🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Vệ Tây Lẫm V: Em phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, anh phụ trách xinh đẹp như hoa.
"Vệ Tây Lẫm trở thành ứng cử viên trẻ tuổi nhất của giải Giai điệu vàng"
"Vệ Tây Lẫm đạt được bốn đề cử của giải Giai điệu vàng"
"Bốn hạng đề cử, Vệ Tây Lẫm có thể lấy mấy cái?"
"Vệ Tây Lẫm, du hành một mình có thể đi bao xa?"
……
Báo hôm nay không nơi nào không đưa tin về Vệ Tây Lẫm, vì hắn vừa mới nhận được thư mời của Giai điệu vàng, hơn nữa được đề cử tổng cộng bốn hạng mục. Hắn là ca sĩ đạt được nhiều hạng đề cử nhất, cũng là ca sĩ nhỏ tuổi nhất, vì vậy bị giới truyền thông chú ý.
Có vài talk show đều muốn mời Vệ Tây Lẫm làm khách quý, đáng tiếc đều bị hắn cự tuyệt, lý do là muốn đặt ưu tiên cho việc học.
Người trong nước đều biết thi đại học như vạn người qua cầu độc mộc, nghĩ cũng có thể hiểu cho hắn. Nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều có thể hiểu, có báo chí công kích nói Vệ Tây Lẫm còn chưa thành danh rõ ràng đã chơi lớn; còn có dẫn chương trình giải trí bóng gió nói Vệ Tây Lẫm phô trương; có tạp chí khác nói Tào Chính Hưng bảo Thái cực quyền là của Hàn Quốc đúng là quá phận nhưng Vệ Tây Lẫm đánh gã ngã xuống nhiều lần càng quá phận hơn; thậm chí chuyện các bác gái nhảy quảng trường gây phiền cho dân từ tháng trước cũng bị lôi ra nói, đổ lên trên đầu Vệ Tây Lẫm…….
Chỉ có trên mạng là sạch sẽ, có 002 ở đây, không có bất kỳ tin tức nào bất lợi với Vệ Tây Lẫm được đưa lên. Các tin bất lợi đều bị 002 gỡ bỏ hết.
Vệ Tây Lẫm không phải tiền, có người không thích hắn rất bình thường. Nhưng khi tất cả những người đó đều đột ngột nhảy ra, Vệ Tây Lẫm không thể không nghi ngờ có người sau lưng giở trò quỷ.
Lần đầu tiên Mập Mạp gặp loại chuyện này, có chút hoảng loạn nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nghĩ biện pháp, "Tây Lẫm, tôi sẽ đi thuê bên quan hệ công chúng đến xử lý chuyện này!"
Vệ Tây Lẫm thản nhiên lắc đầu, "Không cần, trước lấy tĩnh chế động, tôi muốn nhìn chút xem có phải có người giật dây sau lưng hay không."
Nhưng thẳng đến một ngày trước khi hắn đến lễ trao giải Giai điệu vàng vẫn không phát sinh sự kiện gì đặc biệt.
Hắn liền tạm thời buông chuyện này, dẫn Mập Mạp theo, bước lên máy bay tới nơi tổ chức lễ trao giải ở đảo Loan.
Đảo Loan là nơi tiếp giáp của hai loại khí hậu nhiệt đới và cận nhiệt đới, mùa đông khi nhiệt độ xuống thấp nhất cũng mười mấy độ. Vệ Tây Lẫm chỉ mặc áo lông dê và áo khoác đen cũng đủ chống lạnh rồi.
Đến đảo Loan, mới 11 giờ sáng. Vệ Tây Lẫm còn chưa mệt nên đi cùng Mập Mạp đến thưởng thức mỹ thực nơi đây, thuận tiện mua rất nhiều đặc sản, lập tức gửi qua bưu điện đưa về nội địa.
Hôm sau, 8 giờ, lễ trao giải Giai điệu vàng đúng giờ bắt đầu.
7 giờ hơn, trước cửa sân vận động Bán Nguyệt, phóng viên các đài truyền hình, báo chí, các fans đều đợi đầu đường chào mừng các vị khách quý bước vào, ánh đèn flash lập lòe không ngừng.
"Hoa thiên vương tới! Mau chụp ảnh!"
Năm nay Hoa Đức Lưu đã hơn năm mươi tuổi, chẳng những không già chút nào, trái lại càng ngày càng có mị lực, hơi mỉm cười với mọi người liền tạo nên từng đợt thét chói tai và hút theo ánh flash nhoang nhoáng.
"Lý thiên hậu cũng tới rồi!"
Lại một chiếc siêu xe chậm rãi tới gần, dừng lại trong tiếng thét chói tai, thiên hậu giới ca sĩ Lý Phỉ dẫn theo người đại diện và trợ lý xuất hiện trên thảm đỏ.
Giới giải trí là một vòng luẩn quẩn có phân chia cấp bậc rõ ràng, cho dù vào sân, cũng có phân biệt đối xử. Đến phiên Vệ Tây Lẫm đã là hơn nửa giờ sau.
Phóng viên đến từ nội địa vô cùng nhiệt tình, chụp mấy bức ảnh.
Các phóng viên đảo Loan và đảo Cảng có chút mờ mịt, nhỏ giọng hỏi, "Vị này là ai?"
Tiếng hoan hô cũng thưa thớt.
Vệ Tây Lẫm đã sớm đoán được tình hình xấu hổ như vậy, trước sau giữ vững nụ cười khéo léo, gật đầu chào hỏi người giới truyền thông hai bên.
Sau khi vào, hắn được nhân viên công tác dẫn tới hàng phía trước.
Ngồi cùng đều là khách quý của giải Giai điệu vàng, có ca sĩ nội địa Lý Phỉ, Đồ Na, Đặng Chí Hằng……. Có ca sĩ đảo Loan dân bản địa Nhạc Chính Hoàng, Hứa Hoài Cẩn, Dương Tân Dĩnh…… Còn có đảo Cảng Hoa Đức Lưu, Quách Thành An, Đường An Ni…… Cơ hồ đều là những nhân vật lớn trong giới âm nhạc.
Chỉ sợ Vệ Tây Lẫm là người có tư lịch thấp nhất ở đây. Người bên cạnh đều sẽ hữu ý vô tình nhìn qua hắn, cảm thấy ngạc nhiên khi hắn còn nhỏ mà đã có thể ở đây. Nhưng làm người ngồi ở đây, tâm tình ít nhiều đều có chút khẩn trương, chung quy cũng không có tâm tư để ý quá nhiều đến người khác.
Tám giờ, chương trình Giai điệu vàng được phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu, mọi người đều hoan hô nhiệt liệt.
MC Ngu Thành Kính vừa hát vừa tiến lên sân khấu.
Đầu tiên là trao giải cho nam nữ ca sĩ đảo Loan xuất sắc nhất và album đảo Loan xuất sắc nhất, này không liên quan gì tới Vệ Tây Lẫm, hắn có chút thất thần. Vốn dĩ Cố Duyên Tranh muốn đi cùng hắn, cũng đã tới sân bay rồi nhưng lại nhận một cuộc điện thoại liền vội vàng rời đi. Lần này không đoạt giải cũng thôi, nếu đoạt được, Cố Duyên Tranh lại không ở đây, hắn sẽ vô cùng thất vọng khi không thể chia sẻ chiếc cúp đầu tiên trong cuộc đời với người mình thích.
"Kế tiếp chính là trao giải cho đơn khúc xuất sắc nhất!"
Vệ Tây Lẫm lập tức hoàn hồn.
Người trao giải Angel mỉm cười tuyên bố: "Ca khúc xuất sắc được đề cử bao gồm: [Người xa lạ] của Lưu Giai Đông, [Em là bảo bối của anh sao] của Dương Bối Bối, [Gió thổi hướng nào] của Trình Hải Phong, [Tôi không mở cửa đâu] của Vệ Tây Lẫm, [Trăng trong nước] của Hoàng An Dật!"
Màn hình lớn đang phát sóng trực tiếp biểu tình của năm người Vệ Tây Lẫm.
Vệ Tây Lẫm đạt được tất cả là bốn hạng đề cử, nếu đi thật xa mà cả một chiếc cúp cũng không lấy được thì quá mất mặt. Hắn có chút khẩn trương, nhìn bốn người khác trên màn hình lớn đều ra vẻ bình tĩnh.
Angel lớn tiếng nói: "Chúc mừng Vệ Tây Lẫm!"
Tiếng vỗ tay nổi lên bốn phía.
Trên màn hình lớn chỉ còn lại có mỗi Vệ Tây Lẫm, camera chụp được rõ ràng biểu tình có chút kinh hỉ của hắn.
"Vệ Tây Lẫm, chúc mừng." Đồ Na ngồi bên cạnh Vệ Tây Lẫm đứng dậy ôm hắn một chút, thân thiện mỉm cười. Đều là ca sĩ nội địa, cô có phần rộng rãi này.
"Cảm ơn!"
Vệ Tây Lẫm bước lên sân khấu, tiếp nhận cúp trong tay Angel, nhìn đám người đông nghịt dưới ánh đèn ảm đạm bên dưới sân khấu, bên trong lại không có người kia, đáy lòng cảm thấy mất mát.
Nhưng hắn nhanh chóng thu tâm tư lại, nói vào micro: "Cảm ơn ban giám khảo đã trao giải thưởng này cho tôi. Thật sự không nghĩ tới tôi có thể nhận được giải thưởng này, vốn dĩ tôi chỉ tới đây với ý nghĩ muốn làm quen sân khấu cho lễ trao giải lần kế……”
Cách nói hài hước làm khán giả đều phát ra tiếng cười thiện ý.
"Vì tôi cảm thấy chính mình còn rất nhiều điểm chưa làm tốt, nhưng đây là sự cổ vũ của ban giám khảo đối với tôi, cũng là sự khẳng định của họ, về sau tôi nhất định sẽ viết ra càng nhiều tác phẩm âm nhạc để hồi báo những người đã ủng hộ tôi. Mặt khác, tôi muốn cảm ơn người nhà của tôi, bạn bè của tôi, giáo viên của tôi, bạn học của tôi, đã ủng hộ tôi. Còn muốn cảm ơn các fans vẫn luôn cổ vũ tôi nữa! Đặc biệt muốn cảm ơn một người, người ấy đã chăm sóc cho cuộc sống sinh hoạt của tôi, để mỗi ngày tôi đều có thể vui vẻ, tạo ra hoàn cảnh tốt nhất cho tôi sáng tác âm nhạc. Cảm ơn mọi người!"
"Xôn xao……" Đoạn phát biểu cảm nghĩ khi đoạt giải này đã lưu loát lại thêm chân thành, Vệ Tây Lẫm biểu hiện tự tin vô cùng nhuần nhuyễn, để lại ấn tượng sâu đậm cho rất nhiều người.
"Kế tiếp chúng ta cùng đến với phần trao giải cho album xuất sắc nhất, được đề cử có: [Truyền thuyết Mê Dạ] của nhóm Truyền thuyết Mê Dạ, [An có thể quên] của Nhϊếp An Tấn, [Vệ bạn mê] của Vệ Tây Lẫm, [Yêu sâu sắc] của Trịnh Vũ Tình."
Camera đảo qua Vệ Tây Lẫm, Trịnh Vũ Tình, Nhϊếp An Tấn và nhóm Truyền thuyết Mê Dạ, quay lại biểu tình bọn họ.
"Đoạt giải chính là ――" Người trao giải mở phong thư ra, nét cười có chút kinh ngạc, "[Vệ bạn mê] của Vệ Tây Lẫm! Chúc mừng Vệ Tây Lẫm!"
Đám người Đồ Na, Quách Thành An dù có bình tĩnh hơn nữa cũng có chút ghen ghét Vệ Tây Lẫm. Phải biết rằng, Vệ Tây Lẫm mới mười tám tuổi, hơn nữa này chỉ là album đầu tay của hắn! Mới là album đầu tay đã đạt giải Giai điệu vàng, sao có thể khiến người không đố kỵ? Lúc bọn họ mười tám tuổi đang làm gì? Không phải còn ngây thơ vô tri, chính là vừa mới lăn lê bò lết trong cái giới này……
Chỉ nghe tiếng MC giải thích rõ ràng vang lên, "[Vệ bạn mê] có tổng cộng mười lăm ca khúc, đã có nỗ lực, cũng có thương cảm, đã có nghịch ngợm, cũng có nghiêm túc, phong cách hay thay đổi, làm người cảm thán. Album này còn sáng lập kỳ tích tiêu thụ hơn trăm vạn. Không hề nghi ngờ, Vệ Tây Lẫm là một vị nhân tài mới xuất hiện."
Lại lần nữa đứng trên sân khấu, Vệ Tây Lẫm vô cùng cảm khái, cầm cúp, nói: "Tôi cảm thấy chính mình rất rất may mắn. Trời cao thiên vị tôi, cho tôi một giọng ca hay; cha mẹ thiên vị tôi, cho tôi một gương mặt đẹp…… Âm nhạc EE thiên vị tôi, giúp tôi ra album đầu tiên trong đời; nhóm giám khảo thiên vị tôi, thưởng tôi giải album xuất sắc nhất; cả MC cũng thiên vị tôi, khen tôi đến mức ―― mặt vậy mà chưa đỏ…… Tuyệt đối là vì ánh đèn quá sáng."
"Ha ha ha ha!" Khán giả bị chọc cười to.
Vốn dĩ trong lòng những người được đề cử khác có chút chua giờ cũng có nét hòa hoãn lại. Ít nhất cách biểu hiện của thiếu niên này cũng không làm bọn họ chán ghét.
"Cảm ơn cha mẹ tôi; cảm ơn âm nhạc EE, không có mọi người, tôi sẽ không thành công; cảm ơn ban giám khảo, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực!"
Lại một vị khách quý lên trao giải ―― người đã từng đạt giải ca sĩ xuất sắc nhất của Giai điệu vàng – Trương Y Liên, lên sân khấu thay Angel tiếp tục trao giải.
"Hello, tôi là Y Liên, tiếp theo sẽ là giải người viết lời xuất sắc nhất."
Không ít người đều lé mắt ngắm Vệ Tây Lẫm. Vệ Tây Lẫm cũng được đề cử cho hạng mục này.
Trương Y Liên rất dứt khoát mở phong thư ra, không cố làm ra vẻ huyền bí, "Đoạt giải là ―― [Quý phi say rượu] của Vệ Tây Lẫm!"
Những người khác vừa vỗ tay theo lễ tiết vừa lắc đầu, vẻ mặt rất là bất đắc dĩ. Thật là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát.
Ánh flash của phóng viên không ngừng chớp.
Vệ Tây Lẫm có chút khó mà tin được. Kiếp trước các loại thưởng đều tính như chia bánh kem, người đã cầm giải này cơ bản sẽ không thể bắt giải khác. Không nghĩ tới Giai điệu vàng của thế giới này quyền uy như vậy, cho dù hắn đã bắt được hai chiếc cúp, bọn họ vẫn cứ đưa chiếc cúp thứ ba cho hắn.
"Tôi hẳn là không nằm mơ đi? Thật là, tôi thật sự nghĩ rằng mình đang nằm mơ, tôi vậy mà bắt được ba chiếc cúp." Vệ Tây Lẫm cười cười, "Tôi…… Vẫn là rất khó tin."
Lúc này thiếu niên mới biểu hiện ra loại không bình tĩnh đúng với tuổi, khán giả đều vỗ tay ủng hộ mạnh mẽ, tiếng vỗ tay như sấm vang khắp sân vận động.
…………
Nguồn: botija.lofter.com
Nhớ vote để anh có động lực rinh thêm cúp nha ♡