[Thế giới 8] Chương 1: Gian lộng giáo thảo (nhận tri làm lơ, không hề biết bị bắn đầy bụng, ly tự sướиɠ tự an ủi)

“Đinh ~”

WeChat đột nhiên hiện lên một cái tin nhắn, Lâm Vân Phong nhấn vào thì nhìn thấy.

[ Ta muốn mang ngươi đi ăn khoai lang tím nướng ha ha ]

“Hử?” Lâm Vân Phong hơi khó hiểu sửng sốt trong chốc lát, “Đây là có ý gì? Thật là một câu kỳ quái a.”

Thế là y trả lời lại. [ Nhưng ta không thích ăn khoai lang tím nướng. ]

[……]

Đối diện không nói chuyện nữa ngoài ra còn gửi một cái nhãn dán.

Lâm Vân Phong cho rằng cái đề này cứ như vậy mà kết thúc, vì vậy rời khỏi WeChat.

Y nằm ở trên giường và luôn cảm thấy hôm nay thân thể hơi khó chịu một chút giống như trong bụng rất nóng. Sắc mặt của y hơi đỏ lên nhưng đáng tiếc là đương sự cũng không có phát hiện cho dù chỉ là một chút.

Y căn bản không phát hiện được, y nằm ở trên giường mở hai đùi ra và đang bị một người đàn ông khác đè nặng thọc vào rút ra nơi riêng tư.

“Ha……” Y vô lực che trán lại, “Giống như không có phát sốt, vẫn là đi ngủ sớm một chút đi. Ngạch a!”

“A…… Tại sao vừa nãy ta lại phát ra loại âm thanh này chứ?”

Lâm Vân Phong hơi khó hiểu nhưng là lại không nghĩ ra được câu trả lời, đành phải nhắm mắt lại ngủ nhưng lại hoàn toàn ngủ không được.

Không biết tại sao nhưng chăn giống như không hoàn toàn đắp được lên thân thể, giống như đang có cái gì cản trở. Nhưng bây giờ y không cảm thấy lạnh ngược lại cảm thấy rất nóng, bởi vậy không đắp chăn cũng không có chuyện gì.

“Ưm……” Y nhắm mắt lại, thường thường phát ra tiếng rêи ɾỉ kỳ quái, nhưng lại hoàn toàn không nhận ra được trên người của mình đang xảy ra chuyện gì.

Mà ở bên kia thanh niên đang thao làm Lâm Vân Phong đã không giống nhau, hắn bóp chặt háng của Lâm Vân Phong làm nó mở to ra, dưới thân không ngừng va chạm mông của Lâm Vân Phong.

Trứng trứng chụp đánh ở trên mông phát ra âm thanh bạch bạch, nơi riêng tư trắng nõn bị đánh đến đỏ bừng.

“Không nghĩ tới giáo thảo còn có thể lộ ra cái biểu cảm này.”

Thanh niên thao làm Lâm Vân Phong đúng là Khương Thanh, đúng là hắn thôi miên Lâm Vân Phong làm y không thể cảm nhận được sự tồn tại của mình.

Dưới thân Lâm Vân Phong còn đang nhắm mắt lại ép buộc bản thân đi vào giấc ngủ, nhưng y lại không phát hiện sắc mặt của mình đỏ bừng, cái mày nhăn lại vẫn luôn không hề buông ra.

Âm thanh nơi riêng tư của hai người chạm vào nhau nghe có vẻ ầm ĩ ở trong căn phòng yên tĩnh, nhưng lỗ tai của y lại tự động lọc đi tất cả những thứ này và đều không thể nghe thấy được cái gì. Thậm chí thân thể bị va chạm lay động đều không có để ý.

“Là bởi vì lâu lắm rồi không có thư giải sao……” Lâm Vân Phong cảm nhận được dưới bụng nóng lên, mở một con mắt ra nhìn thử.

Dươиɠ ѵậŧ đã cao cao đứng lên, đùi còn bị một người đàn ông tách ra, chưa bao giờ nghĩ tới phía dưới nơi ngoại trừ dùng để bài tiết còn không thể dùng làm cái gì được nữa lại đang bị sử dụng.

Nhưng y lại không nhìn thấy Khương Thanh đang ở trước mắt mình, chỉ có thể nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ cương cứng của cbản thân

“A……” Tay của Lâm Vân Phong chậm rãi nắm lấy dươиɠ ѵậŧ cương cứng của mình, ngay cả vấn đề có mặc qυầи ɭóŧ không cũng không có phát hiện ra.

“Ưm ~” Trên mặt của giáo thảo hiện ra biểu cảm trúc trắc, y khó nhịn loát động dươиɠ ѵậŧ của mình, thủ pháp ngây ngô làm Khương Thanh nhìn đều muốn thở dài.

Nhưng giáo thảo chưa từng trải qua nhân sự lại bởi vì kỹ xảo thủ da^ʍ không xong của bản thân mà phản ywsng một chút.

“Xem ra thân thể thật đúng là mẫn cảm đâu, ngay cả mặt sau đều trở nên càng chặt.”

Khương Thanh nhìn một màn sắc tình ở trước mắt, có một tia suy nghĩ muốn trêu cợt Lâm Vân Phong.

“Kỹ xảo không xong như vậy, vẫn là để cho ta tới giúp em đi.” Khương Thanh lấy ra một cái ly tự sướиɠ nửa trong suốt màu đen, chất liệu của ly tự sướиɠ rất giống cao su, mở ra chốt mở còn sẽ bắt chước khang đạo của nữ tính mà bắt đầu mấp máy hoạt động.

Khương Thanh kéo ra cái tay đang tự an ủi của giáo thảo, săn sóc vì y mang lên ly tự sướиɠ và sau đó mở chốt mở ra……

“Ưm a! ~ di, thật kỳ quái, tại sao……” Thân thể của Lâm Vân Phong nhảy đánh một chút, ngực ngưỡng lên và hậu huyệt cũng lập tức trở nên càng lửa nóng căng chặt.

Ly tự sướиɠ điên cuồng mấp máy vặn vẹo ở trên dươиɠ ѵậŧ, Lâm Vân Phong lại đối với cái này không hề có nửa điểm phát hiện và tay của y lại lần nữa thả ở trên dươиɠ ѵậŧ. Chẳng qua bây giờ lại nhiều một cái ly tự sướиɠ mà thôi.

“Không xong…… Quá sung sướиɠ dừng không được.” Lâm Vân Phong cầm lòng không đậu tăng tốc độ loát nhanh hơn.

“Rõ ràng, rõ ràng bộ dáng trước kia đều phải rất lâu mới bắn ra tới……” Khóe mắt của giáo thảo không biết từ khi nào đỏ lên, tìиɧ ɖu͙© ở trên mặt nhìn không sót thứ gì.

“A…… Bắn…… Ngô!” Lâm Vân Phong kêu lên một tiếng, động tác trên tay dừng lại và tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c đặc sệt bắn ở trong ly tự sướиɠ, sau đó chậm rãi chảy ngược ra.

“Ta đây cũng bắn đi, giáo thảo cần phải tiếp tốt nha.” Khương Thanh biết rõ đối phương nghe không thấy nhưng vẫn trêu chọc một câu. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng tưới tiến vào tràng đạo của giáo thảo, cảm giác ấm áp kỳ quái lại làm thân thể của Lâm Vân Phong run rẩy một chút.

“Ha…… Hôm nay luôn cảm thấy nóng quá…… Ưm……” Tay phải của Lâm Vân Phong vô lực trượt xuống, y dùng cái tay khác che đôi mắt của mình lại, trong miệng thở dốc từng ngụm từng ngụm, mồ hôi mỏng trên người chảy ra không ngừng và giống như vừa mới đã trải qua một lần vận động vậy.

Toàn bộ thân thể đều đỏ bừng giống như một con tôm luộc, nhìn qua vô cùng ngon miệng.

Dươиɠ ѵậŧ của y nửa mềm xuống, nhưng ly tự sướиɠ không có bởi vì y đã bắn một lần mà dừng hoạt động lại. Vẫn cần cù chăm chỉ bao vây lấy dươиɠ ѵậŧ, cùng nhau mấp máy với hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa mới bắn ra.

Cảm giác ẩm ướt nóng nóng rất nhanh lại làm Lâm Vân Phong có cảm giác.

“Tại sao lại cứng nữa, rõ ràng trước kia một lần là đủ rồi. Nhưng là……” Y liếʍ liếʍ đôi môi khô ráo, ngón tay thành thật lại lần nữa cầm lấy dươиɠ ѵậŧ: “Chỉ là lại đến một lần, cũng không có gì chuyện gì đi.”

“Chính mình tự chơi rất vui vẻ a, ta sẽ đau lòng nha.” Khương Thanh tiếp tục thọc vào rút ra ở trong thân thể của Lâm Vân Phong. Tuy rằng hậu huyệt đối với Lâm Vân Phong kí©h thí©ɧ cũng rất lớn nhưng rốt cuộc thôi miên làm lực chú ý của y đều yếu bớt đối với tất cả nơi mà Khương Thanh đυ.ng vào, bởi vậy lúc này vẫn là dươиɠ ѵậŧ đối ý thức kí©h thí©ɧ lớn hơn một ít.

“Vậy làm một chút trò đùa dai đi.”

Khương Thanh làm lơ động tác động tình của Lâm Vân Phong mà loát động dươиɠ ѵậŧ của bản thân, hắn mở rộng đùi của y ra và cúi đầu xuống gặm nhấm thân thể trần trụi của y.

Lâm Vân Phong không biết gì không hề có nhận thấy được bản thân từ đầu đến cuối bị lưu lại ấn ký.

Vai cổ và xương quai xanh tất nhiên là không cần nhắc đến, hai viên núʍ ѵú đáng thương càng là gặp được “Yêu thương” đặc biệt. Giờ phút này ướt dầm dề sáng lấp lánh đứng thẳng ở trong không khí, trên mỗi cái quầng vυ" đều bị lưu lại hai cái dấu răng.

“A ha, ha ~ ưm a a……”

Lâm Vân Phong đã không nhớ rõ bản thân đã bắn tinh lần thứ mấy, chỉ biết tay của mình căn bản không dừng lại được. Cho dù có bắn tinh thì rất nhanh cũng cứng trở lại.

Trong lòng lần lượt nhắc mãi lại đến một lần thì dừng lại, nhưng sự thật lại là y căn bản không thể dừng lại được. Hai tay điên cuồng xoa lộng dươиɠ ѵậŧ cương cứng của mình và hậu huyệt cũng bị lần lượt bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Nhưng đáng tiếc chính y lại không hề biết điều này.

Ngay cả trong bụng bởi vì có quá nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà trướng lớn hơn cũng không biết.

“A…… Rốt cuộc là có bao nhiêu lâu tự an ủi a, chỉ là một cái ly tự sướиɠ thì đã biến thành cầm giữ không được như vậy sao?”

Trong tay Khương Thanh nhẹ nhàng nắm lấy ly tự sướиɠ mềm mại ở phía trước, bên trong đều dính tràn đầy chất lỏng và lúc này đều chảy xuống dưới trở lại trên thân thể của chủ nhân.

Lúc trước Lâm Vân Phong luôn là thẳng nam có bộ dáng khó hiểu phong tình, giờ phút này lại có trên mặt lại có biểu cảm si mê

“A……” Y híp mắt lại, trên tay tất cả đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt. Dươиɠ ѵậŧ vẫn luôn tinh thần tràn đầy cuối cùng ngừng nghỉ xuống, mềm nhũn thành một khối ngoan ngoãn nằm ở giữa hai chân.

Khương Thanh đè thân thể của Lâm Vân Phong lại, chậm rãi rút dươиɠ ѵậŧ của bản thân ra.

Một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt lập tức chảy ra từ nhục huyệt, hậu huyệt bị cắm đến mức khép lại không được giống như là đang hô hấp mà mấp máy. Huyệt khẩu bị thao thành màu đỏ tươi và vách trong đều bị xem đến rất rõ ràng.

Khương Thanh chấm một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ và thoa ở trên chóp mũi của Lâm Vân Phong, làm y rõ ràng ngửi được hương vị của mình.

“Tới, cà tím ~”

Di động của Khương Thanh lại nhiều thêm một tấm ảnh đáng giá để làm kỷ niệm.

_______

[ Trứng màu giáo thảo cho rằng GV video là tư liệu học tập vừa xem vừa bị thao ]

Nội dung trứng màu:

Trên chiếc notebook phát ra tiếng rêи ɾỉ kỳ quái, hai thân thể thuộc về đàn ông đan chéo vào nhau. Hình ảnh này vốn dĩ khiến người ta tim đập nhanh hơn nhưng Lâm Vân Phong lại không hề phản ứng.

Bởi vì y chỉ xem đoạn video này như là tư liệu học tập.

“Cần phải xem thật kỹ mới được.”

Y nghiêm túc nhớ kỹ các loại tư thế và tiếng rêи ɾỉ ở bên trong video.

Nhưng y lại không hề nhận ra bản thân cũng đang làm chuyện giống như ở trong video.

Y bị Khương Thanh ôm ở trên đùi thao lộng, sắc mặt ửng đỏ nhưng còn đang cố gắng nhìn video.

Lần này dươиɠ ѵậŧ cương cứng cũng bị y bỏ qua, chỉ là thân thể thật ra vẫn là phản ứng thành thật giống như đang đáp lại Khương Thanh.

Hậu huyệt thường thường mấp máy co rút lại một chút, thuyết minh trong lòng của Lâm Vân Phong thật ra cũng không giống dáng vẻ bình tĩnh như bên ngoài mà y vẫn đang thể hiện.

“Đã có cảm giác a……”

Khương Thanh nhẹ nhàng cắn lên cổ của Lâm Vân Phong, thân thể vốn là bầm tím đầy người bị đùa giỡn càng thêm bất kham.

“A!……” Theo một tiếng kêu ngắn ngủi, Lâm Vân Phong bắn ra không biết là tϊиɧ ɖϊ©h͙ lần thứ mấy ở trong ngày hôm nay.