Chương 38: Nhận hai sư phụ

Tại đại điện Không Hải Tông.

Hiện tại tông chủ và Cửu Đại Chủ Khu đã an tọa, mười người nhìn hai người Minh Hồng và Minh Tú. Lúc này Lâm Phá Thiên bắt đầu lên tiếng:

_ Hai ngươi thấy sao, có chịu làm đệ tử của Lâm Phá Thiên ta không? Hay là muốn qua Khu Chấp Pháp nhận Nguyễn Hòa Bình làm sư phụ.

_ Phải đó hai ngươi nên qua Khu Chấp Pháp của ta đi. Sau này bảo đảm không ai dám đắc tội với các ngươi đâu.

Nguyễn Hòa Bình ra sức dụ dỗ hai người Minh Tú.

Minh Hồng quay qua nhìn Minh Tú hỏi ý kiến. Minh Tú cũng hiểu muội liền gật đầu. Minh Hồng thấy vậy liền hướng Lâm Phá Thiên hành lễ:

_ Bái kiến sư phụ.

_ Ha ha tốt lắm, đồ nhi mau đứng lên.

Lâm Phá Thiên khoái chí cười lớn và nhìn qua Minh Tú.

_ Bái kiến sư phụ.

_ Ha ha! Được được lắm.

Lâm Phá Thiên hôm nay cười rất nhiều, người đã quăng hết những buồn phiền trong tông môn ra sau đầu rồi. Bỗng Minh Tú lên tiếng khiến ai cũng bất ngờ.

_ Tông chủ, ngoài trừ trở thành đệ tử của ngài thì ta có thể bái một chủ khu khác làm sư phụ có được không?

_ Ồ, ngươi muốn bái một chủ khu khác làm thầy, vậy người đó là ai?

Lâm Phá Thiên hiếu kỳ hỏi.

Chuyện một đồ hai sư là chuyện bình thường trên Đại lục này, ngay cả trong Không Hải Tông cũng thỉnh thoảng xuất hiện trường hợp như vậy nên hắn cũng không cảm thấy kỳ quái. Đặc biệt Minh Tú có song thuộc tính nên bái nhiều sư là chuyện bình thường.

Nghe thấy Minh Tú muốn bái thêm một người nữa làm sư thì có hai trưởng lão lại tiếp tục bắt đầu tranh chấp với nhau.

Thủy Linh Linh lên tiếng trước:

_ Tiểu tử, Khu Thủy Cung của ta có chúng mỹ nữ là nhất đẳng. Không bằng ngươi đi tới Khu Thủy Cung của ta đi, ta tuyệt đối sẽ dốc sức bồi dưỡng ngươi.

Nguyễn Hòa Bình cũng lên tiếng:

_ Ngươi tới Khu Chấp Pháp của ta thì sẽ không có ai dám khi dễ ngươi.

Minh Tú thấy mấy người này chẳng khác gì đám con nít đang tranh dành kẹo cả nên hắn đành phải lên tiếng:

_ Các vị trưởng lão xin nghe ta nói, kỳ thật ta là một Luyện Dược Sư.

_ Cái gì ngươi là Luyện Dược Sư?

Chúng trưởng lão đều hoảng sợ nói ra, ngay cả Lâm Phá Thiên thần sắc cũng động.

_ Đúng vậy, ta là Tam Phẩm Luyện Dược Sư cho nên ta muốn bái làm môn hạ của chủ Khu Dược Phòng, không biết là có được hay không?

Chủ Khu Dược Phòng liền lên tiếng:

_ Không có khả năng, ngươi trẻ tuổi như vậy mà là Tam Phẩm Luyện Dược Sư?

_ Không biết vị trưởng lão này là? - Minh Tú hỏi.

_ Lão phu chính là Chủ Khu Dược Phòng - Phạm Ngọc Thạch.

_ Nếu Phạm trưởng lão không tin ta thì ta có thể chứng minh.

_ Được! Người đâu chuẩn bị cho ta tài liệu luyện đan và một lô đỉnh theo yêu cầu.

Phạm Ngọc Thạch liền đáp ứng ngay.

..........

Trong đại điện Không Hải Tông, một đám trưởng lão ngồi nghiêm chỉnh, cơ hồ tất cả ánh mắt toàn bộ đặt vào thân ảnh thẳng tắp ở giữa đại điện.

Dưới sự phân phó của Phạm Ngọc Thạch, rất nhanh có người mang dược đỉnh tới, còn có linh thảo tài liệu luyện chế Thiên Trúc Đan.

_ Tốt, mọi thứ đã chuẩn bị xong, để cho chúng ta nhìn xem thực lực Tam Phẩm Luyện Dược Sư của ngươi thế nào. Nếu như ngươi thực sự đạt tới Tam Phẩm, lão phu sẽ thu ngươi làm đồ đệ.

Các trưởng lão đều háo hức nhìn xem Minh Tú thể hiện. Nếu Minh Tú quả thật là Tam Phẩm Luyện Dược Sư thì lần này Không Hải Tông bọn họ đã thu được một tuyệt thế thiên tài rồi.

Minh Tú thi lễ với mọi người, sau đó bắt đầu luyện đan.

Minh Tú bắt đầu đốt nóng lô đỉnh rồi ném dược liệu vào. Linh thảo trong nháy mắt bị nung khô, tinh hoa rất nhanh đều bị chiết xuất ra. Động tác của hắn rất nhanh, lại thành thạo vô cùng. Hai bàn tay hắn hóa thành từng đoàn chưởng ảnh, ngọn lừa vù vù động vang, thao túng đến hết sức huyễn lệ đẹp mắt, hắn giống như là đang chơi đùa với một bộ chưởng pháp huyền ảo. Bỗng nhiên, Minh Tú khẽ thở phào nhẹ nhõm, hiển nhiên trình tự để luyện dược lọc tinh hoa của hắn sắp kết thúc rồi.

Phạm Ngọc Thạch nhìn thấy Minh Tú xuất ra chưởng pháp thì giật mình lẩm bẩm:

_ Chưởng pháp này trông quen quá. Chẳng lẽ là...

Tiếp theo, hắn móc ra một gốc linh thảo màu xanh thẳm, linh thảo này có hình dáng đặc biệt hấp dẫn người ta, nhất là ở chỗ cành của nó có chi chít gai nhỏ, mỗi một cái gai nhỏ đều mang theo mấy cái lam điểm, giống như là trái cây do gai nhỏ kết thành, lộ ra vẻ rất thần kỳ. Đây chính là Thiên Không Thảo, linh thảo Tam giai, tài liệu trọng yếu để luyện chế Thiên Trúc Đan.

Minh Tú không chút do dự đem Thiên Không Thảo ném vào trong dược đỉnh, vẻ mặt càng thêm chuyên chú, hỏa diễm trong tay khống chế vô cùng cẩn thận, sợ không cẩn thận đem Thiên Không Thảo thiêu cháy. Sau khi luyện xong Thiên Không Thảo, hắn lấy Bách Niên Chu Trúc và Kha Lam Quả ra, hắn ném từng thứ vào trong dược đỉnh để luyện. Sau khi luyện hết tất cả các tinh hoa của linh thảo thì hắn bắt đầu dung hợp kết đan.

_ Dung hợp cho ta!

Minh Tú sử dụng hồn lực để cho các tinh hoa của linh thảo bắt đầu dung hợp lại với nhau. Các tinh hoa bắt đầu cùng dung hợp ở chung một chỗ, dần dần xen lẫn thành một đoàn, mắt thấy năng lượng càng ngày càng ngưng kết, năng lượng ba động càng lúc càng lớn.

_ Ngưng cho ta!

Chỉ thấy đôi tay hắn đánh ra những thủ ấn rưỡm rà, cuối cùng đôi thủ chưởng trùm lên dược đỉnh, đây cũng chính là một bước ngưng đan cuối cùng. Có thành đan hay không liền nhìn ở một chiêu này. Trong chốc lát sau, tinh hoa linh thảo chia ra làm mười, cuối cùng rốt cục hợp thành, đan thành rồi!

_ Hô, đan thành, thỉnh chúng trưởng lão xem qua.

Phạm Ngọc Thạch khϊếp sợ nhìn Minh Tú. Mười chín tuổi đã là Tam Phẩm Luyện Dược Sư còn là tỉ lệ thành đan trăm phần trăm nữa. Nghĩ đến khi xưa bằng tuổi hắn chỉ mới là Nhất Phẩm Luyện Dược Sư tỉ lệ thành đan năm mươi phần trăm mà thôi.

_ Tốt... Đan dược tốt, người rất tốt ah, về sau ngươi chính là đệ tử Phạm Ngọc Thạch ta.

_ Không biết đây là đan dược gì? Công dụng ra sao?

_ Khởi bẩm Phạm trưởng lão đây là Thăng Trúc Đan đan dược Tam Phẩm giúp cho Trúc Cơ Đỉnh Phong tăng ba thành thành công đột phá Kết Đan.

_ Cái gì?

Cả đám đều bất ngờ. Đan dược tăng tỉ lệ đột phá gần như thất truyền và rất là khó luyện thành. Mà tên này luyện một lò ra mười viên đúng là yêu nghiệt mà.

_ Ở đây có mười viên. Ta tặng cho mỗi vị trưởng lão một viên xem như quà nhập tông.

Minh Tú lấy lòng trước các vị trưởng lão. Lâm Phá Thiên lên tiếng:

_ Được, Minh Tú sau này sẽ trở thành đệ tử của khu ta và Khu Dược Phòng. Nửa tháng đầu hắn sẽ ở lại Khu Dược Phòng học tập luyện đan, nửa tháng sau sẽ ở Khu Không Chủ tu luyện linh lực. Phạm Ngọc Thạch, ngươi không có ý kiến gì chứ?

_ Theo như ý của Tông chủ!

Phạm Ngọc Thạch gật gật đầu đáp.

_ Nếu như vậy, Minh Tú ngươi theo Phạm trưởng lão về Khu Dược Phòng trước đi. Mười lăm ngày sau, ta sẽ cho người đến dẫn ngươi đến Khu Không Chủ

_ Vâng ạ. - Minh Tú cung kính đáp.

_ Tốt, mọi người đều giải tán đi.

Lâm Phá Thiên thấy mọi chuyện đã xong liền phất tay để cho mọi người giải tán và dẫn Minh Hồng về Khu của mình.

_ Đi thôi, theo ta quay về Khu Dược Phòng đi. - Phạm Ngọc Thạch cười hiền lành nói.

..................

Một hòn đảo linh khí sung túc, cây cối che trời. Trong nơi này có từng tòa dược điền, từng gốc nhất giai đến tam giai linh thảo được gieo trồng trong đó, mùi thuốc nồng đậm làm cho người ta thoải mái.

Đây chính là Khu Dược Phòng trong thập đảo của Không Hải Tông.

Phạm Ngọc Thạch là chủ Khu Dược Phòng, đã là Tứ Phẩm Luyện Dược đại sư, trong khu còn có hai Nhị Phẩm Luyện Dược Sư và hai Nhất Phẩm Luyện Dược Sư. Hôm nay cộng thêm Minh Tú vào nữa là Khu Dược Phòng tổng cộng có sáu người.

Thân là chủ Khu Dược Phòng, Phạm Ngọc Thạch cũng không dễ dàng thu đồ đệ, bởi vì hắn yêu cầu cực cao. Hiện tại Minh Tú được Phạm Ngọc Thạch thu làm đệ tử, việc này làm cho Khu Dược Phòng vốn bình tĩnh liền trở nên náo nhiệt lên.

Khu Dược Phòng cũng không phải rải rác có vài người. Ở trên núi còn có hơn mười tên đệ tử ngoại môn cam nguyện làm dược bộc. Bọn họ đều dốc lòng theo đuổi Luyện Dược Sư, nhưng mà không phải ai cũng có thiên phú cả, đành phải ở lại Khu Dược Phòng hỗ trợ quản lý gieo trồng linh thảo. Hy vọng ngày nào đó thần may mắn hàng lâm có thể được chủ khu hoặc trưởng lão chỉ điểm đôi chút, giúp cho bọn họ trở thành Luyện Dược Sư, hoặc có thể làm tùy tùng của đệ tử nội môn nào đó cũng tốt, như thế liền có tiếp tiếp tục quan sát luyện đan, khiến cho chính mình lấy lợi ích.

Đại điện Khu Dược Phòng, mặc dù không có rộng rãi đại khí như hòn đảo chính, thế nhưng mà kiến trúc cũng thập phần trang nghiêm và xa hoa. Luyện Dược Sư là chức nghiệp tôn quý nhất, các khu muốn đạt được đan dược, tất nhiên phải đi cầu Khu Dược Phòng. Bọn họ cần luyện dược cũng phải trả giá, cho nên Khu Dược Phòng là khu giàu nhất trong các khu.

_ Ting... hoàn thành nhiệm vụ [Thí sinh thiên tài] nhận được: 10 triệu điểm vinh dự, 10 vé quay may mắn, Thiên Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ - Nhất Dương Chỉ, 1 dấu chấm hỏi.

_ He he quá tốt rồi.

...............

Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ chớp mắt là bảy ngày. Trong bảy ngày này Minh Tú thăm dò tình huống của Khu Dược Phòng.

Lúc này tất cả mọi người đã biết sự tồn tại của Minh Tú. Hắn thân là đệ tử thân truyền của chủ khu, thân phận tự nhiên cao hơn người khác một bậc. Mặc dù như thế, Minh Tú đối đãi những đệ tử trông coi linh thảo không có bày ra giá đỡ gì, những đệ tử kia cảm tình tự nhiên tăng nhiều với Minh Tú. Bình thường gặp một ít vấn đề luyện dược cũng hỏi Minh Tú.

Những vấn đề luyện chế đan dược Nhất Phẩm như vậy, Minh Tú không keo kiệt tự nhiên cam tâm tình nguyện giúp bọn họ giải đáp.