Chương 28: Bí ẩn Hắc Thiên Đỉnh

Sáng hôm sau, trước cửa Lý gia xuất hiện ba bóng người gồm một nữ và hai nam.

_ Thiếu gia, ở bên ngoài có ba người tự xưng là người của Phương Dược Đường đến gặp thiếu gia.

_ Ừm ta biết rồi.

Minh Tú gật đầu rồi ném mười viên hạ phẩm linh thạch cho hạ nhân sau đó bước ra cổng.

_ Xin chào Trương trưởng quản không ngờ người lại đích thân đến Lý gia ta.

_ Nên mà Lý đại sư! Đây là Lý đại sư Luyện Dược Sư Tam Phẩm. Còn đây là hai Luyện Dược Sư Nhị Phẩm đến đây để dạy học theo chỉ thị của ngài.

_ Mời mọi người vào tham quan Lý gia.

Minh Tú dẫn ba người vào tham quan Lý gia. Trương trưởng quản khá bất ngờ, không ngờ chỉ là Tứ Phẩm thế lực mà quy mô không khác gì một tông môn nhỏ. Nào là cả chục dãy nhà khác nhau, võ đài chục cái, xưởng đóng thuyền cực lớn, phòng luyện đan khá rộng, còn cái gì... Nhiệm Vụ Đường cực kì hoành tráng và đông đúc. Trương trưởng quản dùng thần thức dò xét vào bên trong nhưng lại bị thứ gì đó cản lại liền hiếu kỳ hỏi:

_ Lý đại sư, thứ lỗi cho tiểu nữ mạo muội, chúng ta có thể tới đó tham quan được không?

_ Ồ được chứ!

Minh Tú dẫn ba người đến Nhiệm Vụ Đường, khi bước vào thì mọi người ở đó liền quay lại chào Minh Tú sau đó tiếp tục lựa chọn nhiệm vụ cho mình. Minh Tú cũng đến trả hết những nhiệm vụ luyện đan mà mình nhận.

Ba người Trương Mỹ Kỳ nhìn thấy bảng điện tử có vô số nhiệm vụ được hiện lên cũng kinh ngạc. Tứ phẩm thể lực làm gì lắm nhiệm vụ thế? Bất ngờ nhìn thấy con gì khá to mèo không ra mèo mà gấu không ra gấu. Nhìn thấy có mấy tu sĩ đến bỏ đồ vào miệng của nó chóc lát có vài thứ rơi ra từ lỗ nhị của nó nào là linh thạch, đan dược, pháp khí... Trương trưởng quản lại hỏi:

_ Lý đại sư con đó là...?

_ À nó là quản lý ở đây. Mèo Thần Tài - Lục giai yêu thú.

_ Lục... lục giai yêu thú?

Lú cái đầu. Cái gì mà Tứ phẩm thế lực chứ nhiêu đây là dư sức lên Thất Phẩm thế lực rồi. Trương trưởng quản thôi không tham quan nữa, hiện tại nàng sắp bất tỉnh vì quá bất ngờ rồi. Cả bốn người đi đến phòng luyện đan.

_ Đây là nơi dạy học và tuyển chọn Luyện Dược Sư. Cứ một người trở thành Luyện Dược Sư thì ta sẽ trả 100 viên cực phẩm linh thạch.

_ Tiểu bối sẽ cố gắng hết sức (X2).

_ Được rồi hãy bắt đầu đi.

Sau khi phân phó nhiệm vụ, Minh Tú tiển Trương trưởng quản ra về và đưa một ngàn hạ phẩm linh thạch tiền thuê người cho nàng.

Minh Tú lại đi đến Nhiệm Vụ Đường và nói chuyện với Mèo Thần Tài:

_ Ta có một cổ cương thi ngươi xem có thể làm gì với nó không?

_ Công tử cứ bỏ vào miệng của tiểu nhân, tiểu nhân sẽ nghĩ cách.

Minh Tú gật đầu sau đó nhét cương thi vào miệng Mèo Thần Tài. Minh Tú rời đi và tiến đến Xưởng Đóng Tàu.

_ 7 chú lùn, mọi việc vẫn ổn chứ?

_ Đang tiến hành rất tốt thưa công tử. Những người mới này cũng chịu khó luyện tập.

_ Ừm được, 7 người các ngươi nên đóng nhiều loại tàu khác nhau sau này ắt sẽ có chỗ cần dùng đến.

_ Rõ!

Minh Tú rời xưởng đóng tàu rồi đi tới từng khu trong Lý gia xem qua một lượt. Cuối cùng trở về phòng của mình tiến vào Nhẫn Không Gian.

_ Mình quên mất quả trứng lúc đập đá ở Kim Thương Các đã đạt được.

Minh Tú lấy ra quả trứng màu đen to như đầu người, trên quả trứng có hình hoa văn kì quái màu lục và tím trông rất thần bí.

_ Nhi Nhi lúc trước ngươi nói lúc rãnh sẽ nói cho ta biết lai lịch của quả trứng này mà, bây giờ nói đi.

_ Đây là trứng của Độc Long - Long Hỏa Băng Sư thuộc thời Viễn Cổ. Thuộc loại Hắc Long biến dị, có song hệ thuộc tính là hỏa và ám. Vua của Hắc Long thời bấy giờ nhưng hiện tại chúng đã bị tuyệt chủng. Không biết vì sao lại có một quả trứng lưu lạc tới tận thời điểm này.

_ Viễn Cổ? Ta chỉ mới nghe qua Thượng Cổ mà thôi.

_ Thời Viễn Cổ còn xa xưa hơn thời Thượng Cổ mấy trăm triệu năm. Lúc đó chưa có sự xuất hiện của con người vì thế không có ai biết về thời Viễn Cổ để ghi chép lại.

_ Ra và vậy. Thế con Độc Long này lợi hại ra sao?

_ Độc Long khi vừa nở ra dù không biết công kích nhưng nó đã là Ngũ Giai yêu thú với sức phòng thủ kinh khủng có thể đỡ mọi công kích dưới Hóa Thần. Một khi trưởng thành cho dù là Độ Kiếp cũng chỉ ngang cơ với nó.

Minh Tú nghe mà lùng bùng lỗ tai. Con mẹ nó cho dù là mình nuôi nó đi nhưng lỡ có khi nào nó hắc hơi một cái chắc mình cũng tan xác. Nhi Nhi nghe được suy nghĩ của Minh Tú liền nói:

_ Nếu mà có trường hợp đó xảy ra thì ta sẽ đi tìm chủ nhân mới. Hi hi hi hi!

_ Đừng có mơ, ta sẽ không chết dễ vậy đâu. - Minh Tú mặt đỏ như đít khỉ nói lại.

_ Xí! Bây giờ công tử lấy cực phẩm linh thạch làm một cái ổ cho nó đặt bên trong Gia Tốc Trận đi rồi chờ đợi trứng nở.

Minh Tú làm theo như lời Nhi Nhi nói. Nếu có ai mà thấy việc này chắc tiếc của dùm. Lấy cả ngàn viên cực phẩm linh thạch đi lót ổ cho quả trứng mà không biết thời gian nó nở.

Làm xong Minh Tú tiếp tục luyện đan. Đang tập trung điều khiển Dị hỏa để chắt lọc tinh hoa của dược liệu thì...

Rắc!!! Bùm!!!

Lục Mãng Đỉnh bỗng nhiên bị lũng một lổ khiến nhiệt độ thay đổi dẫn đến nổ lô. Minh Tú không kịp phản ứng bị nổ văng năm sáu mét.

_ Hự! Khụ khụ! Con bà nó xảy ra chuyện gì vậy?

_ Công tử a công tử, nó chỉ là Địa Cấp Trung Phẩm Lô Đỉnh thôi mà ngài dùng Dị hỏa ngày đêm luyện đan hơn tuần nay. Nó chịu không nổi nên lũng một lỗ dẫn đến nổ lô.

Minh Tú mặt mài đen thui tiếc của, 80 viên cực phẩm linh thạch mà chỉ xài có một tuần. Đành phải lấy Hắc Thiên Đỉnh ra mà xài.

Minh Tú dùng Dị hỏa đốt thử Hắc Thiên Đỉnh xem nó có chịu nổi không. Đốt được một tí bỗng từ lô đỉnh bay lên làn khỏi đen rồi từ từ hình thành một trung niên khổng lồ cao trên năm mét mặt mài dữ tợn toàn thân đen xì. Từ cơ thể đến áo bào cũng màu đen giống như làn khói lúc nảy. Bỗng trung niên lên tiếng:

_ Thần Đỉnh bái kiến chủ nhân!

_ Cái... cái gì ngươi mới... mới gọi ta là gì?

_ Chủ nhân!

_ Đại bá, ta và người đâu có quen biết còn nữa người là người hay ma vậy?

Minh Tú xanh mặt khi nhìn bóng dáng quỷ dị của lão.

_ Chủ nhân, Thần Đỉnh là linh hồn của Hắc Thiên Đỉnh này. Là do người thả ta ra vì thế người là chủ nhân của ta.

Minh Tú nghĩ ra được gì đó:

_ Khoan đã! Bất luận Linh Khí nào cũng đều có linh, mà đạt tới một cấp độ nhất định liền có thể hóa thành hồn, mà Thần Đỉnh này chính là linh hồn của dược đỉnh này.

Minh Tú hỏi lại lần nữa:

_ Ý của ngươi là nói cái dược đỉnh này là có cấp độ rất cao sao?

_ Đúng vậy chủ nhân

_ Vậy ngươi vẫn một tồn tại trong dược đỉnh này?

_ Đúng vậy chủ nhân?

_ Ngươi nói là ta thả ngươi ra, ta cũng không biết ta thả ngươi ra thế nào nữa?

_ Chủ nhân thân mang Dị Hỏa, là Dị Hỏa đốt hủy đi cấm chế của dược đỉnh nên Thần Đỉnh mới có thể thoát ra ngoài.

Minh Tú sau khi hỏi Thần Đỉnh kia mấy vấn đề liên tiếp cùng đã minh bạch chuyện gì xảy ra rồi.

Nguyên lai dược đỉnh này thật sự là một trong Tam đại Chân Cấp thần đỉnh trân quý thế gian cực kỳ hiếm thấy Hắc Thiên Đỉnh, mà ảo ảnh này chính là linh hồn của dược đỉnh, đã có ý thức như linh hồn nhân loại. Mà Minh Tú thân mang Thanh Loan Hư Hỏa là Dị Hỏa, đúng là cách duy nhất để cởi bỏ cấm chế dược đỉnh.

Bất kể là ai dùng Dị Hỏa giải khai cấm chế dược đỉnh thì đỉnh hồn đều sẽ nhận hắn làm chủ, để hắn sử dụng. Hôm nay Hắc Thiên Đỉnh mới xem như chân chân chính chính thuộc về Minh Tú.

Trước kia hắn chẳng qua chỉ có được Hắc Thiên Đỉnh, nhưng không cách nào chính thức lợi dụng chỗ thần kỳ của Hắc Thiên Đỉnh, sau hôm nay là Minh Tú đã có thể hoàn toàn điều khiển nó, khiến cho luyện đan chi thuật của hắn càng thêm hoàn mỹ, tiến giai càng thêm mau lẹ. Minh Tú may mắn đã thu phục được Thanh Loan Hư Hỏa, lại lợi dụng dị hỏa kích hoạt đỉnh hồn Hắc Thiên Đỉnh, quả thật khiến hắn mừng rỡ như điên.

Thông qua trao đổi với đỉnh hồn Thần Đỉnh, Minh Tú xem như đã có chỗ hiểu rõ cái dược đỉnh này, cái này càng khiến hắn vui cười nở hoa. Chân Cấp dược đỉnh có thể được xưng là thần khí, tác dụng của nó quả nhiên không thể do lường.

Đỉnh hồn giải thích, dược đỉnh ngoại trừ có thể đề cao tỉ lệ và phẩm chất đan dược ra còn có thể chứa đựng đồ vật, bất kể là vật còn sống hay vật chết đều được. Cái này giống như công năng của Nhẫn Không Gian.

Minh Tú theo lời đỉnh hồn nhỏ máu lên dược đỉnh liền triệt để thuộc về Minh Tú, hắn liền có thể sử dụng công năng chứa đựng rồi. Minh Tú nội thị trong dược đỉnh một chút xem có Kho Báu khác hay không. Hắn vốn tưởng rằng Chân Cấp dược đỉnh sẽ như Nhẫn Trữ Vật của Độ Kiếp Kỳ chứa đựng đại lượng bảo bối, nhưng hắn phát hiện mình đã đoán sai, bên trong rõ ràng không gì cả. Bất quá không gian chứa đựng ngược lại phi thường lớn, đánh giá sơ qua cũng có 1 vạn m².

Dự trữ không gian lớn như vậy khiến Minh Tú phải sợ hãi, đây quả thực tương đương với dung lượng của gần ngàn cái Nhẫn Trữ Vật thượng phẩm rồi, hơn nữa trong không gian này còn tràn đầy linh khí. Minh Tú cuối cùng cũng hiểu rõ dược đỉnh vì sao cái gì cũng có thể thu rồi. Đã có linh khí tồn tại, như vậy sinh vật sống ở chỗ này cũng không phải việc gì khó.

Vốn Minh Tú cho rằng dược đỉnh có chức năng này cũng coi như tương đối biếи ŧɦái rồi, nhưng công năng biếи ŧɦái chân chính vẫn còn ở phía sau. Đỉnh hồn nói cho Minh Tú biết, hắn trong thấy chỉ là một góc băng sơn của dược đỉnh, Kho Báu chính thức nhất định phải đợi sau khi Minh Tú đạt tới Hóa Thần mới có thể công bố. Đỉnh hồn nói, trong dược đỉnh còn dự trữ đại lượng tài liệu luyện dược thiết yếu nữa.

Tài liệu luyện dược thiết yếu là gì? Đơn giản chính là linh thảo, thú đan, mà có thể được đặt trong dược đỉnh, lại nhất định phải đạt tới đẳng cấp Hóa Thần mới có thể mở ra, hiển nhiên những linh thảo và thú đan kia hẳn là vô cùng trân quý a. Vừa nghĩ đến đây, Minh Tú liền không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt. Nếu quả thật nói như vậy, về sau hắn cũng không cần vì tìm kiếm linh thảo mà hao tâm tốn sức nữa, về phần thú đan thì cũng không sao cả, chỉ cần thực lực lấy được thì muốn chém gϊếŧ linh thú vẫn tương đối dễ dàng một chút.

Nhưng mà, tác dụng của dược đỉnh còn không chỉ có thế, còn có một tác dụng thần kỳ khác, khiến Minh Tú càng không ngậm miệng được. Dược đỉnh này rõ ràng còn có thể dùng như vũ khí công kích. Đỉnh hồn nói, dược đỉnh có thể lớn có thể nhỏ, lớn thì có thể biến thành lớn như mười ngọn núi, nhỏ thì có thể biến thành như ngón chân cái.

Ai cũng có thể tưởng tượng, nếu dược đỉnh biến thành một ngọn núi ép về phía bất cứ kẻ nào thì chỉ sợ người nọ sẽ bị nện đến ngay cả cặn bã cũng không còn, huống chi mười ngọn núi, đây chẳng phải là một kích tiện tay cũng khiến cả tòa thành trì sụp đổ trước mặt sao? Nghe được lời đỉnh hồn nói, Minh Tú không khỏi kích động.

Bất quá, lời kế tiếp của đỉnh hồn lại khiến Minh Tú tâm tình kích động của hắn trầm xuống. Bởi vì muốn thúc dục dược đỉnh cũng căn cứ thực lực của hắn mà định ra, muốn thúc lớn đến mười ngọn núi vậy thì ít nhất thực lực cần đạt tới Hóa Thần mới được, mà tu vị hắn hiện giờ chẳng qua chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, có thể biến lớn dược đỉnh, nhưng quả thực phi thường có hạn.

_ Mặc kệ, trước tiên xem một chút thực lực bây giờ có thể thúc lớn bao nhiêu đã rồi nói sau.

Minh Tú chiếu vào lời đỉnh hồn, toàn thân linh lực hội tụ trên song chưởng, sau đó liền phóng về phía dược đỉnh, đồng thời lợi dụng tinh thần lực truyền đạt ý niệm của hắn.

_ Mau mau biến lớn cho ta. . . Biến lớn!

Trong miệng Minh Tú hùng hồn nói.

XÍU... UU!!

Quả nhiên, dược đỉnh bắt đầu chậm rãi biến lớn lên, cuối cùng biến thành một cái đại đỉnh lớn chừng căn phòng, thoạt nhìn thập phần đồ sộ to lớn.

_ Chậc chậc. . . Không tệ, không tệ, để ta thử uy lực của ngươi xem sao.

Minh Tú hài lòng nhìn đại đỉnh tấm tắc nói, tiếp theo hai tay khống chế linh lực giơ dược đỉnh lên. Ai ngờ, hắn mới phát hiện dược đỉnh này càng nặng ngàn cân, khiến hắn dốc hết lịnh lực toàn thân mới miễn cưỡng nhấc nó lên điểm cao nhất.

_ Bà mẹ nó, biến lớn rồi, sức nặng cũng cũng thành ra nặng như vậy. Khiêng muốn phọt cứt ra ngoài.

Minh Tú khó chịu mắng một câu, hai tay hất lên.

Ầm ầm!

Dược đỉnh bị hắn đánh tới vùng đất ở xa vài mét, phát ra tiếng nổ vang kinh người bay ra xa xa. Ngay sau đó, một cái hố to khổng lồ xuất hiện như bị thiên thạch rơi xuống vậy, mặt đất xung quanh nữa nứt bể ra. Minh Tú trừng to mắt nhìn lực phá hoại mà dược đỉnh tạo thành, không khỏi mắt choáng váng.

_ Ha ha, tốt! Thật tốt quá, nếu ai còn dám hung hăng càn quấy với bổn thiếu gia, bổn thiếu gia trực tiếp dùng dược đỉnh ném cho hắn nát trứng.

Bất quá khiến hắn thoáng bất mãn chính là thúc dục dược đỉnh lớn như vậy cần tiêu hao quá nhiều linh lực. Vì vậy, hắn lại để cho dược đỉnh hơi nhỏ đi một vòng, chỉ lớn chừng nửa gian phong, như thế ném ra uy lực tuy rằng giảm phân nửa, nhưng linh lực tiêu hao cũng giảm bớt rất nhiều.

Sau đó, Minh Tú biến nhỏ Hắc Thiên Đỉnh rồi thoát khỏi Nhẫn Không Gian. Chuẩn bị lên đường.