Chương 16: Dã chiến trong Nhẫn Không Gian

Sau khi thu Nhẫn Tứ Linh, Minh Tú tiếp tục cầm ngọc giản màu đỏ lên bắt đầu tiến hành nhỏ máu nhận chủ. Một luồng thông tin chạy vào trong đầu Minh Tú thì ra đây là công pháp Viêm Ảnh Chưởng.

Minh Tú dụng tâm nhận thức khẩu quyết và bí quyết của Viêm Ảnh Thủ, trong lúc nhất thời tiến nhập cảnh giới vật ngã lưỡng vong.

Chỉ thấy hắn nhắm mắt lại, thần sắc nghiêm nghị, hai tay dần dần chậm rãi tại lật qua lật lại. Động tác trong tay từ chậm biến nhanh, thời gian dần trôi qua chỉ thấy vô số thủ ảnh tung bay theo một quỹ tích nào đó. Nếu như giờ phút này có người trông thấy sẽ chỉ cảm thấy hoa mắt, không phân rõ những bàn tay này cái nào mới là chân thật.

Minh Tú cũng không biết bảo trì ở trạng thái này bao lâu, hắn nghĩ Viêm Ảnh Thủ này tựa hồ là một loại chưởng pháp thượng thừa nào đó vì chưởng pháp này biến đổi hư hư thật thật không ngừng, biến hóa thất thường.

Minh Tú mở mắt, trong mắt lộ ra thần sắc hiểu ra, thì thào lẩm bẩm:

_ Ba mươi sáu huyễn ảnh thủ, quả thật có chỗ độc đáo, chỉ cần quen thuộc vận dụng vào lúc luyện đan thì sẽ thuận tiện mau lẹ hơn nhiều lắm.

_ Hồng muội, xin lỗi đã khiến muội chờ lâu. Hay là trong lúc chờ huynh thì muội tranh thủ lấy hết tất cả các viên Dạ Minh Châu ở đây đi.

_ Hi hi không sao đâu huynh, huynh cứ tiếp nhận truyền thừa tiếp đi còn mấy viên đá kia để muội lo.

Minh Tú mất hết một tuần mới học xong Viêm Ảnh Thủ đạt tiểu thành. Minh Tú tiếp tục cầm ngọc giản màu xanh, sau khi nhỏ máu nhận chủ thì luồng thông tin chảy vào trong đầu, thì ra là công pháp Đại Nguyên Hồn Thuật. Đây là công pháp dành riêng cho hồn thuật gồm có hai tầng. Tầng đầu tiên thì dùng để tăng cường hồn lực và hồi hồn lực, tầng sau là dùng hồn lực để tấn công kẻ địch. Tầng đầu có thể luyện thông qua luyện đan mà thành. Sau khi tiếp nhận xong hai môn công pháp, Minh Tú chuẩn bị xuống bên dưới ao nhỏ đi tìm Dị thủy.

_ Hồng muội! Bây giờ huynh xuống dưới ao này tìm xem còn thứ gì đáng giá không. Muội chịu khó ở lại đây nha!

_ Dạ huynh cứ việc tìm đi.

Nói rồi Minh Tú dùng linh lực hộ thân rồi nhảy xuống ao. Nhưng điều làm Minh Tú không ngờ tới là nước quá lạnh, lạnh hơn cả băng nhưng dưới tác dụng của Dị thủy khiến nước không bị đóng băng. Rất may cho Minh Tú là đáy ao này không quá sâu chỉ lặng xuống tầm 5 mét đã phát hiện ra hộp gỗ. Khi Nhi Nhi xác nhận bên trong là Dị thủy thì Minh Tú ném hộp gỗ vào Nhẫn Không Gian và nhanh chóng bơi lên bờ.

Sau khi lên bờ, Minh Tú liền hỏi Nhi Nhi đó là Dị thủy gì?

_ Dị Thủy này tên là Băng Hàn Thủy đứng top 9 trên Dị Thủy Bảng. Đó là loại Thủy mang theo lực lượng giá lạnh của Hàn Băng…giúp tu sĩ dù không có Băng Linh Căn vẫn có thể thi triển được Băng Hệ Vũ Kỹ.

_ Không ngờ mình lại có vận khí nghịch thiên thật ha ha ha. - Minh Tú hứng chí cười.

_ Nhi Nhi nè, không biết ta và Hồng muội cùng nhau luyện hóa Dị hỏa và Dị thủy thông qua Long Phượng Song Tu được không?

_ Tất nhiên là được thưa công tử. Nhưng phải luyện hóa Dị thủy trước để giảm đau đớn và phải vào bên trong Nhẫn Không Gian để luyện hóa để hệ thống sẽ giúp giảm đau đớn và giữ mạng cho hai người.

Nghe Nhi Nhi nói mà Minh Tú đổ mồ hôi lạnh không ngờ luyện hóa Dị hỏa và Dị thủy lại nguy hiểm đến vậy.

_ Minh Hồng muội lại đây ta có chuyện muốn nói.

_ Gì vậy ca ca!

_ Hì hì không có gì chỉ là hiện tại huynh muốn... song tu với muội. - Minh Tú cười da^ʍ.

_ Á da^ʍ ca ca xấu xa, bất quá muội thích. - Minh Hồng đỏ mặt nói.

_ Muội nắm lấy tay huynh rồi thả lỏng tinh thần.

"Chíu" chớp mắt hai thân ảnh biến mất trong hang động. Khi mở mắt ra đã thấy mình ở trong Nhẫn Không Gian. Minh Hồng kinh ngạc thốt lên:

_ Ca ca nơi đây là đâu vậy đẹp quá.

_ Đây là không gian pháp bảo của ca ca và cũng là ngôi nhà thứ hai của ta và muội. Bây giờ tới lúc chúng ta nên làm chính sự rồi. Ca ca tới đây!

_ Á! Da^ʍ ca ca từ từ đã muội còn chưa tham quan xong.

Minh Tú mặt kệ, hắn phất tay biến không gian thành bãi biển và cả 2 đang nằm trên bãi cát. Minh Tú đè Minh Hồng xuống bãi cát, ý niệm vừa động quần áo của 2 người lập tức biến mất. Minh Hồng phát hiện ra có điều gì đó không đúng liền hỏi.

_ Da^ʍ ca ca sao cái của nợ kia của huynh càng ngày càng to và càng đen vậy?

_ Ha ha ha môn công pháp song tu này giúp ta mỗi khi tăng tu vi liền sẽ to và dài ra 1 cm. Còn màu càng lúc càng đen này do công pháp Long Phượng Song Tu lúc đó do một tên Hắc Long nghỉ ra cho nên tiểu đệ của ta càng lúc càng đen ha ha ha.

_ Nhìn xấu quá trời. Á... xú ca ca hu hu.

Minh Tú khi nghe Minh Hồng chê tiểu đệ xấu liền tét vào mông.

_ Dám chê tiểu đệ ta xấu hả? Thi hành gia pháp.

_ A...ca ca... tha cho... muội...a...đau quá...muội không dám nữa... a... hu hu...a...muội...á... muội ra...aaa.

Các cơ thịt hai bên mép co giật liên hồi rồi phóng liên tục vài tia nước ra làm ước hết bắp đùi của Minh Tú. Sau khi xuất xong Minh Hồng hai tay che lấy gương mặt đỏ bừng.

_ Ha ha muội kí©h thí©ɧ đến vậy sao. Để huynh tiếp tục giúp muội nhé.

_ Xú ca ca huynh đi khi dễ muội.

Chụt chụt

Minh Tú cuối xuống thưởng thức đôi môi kiều diễm của nàng hồi lâu, Minh Hồng cảm thấy chưa đủ, môi thơm mở ra tham lam quấn lấy cái lưỡi Minh Tú. Hai tay cũng không rãnh mà lần mò xuống đôi nhũ phong.

Minh Tú hai mắt đỏ bừng, lập tức lao đầu vào gặm lấy, bàn tay nhào nặn chúng nó thành vô số hình dạng khác biệt, đầu lưỡi liên tục đánh vào hai đầṳ ѵú đỏ rực của nàng.

“Ưm, hừ hừ, umm” Minh Hồng rêи ɾỉ liên tục, bên dưới âʍ đa͙σ dâʍ ŧᏂủy̠ ướt đẫm hai bắp đùi cực phẩm.

Minh Tú cũng nhịn không được rồi, hai tay xoay người lại, đặt nàng nằm ngược hướng với hắn, dươиɠ ѵậŧ cứng cáp chỉa thẳng vào khuôn mặt kiều diễm đỏ hồng. Hắn muốn thực hiện tư thế 69 cùng nàng.

Minh Hồng gặp được dươиɠ ѵậŧ hắn như nhìn thấy vật trân quý nhất, theo bản năng của con cái, đôi môi mê người hé mở, cái lưỡi ẩm ướt tiến ra quấn quanh dươиɠ ѵậŧ bắt đầu liếʍ láp.

Minh Tú hít sâu một hơi sung sướиɠ, thứ khiến Minh Tú ấn tượng nhất là hàng lông tơ mịn màng trên mu của nàng, bên dưới là hang động rỉ nước liên tục đang toát ra mùi hương đặc biệt, hai mép đỏ hồng khép chặt, hạt le của nàng như ngọc trai nhỏ.

Như cảm nhận được bị Minh Tú tỉ mỉ quan sát nơi thầm kín, Minh Hồng cả người run rẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ trực tiếp bắn thẳng vào mặt hắn, ấm nóng vô cùng. Nàng ra lần thứ hai.

Minh Tú vùi đầu vào liếʍ láp sạch sẽ những giọt nước trân quý đó, cảm nhận hương vị đặc trưng ngọt ngào của người phụ nữ, lúc này hắn rời môi, một ngón tay tách ra hai mép môi nhỏ mềm mịn, âm thầm tiến vào dò xét. Ấm nóng, trơn tuột nhưng không kém phần chặt khí.

“Á, Hừ!” Cảm nhận có vật lạ xem nhập nơi thầm kín, Minh Hồng run rẩy lẩy bẩy, ngay cả cái lưỡi nhỏ đang phục vụ dươиɠ ѵậŧ nam nhân cũng hơi chậm lại.

Minh Tú nhấp nhẹ phần hông, để côn ŧᏂịŧ ra vào cái miệng tuyệt vời của Minh Hồng, đầu hắn vẫn úp vào hang động thơm ngát của muội muội.

Chỉ vài giây sau, cơn kí©h thí©ɧ căng cứng đầu óc hai người, không nhịn được nữa, Minh Tú ngồi dậy, rút dươиɠ ѵậŧ đã thấm đẩm nước miếng mỹ nhân ra khỏi môi thơm, bắt đầu tìm đến môi dưới của Minh Hồng. Dươиɠ ѵậŧ căng cứng đã từ từ tiến vào âʍ đa͙σ nữ tử. Đẩy hông thật mạnh.

“Á! Ư! U!” Cảm nhận vị trí trống rỗng ngứa ngáy rốt cuộc bị lắp đầy, Minh Hồng hét lớn một tiếng sảng khoái, kí©h thí©ɧ quá lớn.

“Hừ hừ”

Âʍ đa͙σ nóng hổi siết chặt lấy, Minh Tú rốt cuộc đánh mất lý trí, hắn như một con đực lên cơn động dục, dùng sức ra vào thân thể người đàn bà của mình.

Bành Bạch

Bạch Bạch

Minh Tú liên tục nhấp mạnh, Minh Hồng miệng thơm mở lớn, bộ ngực săn chắc lắc lư theo từng nhịp nắc, cảm giác kỳ diệu bao phủ toàn thân thể nàng, hai bàn tay bấu chặt lưng nam nhân đến rướm máu.

“Á, Sư… sướиɠ quá, sướиɠ.. quá, mạnh nữa lên!” Nàng khàn giọng rêи ɾỉ trong vô thức.

PHẠCH PHẠCH

Minh Tú gia tăng tốc độ, như một máy khâu liên tục chèn ép cô gái bé nhỏ.

“Á!~ Chết mất, hừ hừ hừ hừ”

Qua hồi lâu sau, Hồng Liên cả người run lên bần bật, âʍ đa͙σ như vòi rồng hút chặt, một làn nước ấm dâng trào, bộ ngực săn chắc phập phòng kịch liệt vì thở dóc. Minh Hồng rốt cuộc đã ra lần 3. Nhưng Minh Tú thì chưa…

Hắn rút dươиɠ ѵậŧ gân guốc dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ ra khỏi âʍ đa͙σ hơi sưng đỏ. Minh Hồng thấy hắn chưa ra, tràn đầy dụ hoặc nói: “Cho thϊếp nào!"

Không đợi Minh Tú phản ứng, nàng ôn nhu cúi đầu, hé cái miệng thơm nhỏ nhắn ngậm chặt con quái vật đang giận dữ. Minh Tú cảm động, hai tay nắm lấy đầu nàng, bắt đầu nhấp nhẹ dươиɠ ѵậŧ.

Ọt ọt ọt

Mỗi cú nhấp đều chạm thẳng đến cổ họng Minh Hồng, nàng cảm giác dươиɠ ѵậŧ của hắn bắt đầu co giật, cái lưỡi ấm nóng trơn tuột ra sức vuốt ve nó.

“Hừ, bảo bối ơi, ta sướиɠ quá”

Một làn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngai ngái nóng hổi lắp kín miệng nhỏ của Minh Hồng, Minh Tú rốt cuộc ra.

Minh Tú kéo nàng lên, đối diện gương mặt quyến rũ của nàng, cưng chiều hôn lên môi nàng, nút lấy cái lưỡi còn mùi tϊиɧ ŧяùиɠ của hắn một cách ôn nhu, đôi tay săn chắt ôm lấy thân thể yêu kiều ép vào lòng ngực.

Hồi lâu, tách ra

Một sợi tơ trắng bạc còn nối liền giữa hai khuôn miệng. Vuốt ve tấm lưng trần trơn bóng của nàng, Minh Tú đưa tay chỉ vào Dị hỏa, Dị thủy thủ thỉ nói:

“Bảo bối, thích nó không? Ta cùng nàng luyện hóa chúng!”