Quyển 1 - Chương 3: Nô ɭệ

"Leng keng leng keng" tiếng còng sắt đập vào nhau hoà cùng tiếng bước đi nặng nề tại một nơi tối tăm nghèo khổ.

"Chúng mày có nhanh cái chân lên không, đéo có sức à".

Bách Hợp nhìn cảnh hàng ngàn nô ɭệ nối đuôi nhau bước đi do dây sắt kéo, tay chân thì bị còng, những người bị xích sắt đều gầy yếu da dẻ vàng vọt đi giữa khu sa mạc hoang sơ này lại càng như tra tấn, dọc đoạn đường cậu thấy đủ các loại nô ɭệ già trẻ lẫn bé nhưng không có phụ nữ ở đây có lẽ nhóm nô ɭệ đó được tách riêng ra.

Nhìn cánh tay gầy gò vàng vọt trước mắt cậu chưa kịp vui mừng vì mình đã giảm được cân thì cái đói cồn gào từ ruột gan suýt xé nát cõi lòng cậu, may mắn thay khi nhập linh hồn vào cơ thể này cậu chỉ đi mất vài phút đã đến nơi dừng chân.

-----------Khu dựng trại.

"Được rồi, tạm dừng ở đây một chút".

Giọng nói đanh thép từ người đàn ông mặt sẹo trông rất hung dữ đang ngồi trên lưng lạc đà.

Có lẽ ông ta là trưởng quản lý nhóm nô ɭệ này.

Đứng trong một cái l*иg sắt to đùng, xung quanh những nô ɭệ đã tìm vị trí ngồi xuống, họ đều bình thản đến vô hồn hoặc có thể đói khát đến mức chả còn sức phản kháng. Lúc này một tên lính bụng phê cười có chút gian manh, hắn cầm trên tay là những mẩu bánh mì dài nhìn có vẻ như phân phát đồ ăn cho nô ɭệ nhưng của cho không bằng cách cho. Bọn chúng chia nhỏ phần bánh mì rồi ném xuống đất như cho chó cho động vật ăn chứ không phải cho người, tuy vậy với kẻ đã đói mờ mắt thì còn quản gì đến việc nó dơ hay bẩn.

Bách Hợp nhìn màn tranh giành thức ăn phía trước mà tìm một chỗ ngồi xuống, cậu dù thân thể có đói đến mấy thì cũng không thể nào lao vào mà tranh giành miếng bánh mì được, cậu sợ cái thân thể này chưa lo bụng đã bỏ mạng bởi đám người đói khát kia.

"Cậu không chết vì đói được yên tâm".

Bách Hợp có chút giật mình mới nhận ra đây là giọng của sinh vật lạ xưng là hệ thống.

"Ngươi ở đâu vậy?" Bách Hợp ngó nghiêng xung quanh, đứng dậy phủi quần áo nhỡ có đè phải sinh vật nhỏ.

"Tôi đang nói chuyện trong đầu cậu, cậu chỉ cần dùng suy nghĩ trả lời tôi đều nghe được".

"Do quá trình xuyên có chút trục trặc nên sau đây tôi sẽ thống kê lại nhiệm vụ và kích hoạt 1 số bug nhỏ thuận tiện ký chủ hoàn thành nhiệm vụ".

Bách Hợp lại di chuyển tìm một góc không ai để ý tiếp nhận nhiệm vụ, cậu rất quen thuộc trong khoảng làm mình vô hình trong mắt người khác.