Chương 52: Đặt may trang phục

Minh Tú rời khỏi Di Hương Lâu, hắn đi theo hướng dẫn của Châu Xuân Hương mà tìm đến cửa hàng may y phục của Trần gia. Tiệm may Trần gia cũng thuộc loại cửa hàng lớn, ngoài may y phục họ còn bán các loại y phục đã may sẵn.

Minh Tú bước vào cửa hàng, liền nó một tiểu nhị tới chào:

_ Xin chào công tử, không biết ngài đến để mua y phục hay là may y phục?

Minh Tú quan sát tiệm may một lúc rồi nói với tiểu nhị:

_ Ta muốn đặt may đồng phục cho cửa hàng của ta tầm trăm người.

Tên tiểu nhị mừng rỡ vì đã tiếp trúng một mối làm ăn khá lớn:

_ Dạ mời công tử đi theo tiểu nhân.

Minh Tú gật đầu ném cho tên tiểu nhị một viên cực phẩm linh thạch và đi theo hắn.

Tên tiểu nhị vui sướиɠ dẫn Minh Tú vào trong phòng gặp một nữ chấp sự.

_ Trần chấp sự, vị công tử này muốn đặt may đồng phục cho khoản trăm người.

Vị cô nương được gọi là Trần chấp sự nghe tên tiểu nhị nói xong thì đứng lên chào Minh Tú:

_ Xin chào công tử, tiểu nữ là Trần Hân chấp sự nơi này. Không biết công tử muốn đặt đồng phục như thế nào?

_ Chào Trần chấp sự, gọi ta là Lý công tử được rồi. Cho ta vài tờ giấy để ta phác thảo y phục.

Minh Tú lấy tờ giấy dùng linh lực vẻ ra hai loại trang phục: áo croptop 2 dây + váy ngắn và áo dài mỏng. Áo croptop 2 dây hắn sẽ cho kỹ nữ bình thường còn áo dài sẽ là của chấp sự và quản lý. Và hắn còn vẽ thêm một áσ ɭóŧ nâng ngực không dây và qυầи ɭóŧ ren mỏng.

Trần chấp sự nhìn thấy mấy trang phục mà hắn vẽ thì đỏ mặt nhưng nhanh chóng khôi phục bình thường trở lại.

_ Lý công tử, ngài có thể nói sơ qua cho tiểu nữ biết về loại trang phục này không? Để tiểu nữ biết mà tìm vải thích hợp và có thể chỉnh sửa một chút để phù hợp với cơ thể.

Minh Tú thì hoàn toàn mù tịch về mảng thời tranh này, chỉ là hắn bắt chước vẽ ra đồng phục của mấy bé KTV ngon ngon của mấy tiệm massage "khỏe" ở kiếp trước thôi. Minh Tú đành nói đại khái cho Trần chấp sự hiểu.

_ Ưmmm, cái áo này dùng màu trắng, sử dụng chất liệu gì để nó có thể vừa mỏng vừa ôm sát cơ thể. Phần ngực áo phải trể thấp xuống một chút, áo này chỉ cần dài đến trên rốn. Còn cái này gọi là váy ngắn, cái này dùng màu đen chân váy hơi xòe ra. Váy này chỉ cần vừa che đủ phần mông là được.

_ Cái này gọi áo dài, phần áo dùng vải lụa mỏng màu đỏ, quần thì màu đen. Phần thân áo thì bóp phần ngực và phần eo lại, trên thân thêu một ít họa tiếc hay hoa văn gì đó.

_ Còn cái này sẽ thay thế cho yếm mặc, nó có màu đen, ở phía trong có mυ"ŧ êm dùng để nâng ngực và ép chúng vào chính giữa.

_ Cái này là nội khố hiện tại cũng dùng màu đen và dùng chất liệu mỏng.

Trần Hân vừa nghe Minh Tú miêu tả vừa đỏ mặt suy nghĩ không biết nếu mặt vào sẽ ra sao?

_ Lý công tử, tạm thời tiểu nữ cũng hiểu sơ sơ về các loại y phục mà ngài nói, tiểu nữ muốn trực tiếp tới đo đồ để cho chuẩn xác. Sau đó, tiểu nữ sẽ làm trước vài mẫu cho công tử xem. Nếu có cần chỉnh sửa gì hay thêm gì thì phiền công tử chỉ điểm.

_ Được, vậy làm phiền Trần chấp sự đi theo ta một chuyến.

.................

Di Hương Lâu nay đã đổi tên thành Lý Hương Lâu, bên trong phòng chờ hiện đang có ba bóng người đang đứng, hai nữ và một nam. Đó chính là Minh Tú cùng Trần Hân và Châu Xuân Hương. Minh Tú giới thiệu hai người với nhau:

_ Đây là Châu Xuân Hương lão bản của Lý Hương Lâu. Còn đây là Trần Hân chấp sự của tiệm may Trần gia đến đây để đo y phục cho mọi người.

Cả hai người gật đầu chào nhẹ nhau sau đó Minh Tú nói tiếp:

_ Bắt đầu đo từ Châu lão bản đi, y phục của nàng ta sẽ là áo dài. Tất cả các cô nương ở đây ai có tu vi từ Nguyên Anh Sơ Kỳ trở lên đều sẽ mặc áo dài còn lại sẽ là áo hai dây và váy ngắn.

Trần Hân gật đầu, sau đó vung tay dùng linh lực bao quanh người của Châu Xuân Hương. Một lúc sau Trần Hân cũng dừng huy động linh lực, rồi lấy một quyển sổ từ Nhẫn Trữ Vật ra ghi:

_ Châu Xuân Hương 110 - 60 - 100, thân 50, chân 110, tay 90.

Châu Xuân Hương hơi đỏ mặt khi mình bị đọc tất cả các số đo của mình trước mặt người khác giới. Còn Minh Tú thì máu nóng dân lên, thầm nghĩ: "Quả là cực phẩm mĩ phụ mà."

Minh Tú gật đầu rồi hướng Châu Xuân Hương nói:

_ Phiền Châu lão bản ra ngoài gọi các chị em nào đang rãnh vào đây để đo y phục.

Châu Xuân Hương gật đầu đi ra ngoài, một lúc sau nàng cùng hai mươi tỷ muội bước vào.

_ Phiền Trần chấp sự đo y phục giúp các nàng.

Hai mươi cô gái vừa vào nghe thấy chuẩn bị đo y phục thì có vài cô lên tiếng:

_ Ồ đo y phục hả? Vậy là phải cởi đồ ra rồi. Lý công tử, người ta ngại a.

_ Lý công tử cởi hộ y phục dùm cho tiểu nữ đi.

_ Hay là công tử dùng tay đo cho các tỷ muội vậy mới chính xác được.

_ Đúng đó, để ta cởi đồ ra để cho công tử đo chuẩn hơn.

Minh Tú hết biết nói nổi với bầy yêu tinh này, tên tiểu đệ ở dưới quần thì lại đang muốn tự tay đo đồ cho các nàng. Minh Tú bất đắc dỉ nhìn sang Châu Xuân Hương nhờ giúp đỡ. Châu Xuân Hương hiểu ý hắn bèn lên tiếng:

_ Cái đám tiểu yêu nữ này có nghiêm túc một chút được không vây?

Các nàng nghe Châu Xuân Hương nói thì cũng chỉ biết chu mỏ mà im lặng. Lúc này Trần Hân mới bắt đầu công việc đo y phục. Sau khi đo xong cũng ghi chép lại vào sổ, miệng lẩm bẩm:

_ ... 90 - 60 - 90 ...

_ ... 86 - 59 - 90 ...

_ ... 85 - 60 - 90 ...

_ ... 90 - 56 - 89 ...

...

Minh Tú chăm chú nghe xem Trần Hân đang nói gì nhưng hắn chỉ toàn nghe số đo ba vòng của các nàng mà âm thầm ghi nhớ.

Sau ba canh giờ, cuối cùng Trần Hân cũng đo xong cho tất cả các cô nương ở đây.

_ Lý công tử, ngày mai phiền ngài dẫn hai cô nương đến chỗ của tiểu nữ để thử y phục. Đến lúc đó, nếu có chỉnh sửa gì thêm thì ngài hãy chỉ điểm để tiểu nữ điều chỉnh.

Minh Tú gật đầu rồi nhìn qua Châu Xuân Hương, nàng hiểu ý cũng gật đầu theo. Minh Tú đưa cho Trần Hân một viên Hồi Nhan Đan và nói công dụng của viên đan dược. Trần Hân bất ngờ trước công dụng của viên đan:

_ Lý công tử, cái này quá quý giá, tiểu nữ không thể nhận được.

_ Trần chấp sự cứ cầm lấy coi như công sức của cô nảy giờ vất vả.

_ Vậy tiểu nữ xin đa tạ.

Trần Hân tay run run nhận lấy đan dược mà lòng vô cùng kích động, muốn nhanh chóng quay trở về để phục dụng.

_ Nếu không còn gì, vậy tiểu nữ xin phép quay về để may y phục.

Minh Tú gật đầu rồi sai người tiễn Trần Hân ra về. Lúc này bên ngoài đã đông nghẹt khách ra vào, Trần Hân còn chưa kịp đi ra tới cửa đã gặp phải rắc rối.