🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Vệ Tây Lẫm V: Một giây người ngẫu nhiên lướt nhìn, kí©h thí©ɧ tôi cả đêm.
Vòng thứ hai của [Nhịp đập âm nhạc] là chọn bài PK.
"Trên màn hình lớn sẽ cung cấp một trăm từ đơn hoặc từ ghép được tuyển từ những ca khúc đứng đầu, khi các tuyển thủ chọn ca khúc biểu diễn nhất định phải có bao hàm từ này. Trong vòng này, mỗi giám khảo vẫn đưa ra hai phiếu đào thải, vị tuyển thủ nhận nhiều phiếu nhất, trực tiếp đào thải! Không có cơ hội sống lại."
Sáu vị tuyển thủ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, thần sắc có chút ngưng trọng.
Trên màn hình lớn hiện ra một trăm từ làm người hoa cả mắt ――
Mùa xuân, bi thương, trời xanh, tình bạn, lắc lư......
Đứa nhỏ, love, tự do, kìm lòng không được, hoa bách hợp......
Thanh xuân, mùa hè, trời cao biển rộng, hứa hẹn, ánh mặt trời......
Ôm, đưa ngươi rời đi, hạnh phúc, như năm xưa......
Nguyễn Đường nói: "Xin mời các tuyển thủ tới bốc thăm trước định thứ tự biểu diễn."
Thứ tự lên sân khấu là Trương Tĩnh, Lâm Đống, John, Thang Cỏ, Triệu Tịnh, Vệ Tây Lẫm.
Lúc cần nhanh nhẹn Nguyễn Đường vẫn rất nhanh nhẹn, "Xin mời vị tuyển thủ đầu tiên Trương Tĩnh."
Trương Tĩnh bước đến máy tính trước đài, ấn phím xanh lá. Bước này thật có chút giống với [Đệ nhất ca sĩ].
Quầng sáng nhấp nháy dừng trên "Nước chảy".
Trần Quân nói: "Trương Tĩnh chọn trúng từ "nước chảy" không biết em định hát bài gì đây?"
Trương Tĩnh có chút khó xử cắn môi. Bài hát có từ "nước chảy" trong lời ca rất nhiều nhưng rất khó nhớ ra ngay.
Nguyễn Đường giải thích với khán giả: "Mỗi vị tuyển thủ chọn từ khóa xong có một phút tự hỏi. Một phút này có thể hỏi ý khán giả nhưng vẫn mong các tuyển thủ quyết định thận trọng. Vì nếu cầu cứu khán giả có khả năng sẽ ảnh hưởng tới cách nhìn của ban giám khảo với người ấy nha."
Trương Tĩnh rất nhanh trí, vội vàng mở miệng: "Tôi nghĩ tới, [Tình yêu ngươi]."
"Ok." Trần Quân cười cổ vũ nàng, "Dàn nhạc chuẩn bị, [Tình yêu ngươi]!"
Nhạc dạo vừa vang, Trương Tĩnh nắm chặt thời gian ấp ủ cảm xúc.
"Một lần lại một lần uống say vì nàng
Thật muốn hỏi ngươi có mệt hay không
Chẳng lẽ chỉ có nàng đáng quý nhất
Để tôi phải lui dần từng bước
......
Ngươi trao tình yêu cho ai
Tâm tôi thân tôi lại vỡ tan
Tình yêu ngươi như nước trôi
Một đi không trở lại..."
"Vị tuyển thủ tiếp theo, Lâm Đống."
Lâm Đống chọn "Trời cao biển rộng".
Lâm Đống bất giác nghĩ đến khúc [Trời cao biển rộng] của Vệ Tây Lẫm, có chút không thoải mái, biểu tình cũng mất tự nhiên.
Cũng nghĩ tới [Trời cao biển rộng] còn có đa số khán giả, ánh mắt hứng thú quét tới quét lui trên hai người Vệ Tây Lẫm và Lâm Đống. Dù sao [Trời cao biển rộng] là ca khúc thành danh của Vệ Tây Lẫm, muốn quên cũng khó.
Cả 002 cũng xông ra, ngạc nhiên nói: [Tây Lẫm, Lâm Đống luôn luôn chán ghét anh nha, nhất định tâm tình lúc này của hắn thực vi diệu.] Vệ Tây Lẫm thật sự thấy rất khoái, cười mà không nói.
Cố Duyên Tranh nhìn thấu tâm tư của hắn, sủng nịnh khẽ lắc đầu.
"Lâm Đống quyết định hát bài gì đây?" Nguyễn Đường hỏi. Trên đời có ngàn vạn ca khúc, lời có chứa "trời cao biển rộng" cũng không chỉ có mỗi bài [Trời cao biển rộng] của Vệ Tây Lẫm, nhưng vì bài của Vệ Tây Lẫm trực tiếp lấy cụm này làm tên, bài đầu tiên Nguyễn Đường nghĩ đến cũng là bài này.
Nhất thời Lâm Đống không nhớ ra bài nào khác, đành phải nói: "[Trời cao biển rộng]."
Khi giai điệu [Trời cao biển rộng] của Vệ Tây Lẫm vang lên, một ít người xem không sợ loạn bắt đầu ồn ào. Nguyên tác bài này cũng đang trên sân thi đấu, thực sự quá trùng hợp, thế nên càng đáng xem.
Dù sao Lâm Đống cũng trọng sinh, cũng có mười mấy năm trải đời, rất nhanh điều chỉnh cảm xúc, cất giọng hát vang.
"Hôm nay, mình tôi trong đêm lạnh ngắm nhìn những bông tuyết rơi,
Ôm lấy một trái tim lạnh giá trôi về nơi xa,
Bắt kịp trong gió và mưa,
......
Xin hãy tha thứ cho tôi cả đời cứ buông thả theo đuổi tự do,
Nhưng rồi lại sợ một ngày mình sẽ vấp ngã,
Ai cũng có thể phản bội lại lý tưởng,
Chỉ sợ rằng một ngày nào đó rồi cũng chỉ còn lại mình tôi với bạn ――"
Ca khúc tiếng Quảng Đông có một loại ý vị không như ca khúc tiếng phổ thông, rất ít ca khúc Quảng Đông nổi tiếng nghe vào không hợp tai. Vì độ tuổi hạn chế nên giọng Lâm Đống vẫn thiếu độ chắc khỏe nhưng hắn biểu diễn khúc [Trời cao biển rộng] này cũng rất nhiệt tình, thắng được không ít tiếng vỗ tay.
Người xem tại hiện trường không chút giấu diếm sự yêu thích của mình đối với bài hát này, nhỏ giọng cùng hắn hát đoạn cao trào.
Mỗi bài hát đều chừng bốn phút, rất nhanh đã đến phiên Vệ Tây Lẫm ra sân.
Trần Quân nói: "Xin bắt đầu."
Vệ Tây Lẫm ấn nút xanh lá.
Ngay khi ánh sáng nhấp nháy dừng trên bốn chữ "Trời cao biển rộng", toàn trường yên tĩnh đến mức có thể nghe cả tiếng kim rơi.
Đáy mắt Lâm Đống không ngừng toát lên vẻ đắc ý. Vệ Tây Lẫm quả thật là tự tìm đường chết! Ngay cả ông trời cũng muốn đối nghịch với hắn.
"Ách......" Nguyễn Đường bất đắc dĩ buông tay, "Cái này...... Thật quá trùng hợp."
Nhóm fans Vệ Tây Lẫm đều cảm thấy hồi hộp trong lòng. Ca khúc có cụm từ "Trời cao biển rộng" lại có độ hot cao nhất cũng chỉ có [Trời cao biển rộng] của Vệ Tây Lẫm, cho dù Vệ Tây Lẫm có thể nghĩ đến ca khúc khác nhưng cũng không hẳn đã hát quen. Cái này phải làm thế nào mới được đây?
Diễn đàn [Nhịp đập âm nhạc] lại sôi trào.
Dân sốt ruột bình luận: "A a a, nam thần tôi thật đáng thương, hiện tại nên làm cái gì bây giờ? Chẳng lẽ cũng hát [Trời cao biển rộng] giống Lâm Đống hả?"
Dân thông minh bình luận: "Tuy rằng chương trình không có quy định không thể hát cùng bài, nhưng nếu hát như nhau, ấn tượng trong mắt giám khảo sẽ giảm đi?"
Dân bình tĩnh bình luận: "Nếu Vệ Tây Lẫm thật sự hát [Trời cao biển rộng] cũng không sai, nhưng sẽ thành ra kém cỏi. Hiện tại nhìn xem hắn lựa thế nào."
"......"
Trường quay và khán giả trước TV đều gắt gao nhìn chằm chằm Vệ Tây Lẫm, một ít người tính tranh thủ đi toilet giờ đây cũng không dám rời chỗ, khẩn trương chú ý hướng phát triển tiếp theo.
Vệ Vân Phong thầm than một tiếng, hôm nay thằng em nhà mình có vận khí không tốt chút nào.
Cố Duyên Tranh lại chú ý tới trên mặt Vệ Tây Lẫm không có chút khẩn trương nào, bên môi tạo nên ý cười nhợt nhạt. Y tin tưởng người của y nhất định đã có biện pháp.
Trần Quân nhắc nhở Vệ Tây Lẫm, "Tây Lẫm, cậu cần hỏi thử ý kiến người xem tại hiện trường hay không?"
Nguyễn Đường thì cẩn thận, nghi hoặc nói: "Xem bộ dáng Tây Lẫm cũng không lo lắng a, chẳng lẽ đã có chủ ý gì hay sao?"
Vệ Tây Lẫm đặt micro bên môi, mỉm cười nói: "Tôi muốn biểu diễn một bài này cũng có tên là [Trời cao biển rộng], nhưng không phải cùng một phiên bản với bài [Trời cao biển rộng] của tôi."
Toàn trường ồ lên. Cái gì? [Trời cao biển rộng] còn có phiên bản thứ hai sao? Hay là nói Vệ Tây Lẫm tính tự sáng tác ngay tại hiện trường?
Vệ Tây Lẫm có thể sáng tác ngay tại đây nhưng thời gian không cho phép. Lúc này, hắn cảm thấy vô cùng may mắn trước kia có lần "thuận tay". Bài [Trời cao biển rộng] lần này ở kiếp trước vốn là của một ban nhạc, lúc trước khi hắn đăng [Trời cao biển rộng] bản của Beyond tình cờ thấy bài này thuận tiện ghi lại nhạc đệm. Không nghĩ tới lúc này thật sự lấy ra dùng.
Trần Quân ngạc nhiên nói: "Phiên bản thứ hai? Vậy chúng ta cùng tới thưởng thức một chút."
Vệ Tây Lẫm đưa nhạc đệm cho dàn nhạc.
Khi khúc nhạc dạo vang lên, người xem xác định, bài hát này thật sự không giống với khúc [Trời cao biển rộng] lúc trước.
"Tôi từng hoài nghi khi đi giữa sa mạc
Chưa từng đạt được kết quả dù ước mơ là gì
......
Thờ ơ cảm ơn mọi người đã xem nhẹ tôi
......
Trời cao biển rộng cần dũng cảm về sau......"
(Edit: Bài hát bên trên, khác với bài trước đó của Lẫm gốc là của nhóm Beyond, bài này của Tín Nhạc Đoàn)
Bốn chữ "trời cao biển rộng" vừa ra, toàn trường chấn động, hoan hô vỗ tay như đất lở sóng gầm.
Vệ Tây Lẫm cười càng mê người, nhấc tay hôn gió, tiếp tục hát:
"Về sau trời cao biển rộng mưa rền gió dữ
.......
Để tôi có chuyện xưa thật hay có thể đem ra kể
Nhìn tương lai thẳng bước."
Người xem trầm trồ khen ngợi không ngừng.
Trần Quân ca thán: "Thật là một ca khúc xuất sắc, tôi còn nổi da gà đây này. Tiếp theo lại là thời điểm bỏ phiếu đào thải."
Một vòng đào thải này, Trương Tĩnh bị trúng ba phiếu, bị đào thải, người duy nhất không trúng phiếu nào chỉ có mỗi Vệ Tây Lẫm.
Vệ Tây Lẫm, John, Lâm Đống, Thang Cỏ và Triệu Tịnh tiến vào vòng thứ ba, hơn nữa còn phải chuẩn bị cho vòng thứ tư.
Vòng thứ ba và vòng thứ tư đều yêu cầu ca sĩ rút thăm lựa chọn thể loại hoặc phong cách ca khúc, hơn nữa chọn từ khóa, lấy từ khóa để sáng tác ca khúc. Sáng tác cần có thời gian nên trên sân khấu sẽ tiếp tục phát sóng trận PK của đợt tuyển thủ thứ hai. Chờ bọn họ PK xong chính là lúc nhóm năm người tổ đầu tiên tiến hành PK vòng ba và vòng tư. Vì bảo đảm sự trong sạch trong quá trình sáng tác của tuyển thủ sẽ có năm màn hình nhỏ phát sóng trực tiếp cho thấy quá trình sáng tác của năm vị tuyển thủ, dùng làm cơ sở phòng gian lận.
"Xin mời năm vị tuyển thủ rút thăm lựa chọn thể loại và từ khóa."
Khi Vệ Tây Lẫm bốc trúng "Quân ca", khán giả đều cạn lời. Hôm nay vận khí của Vệ Tây Lẫm phải nói là tệ hết chỗ nói!
Ngay cả mấy người Thang Cỏ, John cũng thấy rất đồng tình với Vệ Tây Lẫm. Quân ca quá kén người nghe, muốn viết ra một bài hay cũng không dễ chút nào! Vệ Tây Lẫm nguy hiểm!
Nhưng thật ra lúc này Cố Duyên Tranh lại cảm thấy hứng thú bừng bừng, đang ngồi thẳng lưng trên ghế, trong mắt đầy phấn khởi. Y tin tưởng bản lĩnh của thiếu niên nhà y, đột nhiên phi thường chờ mong bộ dáng thiếu niên mặc quân trang. Vừa nghĩ tới dáng thiếu niên đứng nghiêm trong bộ quân trang, bộ vị nào đó dưới thân liền trướng tới phát đau, phải tự chủ lắm mới nén xuống được.
[Nhịp đập âm nhạc] là một chương trình được hoan nghênh chào đón, đây không thể nghi ngờ. Đem này, gần 80% gia đình đều bật TV xem kênh này. Trong một cung điện cổ kính có một khu biệt thự xa hoa, một vị chừng 24 – 25 tuổi thoải mái choàng chiếc áo tắm trắng dài ngồi trên ghế sô pha mềm mại, một tay bưng rượu vang đỏ, chất lỏng bên trong nhẹ nhàng sóng sánh. Ánh mắt hắn dừng trên màn hình TV, vẻ mặt hoàn toàn chỉ có trào phúng và xem thường.
"Hồ đồ. Một tiểu quỷ mới hơn mười tuổi có thể viết ra cái loại quân ca gì dễ nghe hay sao?"
............
Edit: Mặc quân trang......