Chương 49: Nhất Long Song Phượng

Minh Tú đặt Hồng Vy lên giường rồi quay sang nhìn Hồng Nhi đang đứng kế bên.

_ Hồng Nhi sao muội còn đứng đó, mau tới đây để ta sủng hạnh nào.

_ Dạ!

Hồng Nhi tiến đến ôm lấy Minh Tú thì thầm:

_ Công tử, Hồng Nhi không biết gì cả mong công tử nhẹ nhàng chỉ dạy.

_ He he, được thôi. Bây giờ nàng hãy bú nó đi.

_ Dạ, mà sao của công tử to quá?

Minh Tú hướng dẫn Hồng Nhi cúi xuống chăm sóc tiểu đệ đệ của mình.

_ Ưʍ... đúng rồi... khá lắm... chỉ dùng môi và lưỡi... a... thôi... ư... rất tốt... ngoan... lắm... a... sướиɠ qu... á... tốt... tốt lắm... ừ... đúng rồi... a... khoải khoái quá...

Hồng Vy ở trên giường thấy cảnh này cũng bị kí©h thí©ɧ theo. Nàng bước tới ôm lấy cổ và hôn lên môi Minh Tú. Minh Tú vừa đáp lại nụ hôn của Hồng Vy vừa dùng hai tay đưa xuống xoa bóp bầu ngực căng tròn của Hồng Vy.

_ Ưʍ....mmm... ư... ưʍ...

Sau một lúc, Minh Tú nhả môi Hồng Vy ra để thở và trường xuống bú hai bên ngực của nàng.

_ A... bú mạnh... lên công... tử... dày... vò... thϊếp đi... ưʍ... a... s... ướng... quá... tiếp đ... i... mạnh... lên... cắn... cắn... đầu... ti... thϊếp... đi... đúng... rồi... a... chỗ đó... s... ướng... lắm... a...

Minh Tú bất ngờ trước màn khẩu da^ʍ của Hồng Vy, khiến hắn càng thêm kí©h thí©ɧ. Chịu hết nổi, Minh Tú nhả hai đầṳ ѵú của Hồng Vy ra và ôm lấy đầu Hồng Nhi mà đẩy hông liên tục.

_ A... Hồng Nhi, tỷ tỷ của muội khiến ta chịu hết nổi rồi. Muội chịu khó nuối hết đó nha bổ lắm đó. Aaaaa...

Minh Tú nhấp vài chục cái nữa rồi gồng mình bắn xối xả vào miệng Hồng Nhi. Hồng Vy biết Minh Tú xuất rất nhiều nên liền bò xuống kê miệng mình vào nên kết hợp của hai người để tránh lãng phí một giọt tinh hoa nào cả.

Quả thật Minh Tú xuất nhiều quá trào cả ra ngoài khóe miệng của Hồng Nhi mà nhiễu giọt xuống bên dưới. Ở bên dưới đã có Hồng Vy kê miệng chờ sẵn mà hứng hết tinh hoa vào miệng để không lãng phí dù chỉ một giọt.

Hồng Nhi nhăn mặt nuốt hết số tinh hoa của Minh Tú trong miệng mình rồi ngồi chép chép miệng.

_ Ưm, ngon quá công tử, sau này cho muội hằng ngày đều uống nó được không?

_ Dĩ nhiên là được chứ! Nào, cả hai nàng lên giường để ta sủng hạnh từng người nào.

Cả hai ngoan ngoãn nằm lên giường, Minh Tú đè lên người Hồng Nhi áp đôi môi của hắn lên người nàng.

_ Ưʍ... ưmmmm...

Minh Tú vừa hôn vừa đưa tay vuốt ve khắp cơ thể nàng, được giây lát thì Hồng Nhi chủ động đáp lại… Hai tay nàng cũng chủ động ôm lấy đầu hắn, lưỡi nàng dâng lên cho hắn thoải mái nhâm nhi mυ"ŧ lấy.

Hai người đánh lưỡi qua lại với nhau vang lên âm thanh làm cho Hồng Vy ở bên cạnh cảm thấy xấu hổ mà hai tay bịt tai, trùm kín chăn không dám nhìn.

Hắn tách môi nàng ra nhìn Hồng Nhi đang đỏ mặt ôn nhu mà cười hắc hắc nói:

_ Tiểu Hồng Nhi của nàng ướt rồi kìa.

Hồng Nhi nghe hắn trêu thì đỏ mặt mắng yêu:

_ Công tử thật là bại hoại. Người ta đã ướt từ lúc trong phòng tắm rồi.

Minh Tú cười hắc hắc rồi đưa hắc long nóng hổi đang phát triển của hắn ma sát lên thành khe cốc của nàng. Phía dưới khe suối hồng hào, vì hứng tình nên giữa khe suối chảy ra những giọng da^ʍ thuỷ trông vô cùng gợϊ ɖụ© và ướŧ áŧ. Lúc này nàng phát ra tiếng rêи ɾỉ, nỉ non khiến lòng người say mê, thân thể mềm mại ôm chặt hắn không ngừng vặn vẹo như muốn dung nhập vào hắn. Không hổ là ôn nhu như nước nhiệt tình như lửa mà.

Minh Tú nhẹ nhàng đưa cự hắc long tách hai bờ môi của huyệt động nàng ra chuẩn bị sẵn sàng ra trận. Tay vuốt ve khuôn mặt của Hồng, nhìn nàng chân thành nói:

_ Ta vào nhé tiểu bảo bối.

_ Vâng... Công tử nhè nhẹ thôi... đây là lần đầu nên tiểu nữ sợ đau. - Hồng Nhi đỏ mặt e thẹn nói.

Minh Tú nhẹ nhàng nhấp hông, xuyên từ từ vào huyệt động của nàng, khi tới lớp màng mỏng thì hắn đâm nhanh, lút cán tới hoa tâm của nàng.

_ Á... á... á! Hu hu! Đau quá!

Khi hắc long của hắn đâm vào trong nàng thì hắn thở ra một ngụm trọc khí, chỉ cảm thấy dươиɠ ѵậŧ tiến vào một thông đạo chật hẹp và ẩm ướt, bị từng đoàn thịt non bọc lấy cứ như từng cái miệng nhỏ nhắn hôn lên mỗi tấc da thịt, mang lại cho hắn một cảm giác thư sướиɠ, sảng khoái không ngôn từ nào diễn tả được. Hắn kìm nén lại ý muốn di chuyển, để y nguyên cự long như vậy để nàng quen thuộc. Hắn vuốt ve khuôn mặt nàng, gạt đi những giọt sương đọng lại hai bên khóe mắt nàng, nhìn nàng thâm tình khen ngợi:

_ Cảm giác thật bóp, thật ẩm ướt, ta thật sung sướиɠ.

Phạch! Phạch! Phạch!

Âm thanh da thịt vang lên, Minh Tú từ từ nhấp hông, dần dần nhanh như cái máy. Hồng Vy kế bên nghe tiếng thì lú đầu ra xem. Nàng vừa nhìn vừa đưa tay xuống xoa tiểu huyệt của mình.

Minh Tú vừa nhấp vừa cúi đầu xuống hôn lên môi Hồng Nhi, được giây lát thì hắn liếʍ một đường xuống qua khỏi xương quai xanh của nàng để tới bộ ngực đầy đặn và cao ngạo nghễ của nàng. Mυ"ŧ lấy, mυ"ŧ để nhũ hoa cương cứng của nàng và cả nốt ruồi son. Minh Tú vừa mυ"ŧ, vừa xoa, vừa cắn, vừa véo đôi gò bồng đảo của Hồng Nhi thành muôn hình vạn trạng, khiến Hồng Nhi nhục tiên dục tử mà rên lên.

_ Sướиɠ quá công tử ơi. Mạnh nữa lên nữa... thϊếp sắp... Á... á... á!

Nhấp được nửa khắc thì cả người Hồng Nhi điên cuồng co giật, eo nàng giật mạnh liên tục, hai tay ôm chặt lưng hắn, âʍ đa͙σ nàng bắn xối xả lên đầu hắc long của hắn. Minh Tú cảm thấy cả người sung sướиɠ, hắn để yên hắc long trong người nàng giây lát đến khi nàng hết co giật rồi mới rút ra. Thật nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ và máu đào của thiếu nữ vừa được phá thân điên cuồng trào ra. Hồng Nhi đã xuất ra hết khí lực của mình nên mệt mỏi mà thϊếp đi.

Minh Tú thấy Hồng Nhi đã thϊếp đi nên đành buôn tha cho nàng. Hắn quay qua nhìn Hồng Vy đang một tay xoa nắn bộ ngực to tròn của mình và một tay còn lại đang chà xát ngoài huyệt động của nàng mà rên lên: “Ư... ư!"

Chỉ thấy dâʍ ŧᏂủy̠ đã trào ra đầy huyệt động của nàng, biến nơi đó thành một vũng lầy lội nhớp nháp hết sức dụ người. Minh Tú nhìn nàng cười cười trêu chọc:

_ Hồng Vy! Nàng ngồi xem đã chưa, nước ướŧ áŧ lênh láng hết rồi kìa, giờ tới lượt nàng đây.

_ Công tử mau sủng ái thϊếp.

Minh Tú nhanh chóng nhào lên người Hồng Vy mà tham lam mυ"ŧ lấy nhũ hoa của nàng, một tay xoa nắn bên gò bồng đảo còn lại thành muôn hình vạn trạng. Một tay còn lại điều chỉnh tiểu đệ đệ của hắn tách hai bờ môi của cô bé nàng ra mà nhấp mạnh.

_ A... a... a... đúng... rồi... công t... ử... chơi... chết th... iếp đi... a... sướиɠ quá...

Phạch! Phạch! Phạch!

Minh Tú biết nàng đã cảm nhận được sảng khoái do bảo bối của hắn mang lại, nên hắn bắt đầu dùng sức rút ra đâm vào vang lên đầy âm thanh dâʍ ɖu͙©. Hắn chơi nàng liên tục khiến nàng không nhịn được mà lớn tiếng rên lên:

_ Á... sướиɠ... quá... công... tử... thϊếp sướиɠ... thật sướиɠ... quá... a... thϊếp ngứa... nhanh lên... thϊếp sắp ra... a...a... á...

Minh Tú tiếp tục dùng sức, tăng nhanh tốc độ cày cấy chưa được nữa khắc thì cả người Hồng Vy ưởn lên. Hạ thân nàng mãnh liệt co giật mạnh mẽ phun ra từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠ bắn xối xả thẳng lên đầu khấc của hắn. Minh Tú chỉ cảm thấy toàn thân sảng khoái, lông tơ dựng đứng cả lên. Cuối cùng hắn không nhịn được muốn bắn ra. Hắn điên cuồng dập mạnh vài chục cái rồi phóng mạnh tϊиɧ ŧяùиɠ vào sâu trong huyệt động của nàng.

Cao trào qua đi hắn ôm nàng vào lòng, gối đầu nàng lên tay hắn trong khi Hồng Vy đã mệt mỏi ngủ thϊếp đi. Thấy các nàng mệt mỏi như vậy nên Minh Tú không tiếp tục chinh chiến nữa. Trong khi hạ thể hai người vẫn dính chặt vào nhau. Hồng Nhi bên cạch cũng quay qua ôm từ phía sau hắn, ép chặc cặp ngực tròn trịa vào lưng Minh Tú mà ngủ ngon lành.

P/s: Cám ơn các đạo hữu đã chịu khó chờ đợi chưa mới trong năm ngày này. Có lẻ sắp tới tác sẽ thay đổi một chút lịch ra chương, vẫn mong các đạo hữu sẽ luôn ủng hộ mình.