Chương 8

Sau bữa sáng, đôi vợ chồng trẻ thu dọn quần áo và hành lý theo kế hoạch ban đầu, chuẩn bị xuất phát đến địa điểm đã định trước đó. Vì hôn lễ của cả hai tình cờ được xếp vào ngày đầu tiên của kỳ nghỉ dài ngày, nên vẫn còn nhiều thời gian để trải qua một tuần trăng mật ngắn.

Vân Lỗi kiểm tra lịch trình, anh đã đặt khách sạn và lên kế hoạch cho mọi thứ, cô chỉ cần lấy chứng minh thư và theo sát anh, ngồi xe một mạch đến sân bay.

Cô cảm thấy thật tốt khi có một người chồng đáng tin cậy.

Cô ngồi nhâm nhi tách cà phê lúc ngồi trong phòng chờ máy bay, Tần Du Du

ngoảnh đầu nhìn góc nghiêng tuấn tú của người đàn ông bên cạnh, vui vẻ nghĩ.

Họ đã dành phần lớn thời gian trong ngày cho chuyến đi và cuối cùng về đến khách sạn vào buổi tối.

Sau khi dùng bữa tối tại nhà hàng riêng của khách sạn, người đàn ông nóng lòng kéo cô về phòng, vội vàng để lại một câu “Anh đi tắm trước” rồi vào phòng tắm.

Nhìn thấy bộ dạng kích động không thể kiềm chế như thế của anh ta, Tần Du Du tự nhiên cũng nhớ lại sự dây dưa của tối hôm qua, khóe miệng cong lên, nhưng nghĩ tới lúc trước hệ thống nói về việc bị chặn, liền không tránh khỏi có phần hơi lo lắng.

Tối nay sẽ không có hệ thống giúp cô giở trò.

Dựa theo cốt truyện miêu tả, cơ thể nguyên chủ đối với việc bài xích tìиɧ ɖu͙© thực sự rất lớn, trong khoảng thời gian sau khi kết hôn hầu như không bao giờ ngủ với chồng nữa, ngay cả chuyến đi hưởng tuần trăng mật cũng từ bỏ.

Cho nên đêm tân hôn đó cuối cùng có bao nhiêu đau khổ, mà để lại cho cô cái bóng tâm lý to lớn như vậy, về sau cô đã chống cự đến mức nào?

Tần Du Du nghi hoặc không hiểu cô đứng nói chuyện một chút mà không đau lưng, duỗi thẳng tứ chi nằm xuống chiếc giường lớn mềm mại và đàn hồi, cả cơ thể lập tức chìm vào trong chiếc chăn bông nhẹ và mềm mại.

Giường trong khách sạn này thực sự thoải mái.

Vừa nhắm mắt nghỉ ngơi nửa phút, đột nhiên nghe thấy cửa phòng tắm mở ra, sau đó là giọng nói của người đàn ông truyền đến: “Du Du. . . .”

“Làm sao vậy?” Cô còn tưởng Vân Lỗi quên lấy áo ngủ hoặc khăn tắm, vội vàng ngồi dậy, thò đầu nhìn sang, nhưng lại thấy người đàn ông trần như nhộng đứng ở cửa, ánh mắt nhìn cô để lộ chút mong đợi bí ẩn, “Có muốn tắm với anh không?”

Làn da rám nắng khỏe mạnh của người đàn ông lộ ra những đường nét được tập luyện kỹ lưỡng, từng giọt nước còn vương trên cơ thể, chảy xuống dọc theo cánh tay vạm vỡ. Có một làn sương trắng nhẹ trong phòng tắm phía sau anh ta.

Tần Du Du chớp mắt, im lặng hít một hơi.

Được rồi, thực sự đã bị anh ta quyến rũ.

Mặc dù biết tắm uyên ương là không thể thiếu, và có thể sẽ dẫn tới một trận kí©ɧ ŧìиɧ phía sau, nhưng nói cho cùng cô cũng không phải nguyên chủ, ngay từ đầu cô cũng không có tâm lý bài xích chuyện thân mật với người đàn ông của mình, cho nên cô chỉ ngại ngùng vài giây trên giường để tượng trưng thôi, liền ngoan ngoãn xuống và bước vào phòng tắm.

Vân Lỗi không ngờ cô thật sự đồng ý, ngoài sự ngạc nhiên tới mức vui mừng còn có chút hưng phấn nổi lên, chủ động giúp cô cởϊ qυầи áo, ôm eo cô rồi bật vòi hoa sen.

Dòng nước ấm bao phủ lấy thân thể của cô, hoàn toàn xoa dịu sự căng thẳng của Tần Du Du, cô lần đầu tiên tỉnh táo mà khỏa thân trước mặt người đàn ông này.

Cô đứng trong hơi nóng mù mịt bốc lên, cơ thể mặc cho anh ta trêu đùa.