Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hệ Thống Thôi Miên Và Cải Tạo Thân Thể

[Thế giới 18] Chương 1: Giáo sư bán thân (khẩu giao kém cỏi, vừa bị loát dươиɠ ѵậŧ vừa bị khuếch trương hậu huyệt)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chu Kỳ Ngôn là giáo sư trường đại học, được sinh viên công nhận là người có gương mặt đẹp và có tính tình tốt, ngoại trừ kỳ thi cuối kỳ nghiêm khắc một chút thì hầu như không có khuyết điểm nào hết.

Nhưng chính là người thấy như vậy mà đã tuổi ba mươi nhưng đều không có một người bạn gái…… Có không ít phụ nữ đều bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

Nhưng ai có thể biết ở trong đầu y suy nghĩ cái gì chứ?

“Thầy, xảy ra chuyện gì sao?”

Chu Kỳ Ngôn lấy lại tinh thần và khuôn mặt đeo mắt kính bạc trở nên ửng đỏ: “Không có việc gì.”

“Mắt kính giống như hơi vướng bận một chút, tháo xuống được không?” Khương Thanh vươn tay và trực tiếp lấy cái mắt kính phủ đầy sương mù xuống.

Một cái nốt ruồi của Chu Kỳ Ngôn lộ ra làm cho đôi mắt vốn dĩ dịu dàng của y trở nên quyến rũ.

“Thầy, tiếp tục đi.” Khương Thanh cười khẽ ấn đầu của Chu Kỳ Ngôn xuống dưới người.

Người sau nức nở một tiếng nhưng vẫn cố gắng há to miệng nuốt đồ vật vào.

Vì sao một người giáo sư như y sẽ lưu lạc đến mức khẩu giao cho sinh viên chứ…… tất cả đều phải từ việc y ngẫu nhiên nhìn thấy tiền xu ở trong tay của Khương Thanh mà nói.

Không biết tại sao, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy tiền xu thì y đã sinh ra yêu thích rất mạnh mẽ, vì được đến cái đồng tiền xu kia thì y có thể làm được tất cả mọi chuyện.

Thế là y bị yêu cầu dùng thân thể để đổi.

Loại chuyện dùng thân thể để đổi tiền xu quả thật vớ vẩn, lý trí của y vẫn luôn nói rằng y không thể làm như vậy nhưng hiện thực lại khiến y nhịn không được dụ hoặc và chủ động gật đầu.

Không sai, đây là trao đổi đồng giá —— hai bên đều cảm thấy tiền nào của nấy.

Loại suy nghĩ này dần dần thay thế lý trí ban đầu, ở trong đầu chiếm cứ thượng phong.

Nhìn bộ dáng trúc tắc của Chu Kỳ Ngôn, Khương Thanh sờ sờ mái tóc màu hạt dẻ của y: “Thầy vẫn là lần đầu tiên làm loại chuyện này đúng không?”

Chu Kỳ Ngôn bị dươиɠ ѵậŧ nhét đến nói không nên lời và chỉ có thể đỏ mặt gật đầu.

“Không sao hết, em sớm muộn sẽ làm thầy cảm thấy quen thuộc.”

Bởi vì có thể làm Chu Kỳ Ngôn phấn đấu quên mình đều muốn tiền xu…… Chính là hắn thông qua thôi miên ám chỉ tâm lý cho đối phương, mà cái tiền xu này chỉ có là của hắn mới làm Chu Kỳ Ngôn xuất hiện tâm lý muốn có được.

Đổi làm một cái đồng xu giống y như vậy thì ai cầm mà không được.

Chu Kỳ Ngôn khẽ cau mày, hơi đau khổ mà liếʍ đồ vật trong miệng. Thời gian dài hàm lộng khiến cằm của y trở nên đau nhức, một tia nước bọt tràn ra khóe môi.

Y cố gắng phun ra nuốt vào, “Tại sao ưm…… Còn không bắn?”

Y đã hơi không thể chịu được nữa nhưng nếu không thể làm đối phương hài lòng thì y không thể đổi được cái tiền xu kia.

Bộ dáng thê thảm kia của giáo sư trẻ tuổi làm Khương Thanh hơi đồng tình, nhưng không phải hắn cố ý chịu đựng mà là kỹ thuật của đối phương thật sự là quá kém, rất nhiều lần dùng răng cắn trúng hắn nhưng hắn không nói. Động tác phun ra nuốt vào đều không thể tiến hành rất thuận lợi.

Hắn thở dài, túm lấy sau đầu của Chu Kỳ Ngôn và kéo ra.

Dươиɠ ѵậŧ ngậm ở trong miệng bị rút ra, đôi mắt của Chu Kỳ Ngôn đỏ bừng nhìn về phía Khương Thanh: “Là tôi làm không được tốt sao……”

“Không phải.” Khương Thanh kéo Chu Kỳ Ngôn đang ngồi xổm lên, “Chỉ là tôi muốn thay đổi một kiểu khác.”

Lúc này Chu Kỳ Ngôn mới yên tâm một chút, y liếʍ liếʍ đôi môi bị thao lộng đến đỏ tươi. “Tôi muốn làm như thế nào đây?”

Giọng nói của y hơi khàn khàn, có lẽ là vừa rồi mới đỉnh lộng đến yết hầu.

Khương Thanh bày cái tư thế cho y: “Rất tốt, chính là như vậy. Đừng cử động.”

“Như vậy là được?” Cả người của Chu Kỳ Ngôn trần trụi mà quỳ ghé vào trên giường, y cảm thấy hơi khó hiểu.

Khương Thanh cười rộ lên: “Đây mới là vừa mới bắt đầu đâu.” Hắn lấy ra một hộp dịch bôi trơn và moi ra một đống bôi ở trên tay.

“Ưm…… Thật sự rất lạnh……” Dịch bôi trơn lạnh băng bị ngón tay linh hoạt bôi ở trên hậu huyệt, Chu Kỳ Ngôn theo bản năng rụt rụt thân thể.

“Đừng nhúc nhích.” Khương Thanh bắt lấy eo của y và hơi mạnh mẽ mà ra lệnh.

Hắn đưa một ngón tay dính đầy dịch bôi trơn từng chút từng chút đưa vào trong huyệt, Chu Kỳ Ngôn bị cảm giác kỳ quái khác thường này làm cho mím môi lại và cũng không dám động đậy.

Tuy nói cuối cùng là nghe lời không động đậy nhưng thân thể này cũng quá cứng đờ rồi. Không có cách nào nên Khương Thanh buông bàn tay nắm eo của đối phương ra, hắn lại moi đào một đống dịch bôi trơn.

Nhưng lần này dịch bôi trơn lại không phải vì bôi trơn cho hậu huyệt mà là bị bôi lên trên dươиɠ ѵậŧ còn mềm của Chu Kỳ Ngôn.

“Ô……” Chất gel lạnh băng kí©h thí©ɧ dươиɠ ѵậŧ, thân thể của Chu Kỳ Ngôn càng cương cứng. Nửa cái ngón tay của Khương Thanh cắm ở trong thân thể y bị siết chặt giữa chừng.

Nhưng cảm giác lạnh lẽo kia rất nhanh đã bị lòng bàn tay của Khương Thanh che ấm, hắn thuần thục giúp Chu Kỳ Ngôn loát động ở dưới người và người sau rất nhanh trở nên cứng đờ.

Lòng bàn tay ấm áp bị dính đầy dịch bôi trơn, lửa nóng ướt hoạt bao vây lấy Chu Kỳ Ngôn giống như một cái huyệt đang vuốt ve y…… Chu Kỳ Ngôn độc thân nhiều năm bắt đầu thở hổn hển.

Cái eo vốn dĩ còn cứng đờ trở nên hơi mềm một chút, tự mình đùa nghịch phần eo đón ý nói hùa đối với động tác của Khương Thanh.

Phản ứng quá thành thật làm Khương Thanh cười lên thành tiếng, nhưng cái này vừa lúc là mục đích của y. Thân thể của Chu Kỳ Ngôn không hề cứng đờ khiến hậu huyệt cũng trở nên mềm xốp, Khương Thanh cũng đỉnh nửa cái ngón tay đi vào trong.

Một ngón tay đương nhiên còn xa xa không đủ, Khương Thanh dùng ngón tay bắt đầu quấy loạn ở bên trong và có ý định làm thịt ruột trở nên càng ướt mềm.

Chu Kỳ Ngôn bị tấn công trước sau nhắm mắt lại, nốt ruồi ở dưới mắt phải có vẻ quyến rũ. Trên trán của y chảy ra một chút mồ hôi mỏng, vốn dĩ còn cảm thấy chất gel lạnh băng lúc này đều trở nên lửa nóng, bao vây lấy dươиɠ ѵậŧ của y và làm thân thể của y đều trở nên nóng lên.

Khương Thanh vừa khai phá thân thể của Chu Kỳ Ngôn vừa quan sát đến phản ứng của y.

Thấy chỉ là mới bắt đầu mà gương mặt của Chu Kỳ Ngôn đã trở nên đỏ bừng, “Đây vẫn là lần đầu tiên của thầy sao?”

Khi Chu Kỳ Ngôn bởi vì một đồng tiền mà bán bản thân cũng không có đỏ mặt nhưng giờ phút này lại giống như một quả hồng đã chín mọng, y vừa thở dốc vừa ừ một tiếng.

“Chuyện này thật sự không nghĩ tới……” Khương Thanh chép miệng.

“Cậu, ưm…… Không thích lần đầu tiên sao?” Lông mày mềm mại của Chu Kỳ Ngôn nhăn lại giống như rất sợ hãi bị bản thân đoán trúng rồi.

Nhưng may mắn Khương Thanh cũng không có nói tiếp suy đoán của y: “Sẽ không, em cảm thấy rất vui vẻ khi đây là lần đầu tiên của thầy.”

Dịch bôi trơn đã tẩm đầy ở bên trong nhục huyệt, chất lỏng có chứa hiệu quả thôi tình bị thịt ruột lửa nóng hấp thu và hưng phấn tự mình mấy máy.

Tuy rằng còn hơi chặt một chút nhưng ba ngón tay đều đã bị nhét vào, ít nhất là không thành vấn đề.

“Thầy, em muốn rút ra nha……”

Lỗ tai của Chu Kỳ Ngôn đỏ bừng và gật đầu: “Ừ.”

Ba ngón tay dính dịch nhầy thong thả rời khỏi hậu huyệt lửa nóng và lôi ra một sợi tơ, có vẻ hơi sắc tình.

Cái huyệt đã quen bị ngón tay cắm vào co rụt lại một chút, giống như đang kêu gào bất mãn.

Nhưng khi nó bị dươиɠ ѵậŧ rất lớn chống lại thì im lặng trong nháy mắt, cái miệng nhỏ nhắm chặt lại và sợ bị trả thù.

Khương Thanh cảm nhận được cái lưng hơi cứng của Chu Kỳ Ngôn: “Thầy, thầy không cần căng thẳng.”

Chu Kỳ Ngôn ừ một tiếng, y thở sâu và thả lỏng mông thịt.

Dươиɠ ѵậŧ của Khương Thanh từng chút từng chút phá vỡ cái hậu huyệt bắt nạt kẻ yếu kia, hắn đỉnh vào sâu bên trong…… Chu Kỳ Ngôn nhắm chặt miệng và sợ bản thân phát ra âm thanh kỳ quái gì đó.

Khương Thanh đỉnh nhập đồng thời động tác vuốt ve trên tay vẫn không dừng lại, dịch bôi trơn hỗn hợp ấm áp gắt gao nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của đối phương.

Là cái bánh quy có nhân!

Chu Kỳ Ngôn cảm thấy loại trạng thái bây giờ của bản thân nên đuôi mắt của y đỏ bừng, không chỉ kɧoáı ©ảʍ ở phía trước cũng đồng dạng là cảm giác toan trướng vì hậu huyệt bị dị vật cắm vào.

Giờ phút này hỗn hợp kɧoáı ©ảʍ và cảm giác toan trướng ở trên người y, hai cái quậy với nhau đều hơi phân biệt không rõ. Y rưng rưng đôi mắt híp đôi mắt lại và hơi ngẩn người.

Khương Thanh cố tình theo động tác cắm vào mà động tác ở trên tay càng nhanh hơn, nắm cũng càng ngày càng nhanh. Cuối cùng khi nguyên cây dươиɠ ѵậŧ đi vào thì thân thể của Chu Kỳ Ngôn không tiếng động run lên một chút và một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn lên trên giường.

Khương Thanh cúi người xuống hôn lên cái lưng trần trụi của đối phương: “Lần đầu tiên mà thầy làm rất tốt đó.”

Chu Kỳ Ngôn không biết trả lời với lời đánh giá này như thế nào nên đành phải khàn giọng ừ một tiếng.

Tư thế quỳ bò vẫn hơi mệt một chút, chủ yếu là eo của Chu Kỳ Ngôn bay lên trời và bảo trì tư thế này một thời gian thì eo sẽ đau.

Khương Thanh ôm y và thay đổi thành tư thế xâm nhập từ phía trước, ánh mắt của hai người nhìn nhau. Là Chu Kỳ Ngôn dời ánh mắt đi trước.

Y vẫn là lần đầu tiên làm loại chuyện này và đối tượng vẫn học sinh của y…… Mặc kệ nói như thế nào thì đều cảm thấy rất xấu hổ.

Nhưng Khương Thanh lại không hề phát hiện ra sự xấu hổ này, “Thầy, chúng ta hôn môi đi.”

Chu Kỳ Ngôn không có từ chối, y đã sớm coi việc hôn môi ở bên trong việc bán mình.

Hai người ôm hôn ở bên nhau và cho đến khi không thể hô hấp được nữa thì mới dừng lại.

Khương Thanh vẫn là lần đầu tiên gặp được người hôn môi không thể thở, y không nhịn được và cười rộ lên.

Chu Kỳ Ngôn thở hổn hển và trên mặt ửng đỏ: “Ô…… Lần sau sẽ không như vậy.”

“Lần sau chính là bây giờ.” Khương Thanh lại hôn lên.

Lúc này giống như lời của Chu Kỳ Ngôn, y không có lại ngừng thở…… Hôn môi trở nên thuận lợi, Chu Kỳ Ngôn đương nhiên cũng đã bị nụ hôn mang theo tìиɧ ɖu͙© —— điều này nhiều ít cũng nhờ vào kỹ thuật tốt của Khương Thanh, y lại cương cứng.

Dươиɠ ѵậŧ cương cứng ở phía trước chảy ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt và đỉnh ở trên bụng nhỏ của Khương Thanh.

Chu Kỳ Ngôn hơi để ý khi Khương Thanh vẫn là sinh viên nhưng lại rất thành thạo về chuyện này, nhưng lại nhớ đến tình huống bây giờ của bản thân thì cũng không thể dùng thân phận của thầy giáo để đi chất vấn nên y đành phải tạm thời đè xuống cảm xúc kỳ lạ ở trong lòng.

“Thầy, phía dưới của thầy đột nhiên kẹp chặt. Là thầy đang suy nghĩ cái gì sao?”

Tuy rằng y không hỏi nhưng thân thể phản ứng theo bản năng lại không lừa được Khương Thanh.

Chu Kỳ Ngôn đột nhiên bị nhắc tới loại lời nói này, cái huyệt kẹp chặt lập tức trở nên chặt một chút và hơi cà lăm: “Không, ưm…… Không có gì ha…… A……”

Cái huyệt quấn chặt cũng không thể bởi vì đột nhiên kẹp chặt mà hạn chế hành động của Khương Thanh, dươиɠ ѵậŧ quay lại tự nhiên mà thọc vào rút ra ở trong hậu huyệt của Khương Thanh và nghịch ngợm quấy loạn ở bên trong.

Bị học sinh của mình đùa giỡn đến mặt đỏ tai hồng, Chu Kỳ Ngôn cắn chặt môi dưới: “Tại sao…… Cậu sẽ thuần thục như vậy chứ……”

Y vẫn nhịn không được mà hỏi ra khỏi miệng, Chu Kỳ Ngôn hơi nhíu mày lại và trong lòng cảm thấy hơi hối hận.

“Thầy, thầy lại đột nhiên kẹp chặt nha!”

Khương Thanh chớp mắt với y: “Là em thiên phú dị bẩm.”

Loại này cách nói đổi làm người khác đều không tin nhưng ánh mắt của Chu Kỳ Ngôn lại trở nên hơi lập lòe: “Thật, thật sự sao……”

“Đúng vậy, đây là trời sinh.” Khương Thanh cười nói: “Không có cách nào.”

Ngày thường Khương Thanh thật sự học cái gì đều rất nhanh, người độc thân lâu năm như Chu Kỳ Ngôn có đầu óc ngây thơ thật sự tin tưởng, y cảm thán thở ra một hơi: “Tôi hơi hâm mộ một chút, bởi vì tôi không biết cái gì hết.”

“Loại chuyện này chỉ cần thuần thục, thầy cũng có thể làm được.”

Nói cách khác thật ra chuyện này là bản năng của đàn ông. Không ngờ rằng Chu Kỳ Ngôn lớn như vậy mà còn rất ngây thơ, Khương Thanh âm thầm lắc đầu ở trong lòng.

Nhưng hắn rất nhanh lại ngậm lấy cánh môi của đối phương: “Để cho em tới dạy thầy đi…… Bao dạy bao hiểu.”

“Ô…… Ưm……”

Giáo sư trẻ tuổi trong sáng cứ như vậy bị mang nhập một lần lại một lần ở bên trong cao trào, mà thành quả cuối cùng còn lại là khắp người đầy dấu vết mập mờ. Dùng kinh nghiệm một lần đổi lấy một đồng tiền.

Khương Thanh liếʍ liếʍ môi và nhìn Chu Kỳ Ngôn mơ mơ màng màng sắp ngủ: “Như vậy, lần sau lại đến đi.” Hắn lại móc ra một cái đồng tiền và vẫy vẫy ở trước mặt đối phương.

Lại xuất hiện một cái đồng tiền mà y muốn…… Thật sự giống như không để yên vậy.

Nhưng Chu Kỳ Ngôn lại không cảm thấy nản lòng, y híp đôi mắt lại và gật đầu: “Được.”
« Chương TrướcChương Tiếp »