem các loại hồ sơ bệnh án, cùng các đồng nghiệp đưa ra phương án điều trị thích hợp.

Tính tình hài hòa cởi mở với đồng nghiệp, dịu dàng lễ phép với mọi người, chỉ cần là việc có thể làm, đều sẽ cố hết sức mà làm, được người khác nhờ vả, sẽ không từ chối.

Đây chính là thiết lập bác sĩ y đức vẹn toàn trong truyền thuyết.

Cẩm Lý rơi vào trầm mặc.

Cho nên, là ai nói sợ máu không thể làm bác sĩ? Tên này không những là bác sĩ mà còn là bác sĩ cấp cao...

Chờ một chút đã đến thời gian thích hợp để đi làm.Đồng phục để ở bệnh viện, Cẩm Lý lựa chọn một bộ đồ thoải mái, leo lên chiếc xe vừa mới học lái 10 phút trước, tâm cao khí ngạo lên đường.

Một đường thuận lợi, thời điểm dừng xe ở bãi đỗ, Cẩm Lý liền phát hiện tiến độ nhiệm vụ vậy mà đã nhảy lên 1%. Chỉ cần chăm chỉ đi làm là hoàn thành được nhiệm vụ à? Đơn giản vậy?

[Rất đơn giản đúng không? Kí chủ cố lên!] Mơ thật đẹp!

Mẹ, cũng chịu ngoi lên rồi? Không giả chết nữa?

[ Kí chủ à, tôi là hệ thống có tâm với nghề, chưa từng có con, kí chủ đừng nhận bừa.]

....

Ta đây không nói chuyện với thể loại không phải người.

Cầm Lý nhấc tay mở cửa xe, mặt lạnh, lưng thẳng chân thẳng, bước ra khỏi xe. Trên đường đi gặp không ít đồng nghiệp, nam nữ đều có, bọn họ thấy anh, đều mỉm cười chào hỏi.

" Bác sĩ Cẩm, chào buổi sáng!."

" Bác sĩ cẩm, buổi sáng tốt lành a."

" Bác sĩ Cẩm, đi làm rồi à!"

Đối với những câu chào hỏi kiểu phổ thông này, Cẩm Lý duy trì thái độ lạnh nhạt, lưng thẳng chân thẳng bước ra khỏi thang máy, tiến vào phòng làm việc.

Mấy cô y tá tâm hồn bay bổng vốn có ý định vươn móng vuốt với Cẩm Lý, đối với thái độ khác biệt của Cẩm Lý ngày hôm nay, cực kì tò mò, kéo nhau thành một vòng tròn nói chuyện.

Y tá A:" Các cô có thấy bác sĩ Cẩm hôm nay hơi kì lạ không?"

Y tá B:" Đương nhiên a, lần đầu tiên tôi thấy bác sĩ Cẩm lạnh lùng như thế."

Y tá C:" Nhưng bác sĩ hôm nay rất đẹp trai, rất soái khí, rất tổng tài nha."

Y tá B:" Đúng a, bác sĩ tỏ ra lạnh lùng, càng hợp gu của tôi nha."

Viện trưởng:" Vậy sao?"

Y tá D:" Bác sĩ Cẩm dù có theo đuổi hình tượng nào cũng đẹp..." hết!

Nữ y tá còn chưa nói hết câu, đã nhận ra người mới tham gia nhóm chính là viện trưởng... cả nhóm đồng thời cúi đầu:" Viện trưởng!"

Viện trưởng:" Các cô trong giờ không lo làm việc, còn có thời gian tán ngẫu? Lương tháng không muốn lấy nữa đúng không?"

" Chúng tôi đi làm ngay đây, chúc viện trưởng một ngày thuận lợi."

Một nhóm gần chục người, chớp mắt đã giải tán, bỏ lại duy nhất viện trưởng vẫn còn đang cau có xoa xoa cái đầu chọc của mình, lẩm bẩm:" họ Cẩm đó làm sao đẹp trai bằng ông đây được chứ!"

Viên trưởng còn đang tự kỉ, phía trước đã xuất hiện một nhóm người ồn ào kéo tới, vừa mắng vừa chửi. Ông cau mày, chớp mắt lấy lại phong thái, tiến tới hỏi:" Có chuyện gì thế?"

" Viện trưởng! Đây là người nhà bệnh nhân trong ca mổ thất bại hôm qua... bọn họ mang phóng viên tới đây gây sự."

" M...., mới sáng đã gặp thể loại gì đây." Viện trưởng nuốt tiếng chửi đổng xuống cổ họng, bước nhanh về phía hiện trường.

" Mọi người có gì từ từ nói." Dù đúng dù sai, vẫn phải dập lửa trước.

" Nói cái gì? Các người hại chết con tôi, con trai tôi mới bao nhiêu tuổi cơ chứ! Các người vậy mà hại chết nó... hôm qua nó vẫn còn ngồi ở kia nói chuyện với tôi! Đều tại các người... đều tại các người!.." Nữ trung niên khóc nức nở dựa vào nam trung niên bên cạnh, phía sau là đám phóng viên điên cuồng quay phim chụp hình.

" Các vị có gì vào phòng hẵng nói."

" Vào phòng làm gì? Lũ bác sĩ các người đều là đạo đức giả, lấy tiền của chúng tôi, lại không chữa cho con chúng tôi, hại chết nó... còn muốn tiết tục đòi tiền... các người là quỷ hút máu."

" Chuyện này..." Viện trưởng ngập ngừng nhìn sang vị bác sĩ đứng kế bên mình.

Đám người này rất khoa trương, rất ồn ào, hận không thể lôi cả bệnh viện tới xem... sảnh lớn vậy mà cũng bị bao vây kín, ồn ào huyên náo.

" Gì vậy?"

Chất giọng lạnh băng ảm đạm vang lên, không lớn nhưng đủ để cho những người cần nghe đều nghe được, đủ để dọa cho những kẻ nghe được run sợ trong lòng.

" Bác sĩ Cẩm?" Viện trưởng kinh ngạc nhìn người vừa đến. Từ khi nào, vị luôn tươi cười niềm nở này lại có khí chất cao ngạo như vương tử?

Nữ trung niên còn đang khóc, bị hai tiếng của Cẩm Lý dọa đần cả mặt.

Nam trung niên mặc dù trong lòng cũng ẩn ẩn sợ hãi nhưng ngoài mặt vẫn cứng giọng, to tiếng:" Mày là ai?"

" Bác sĩ." Cẩm Lý rất có dẫn chứng sinh động, đem thẻ ngành đưa ra.

" Đám quỷ hút máu các người, không ai lương thiện, mau trả lại con cho tao."

" Giấy cam kết!."

" Hả?" Ai ai cũng ngẩn người trước câu nói không đầu không cuối kia.

" Trước khi làm phẫu thuật đều có kí giấy cam kết, các người đã kí rồi."

" Đúng ha, chúng ta có giấy cam kết!" Vị bác sĩ đứng bên cạnh viện trưởng lúc này mới thở phào.

" Mẹ chúng mày, chúng mà là quỷ hút máu đội lốt người, gϊếŧ con tao, còn đòi tiền của bọn tao."

" Thu tiền chữa bệnh."

" Mày im cho ông." Nam trung niên đuối lý, nhấc tay nhấc chân liền động thủ.