[Thế giới 7] Chương 1: Kiểm tra hầu gái (trang phục hầu gái, kiểm tra thân thể sắc tình của hầu gái, cạo lông dưới thân )

“A! Đáng chết, được rồi ngươi thắng.”

Mạc Văn Á tháo tai nghe xuống và rêи ɾỉ một tiếng, sau đó thẳng thắn thừa nhận thất bại của mình.

Bên cạnh truyền đến một tiếng cười mát lạnh.

Chủ nhân của giọng nói kia đang ngồi trên ghế xoay và xoay ghế lại đây, “Vậy thì tiền đặt cược thì sao?”

“Ta sẽ tuân thủ tiền đặt cược, ai làm ta thua đâu.” Đôi mắt đen trắng rõ ràng của Mạc Văn Á còn chứa một tia không cam lòng, nhưng nguyên tắc của y đã nói là làm và y vẫn sẽ tuân thủ tiền đặt cược.

“Nhưng ngươi cũng không nên cho rằng như vậy là kết thúc! Lần sau ta nhất định sẽ chiến thắng trở về!”

Khương Thanh mỉm cười, “Được thôi ta chờ ngươi, nhưng trước khi ngươi chiến thắng được ta thì tạm thời phải ở lại trong nhà của ta. Rốt cuộc sau này ngươi chính là hầu gái chuyên chúc của ta.”

Mạc Văn Á nghe những lời này hoàn toàn không cảm thấy có cái gì không đúng. Không sai, đây là tiền đặt cược mà bọn họ định ra. Ở dưới sự thôi miên của Khương Thanh, y coi chuyện thua cược này trở thành một chuyện nhỏ, chẳng sợ từ đây y phải mặc vào đồ của phụ nữ.

Nhưng Khương Thanh có thể bảo đảm tuy rằng hắn có làm một chút động tác nhỏ đối với nhận thức về tiền đặt cược, nhưng hắn thật sự đánh bại Mạc Văn Á bằng kỹ thuật hàng thật giá thật của mình.

Mạc Văn Á không hề để ý chút nào mà gật đầu: “Dù sao toàn bộ tiền ta kiếm được đều nhờ vào công việc làm streamer, ngươi chỉ cần cho ta bao ăn bao ở và còn có cho ta thời gian làm việc kiếm tiền là được.”

“Yên tâm đi, ta cũng không có khắc nghiệt.”

…………

“Ừ…… Xem ra trang phục hầu gái này rất thích hợp với ngươi.”

“Phải không?” Mạc Văn Á vẫn là lần đầu tiên mặc trang phục của phụ nữ, tuy rằng có chút không thích ứng nhưng tính cách đơn giản làm y vẫn vô cùng đắc ý với lời khen ngợi của Khương Thanh.

Y hoàn toàn không thèm để ý đến cái váy hầu gái màu đen siêu ngắn ở trên người mình, còn có nội y sắc tình cùng bộ ở bên trong. Thậm chí còn cố ý vén làn váy vốn là đã rất ngắn lên và tùy ý lật tới lật lui, xoay vòng vòng ở trước mặt Khương Thanh và lại hồn nhiên không biết bản thân đã bị người trước mắt xem hết toàn bộ thân thể.

“Cảm giác giống như là đang cosplay.”

Chiếc váy vốn là rất đơn giản giống như là đem một cái váy hầu gái bình thường làm cho ngắn lại, khi Mạc Văn Á cúi người thì cũng không hề có tiết lộ cảnh xuân trước ngực. Nhưng chỉ có Khương Thanh biết bên trong có một cái đai đeo tình thú tồn tại, làn đầṳ ѵú vốn dĩ bình thường càng thêm sắc tình.

Chỉ là nếu nhìn từ phía sau, là có thể nhìn thấy một cái quần ren màu đen hình chữ Đinh (丁) đang bao bọc lấy cái mông trơn bóng, dây thừng màu đen bằng sợi bông ở chính giữa làm người nhịn không được muốn tìm tòi cho ra.

Đôi vớ dài màu đen nửa trong suốt bao vây lấy đôi chân mảnh khảnh của Mạc Văn Á, nhưng cũng không khó coi. Nếu là một người yêu thích chân nhất định sẽ thưởng thức một lần.

Bởi vì thường xuyên không đi xử lý nên mái tóc đen của Mạc Văn Á đã dài qua lỗ tai, bởi vậy cái cài tóc hầu gái dễ dàng được đeo ở trên đầu của y.

“Tuy rằng là hầu gái nhưng chúng ta cũng đã ước định tốt, ngươi cũng không cần làm việc nhà. Ngoài ra ta còn đảm bảo ngươi ăn, mặc, ở, đi lại, chỉ là không có tiền lương.”

Mạc Văn Á mặc trang phục hầu gái gật đầu.

“Vậy bây giờ ta bắt đầu công việc sao, chủ nhân?” Ở khi nói hai chữ cuối cùng Mạc Văn Á còn chế nhạo Khương Thanh một chút.

Tuy rằng người thanh niên đối diện đang mặc một trang phục mê người, nhưng làm một hầu gái mà nói thì vẫn rất thô lỗ và không đủ tiêu chuẩn. Khương Thanh bất đắc dĩ lắc đầu, “Không không không, ta không muốn bị một người hầu gái hầu hạ, xem ra vẫn là nên dạy dỗ trước một chút.”

“Hả? Cái gì?” Tuy rằng Mạc Văn Á chấp nhận vụ đặt cược này nhưng y còn hoàn toàn không hiểu được biến hóa ở trong đó, bộ dáng tùy tiện còn giống như lúc trước cùng ngồi ăn với Khương Thanh.

Nụ cười của Khương Thanh nhạt dần, ngón tay nắm chặt lấy cằm của Mạc Văn Á, “Bây giờ ta nên kiểm tra thân thể của ngươi trước, rốt cuộc sau này ngươi phải làm nhiệm vụ xử lý tìиɧ ɖu͙© của ta nếu là không được thì rất không tốt.”

Ngón tay đơn giản sáng tỏ nhét vào trong khoang miệng của Mạc Văn Á, “Đem miệng mở lớn ra, đừng cử động.”

Tùy ý lật tới lật lui, mỗi một cái răng đều được tỉ mỉ sờ soạng một lần. Khương Thanh lôi kéo đầu lưỡi nhìn lại xem, “Không có sâu răng, còn tính không tồi.”

Bởi vì Mạc Văn phải mở to miệng trong thời gian dài để kiểm tra nên nước miếng tràn ra khóe miệng, y mơ hồ muốn nói chuyện nhưng cuối cùng bản năng vẫn là làm y dừng lại du͙© vọиɠ muốn nói chuyện.

“Sau này lại xem chỗ khác, bây giờ mở hai chân ra cho ta kiểm tra.” Khương Thanh vô cùng nghiêm túc giống như thay đổi thành một người khác, hắn rút ra ngón tay nhão nhão dính dính ra và dùng khăn giấy lau.

Nhìn khuôn mặt của Khương Thanh, Mạc Văn Á không biết tại sao không dám cười. Y trực tiếp ngồi ở trên cái ghế lúc trước thường ngồi để phát sóng trực tiếp chơi game, mở hai chân ra và đặt ở trên tay vịn. Hai tay bởi vì không biết làm cái gì cho nên chỉ có thể vén làn váy siêu ngắn lên và đem dưới thân ăn mặc cái quần chữ Đinh (丁) sắc tình để cho Khương Thanh nhìn xem.

Khương Thanh nhướng mày: “Xem ra tính mềm mại cũng không tệ lắm.”

Nhưng kiểm tra chính là một chuyện khác, Khương Thanh cho bản thân mang lên một cái bao tay màu trắng.

Qυầи ɭóŧ tình thú căn bản không có tác dụng che đậy bị Khương Thanh mở ra, đây chỗ tốt của cái có dây cột, vải dệt rơi từ từ xuống trên ghế.

Nơi riêng tư chưa từng được sử dụng qua cứ như vậy trần trụi ở trước mặt người khác, còn bị tỉ mỉ xem xét như vậy, cánh hoa cúc non ngây ngô co rụt.

Khuôn mặt của Mạc Văn Á bất tri bất giác đỏ lên, một cảm giác khó có thể miêu tả bò lên từ sau lưng y giống như có một bàn tay vừa lạnh băng vừa nóng bỏng chặt chẽ nắm lấy xương cột sống của y. Cảm giác thẹn thùng rất nhỏ ập lên gương mặt của y, làm y lần đầu tiên cắn môi dưới giống như một thiếu nữ vậy.

“Mau, mau một chút……” Dưới thân bị ngón tay cách bao tay cao su gãy gãy làm Mạc Văn Á nhịn không được lên tiếng.

“Lập tức thì tốt rồi, nhịn một chút đi.”

Khương Thanh vừa nói vừa dùng một cái tay khác đẩy hậu huyệt chưa từng bị đυ.ng vào ra, nếp uốn bị tạo ra một chút và lộ ra nơi cảm thấy thẹn nhất.

“Lông tóc không nhiều lắm, bây giờ ta trực tiếp cạo cho ngươi đi.” Khương Thanh mở thùng dụng cụ bên cạnh ra và lấy ra một cái dao cạo nhỏ, còn có một bình thuốc không biết tên. Ít nhất Mạc Văn Á cũng không biết đó là cái gì.

“Trực tiếp cạo lên sẽ hơi đau một chút cho nên thoa một chút lên coi như là bôi trơn.” Khương Thanh thoa bọt biển màu trắng lên nơi riêng tư của Mạc Văn Á.

Theo ngón tay mềm nhẹ khắp nơi vuốt ve, giọng nói của Mạc Văn Á cũng trở nên nghẹn khuất và run rẩy lên, “Không cần sờ a.”

Y muốn kẹp chân lại nhưng lại bị mở ra. “Quên vụ đặt cược của chúng ta rồi sao? Sau này ngươi chính là hầu gái tính ái của ta, nếu một chút này mà còn làm không tốt thì có thể sử dụng được gì nữa?”

Cảm thấy sức lực của hai chân yếu dần, Khương Thanh cũng cầm lấy dao cạo và từng chút từng chút giúp Mạc Văn Á cạo sạch lông ở dưới thân.

“A……” Y ngay cả râu cũng chưa bao giờ cạo qua, bây giờ lại bị người khác tỉ mỉ xử lý lông ở dưới thân, khuôn mặt của Mạc Văn Á toàn bộ đều trở nên đỏ bừng.

Bởi vì sợ hãi bị cắt trúng da thịt nên cho dù là thần kinh thô đến cỡ nào thì y cũng không dám lộn xộn, chỉ có thể cứng đờ nhẹ nhàng hô hấp theo động tác tay của Khương Thanh.

Cuối cùng dùng khăn giấy ướt lau bọt bier còn sót lại đi, dưới thân của Mạc Văn Á cũng trở nên trơn bóng.

“Được rồi, bây giờ cuối cùng có thể kiểm tra bên trong.”

“Còn có?…… Ưm a!” Mạc Văn Á mới vừa thở phào một hơi thì đã bị ngón tay bôi lên thuốc nhuận hoạt thọc vào hậu huyệt.

Đây là thuốc nhuận hoạt có tác dụng mị dược, vừa tiến vào trực tràng ấm áp thì lập tức tan chảy biến thành một bãi chất lỏng hơi lạnh theo ngón tay mà đi vào chỗ càng sâu hơn.

Khương Thanh bôi càng nhiều thuốc nhuận hoạt và nhét ngón tay giữa vào trong, đương nhiên còn dư ra phần lớn. Tràng đạo căng chặt căn bản chứa không được chúng nó, may mà Khương Thanh cũng không phải chỉ vì bôi trơn hậu huyệt. Hắn đem thuốc nhuận hoạt bôi trơn toàn bộ thân dưới của Mạc Văn Á, bao gồm dươиɠ ѵậŧ đã nửa cương cứng.

Khương Thanh vừa xoa bóp trứng trứng vừa moi lộng hậu huyệt.

Lúc này Mạc Văn Á đã sớm cuộn tròn ngón chân lên, hai chân cứng đờ treo ở không trung và làn váy bị ngón tay xoắn chặt. Toàn bộ phía sau lưng đều dựa vào trên lưng ghế, cũng không dám ngẩng đầu lên.

“Úc…… Nóng quá, muốn tan……” Ngón tay của Mạc Văn Á lo lắng mà biến hóa tư thế, vuốt ve qua lại làn váy tinh tế.

Khương Thanh quan sát thấy biến hóa của Mạc Văn Á, “Xem ra độ mẫn cẩm cũng không tệ lắm nhưng còn cần phải tăng sức chịu đựng lên.” Nói xong hắn chọc chọc qυყ đầυ đã bắt đầu chảy nước ra ngoài của Mạc Văn Á.

“Lần đầu tiên bị cắm vào hậu huyệt thì có cảm giác, thật đúng là hầu gái sắc tình. Dùng để làm ly tự sướиɠ thật là không có làm thất vọng thiên phú của ngươi.”

Khương Thanh bóp chặt quai hàm của Mạc Văn Á, “Ngươi nói có đúng không, hầu gái nhỏ của ta?”

“Ngô……” Mạc Văn Á thở phì phò, hai mắt hơi hơi ngẩn người và miễn cưỡng mới ngắm nhìn trên mặt của Khương Thanh.

“Tuy rằng độ mẫn cảm không tệ nhưng còn cần đánh giá lại và khai phá, sức chịu đựng không đủ là khuyết điểm trời sinh. Dứt khoát biến ngươi thành chỉ cần cắm xuống thì thân thể lập tức bắn tinh cũng không tệ. Dù sao từ nay về sau thì ngươi cũng không còn sử dụng cái phía trước nữa.”

Trong đầu Mạc Văn Á mơ hồ nên căn bản nghe không rõ Khương Thanh đang nói cái gì, y chỉ có thể ngơ ngác nhìn khuôn mặt mang theo nụ cười lạnh nhạt của Khương Thanh.

Nhưng, giống như là đã không thể quay về cuộc sống như trước kia……