Không đợi Dư Bối Thần tiếp tục hỏi nữa, Tư Đồ Kiệt đột nhiên hôn Dư Bối Thần. Trong khoảng thời gian ngắn mặt Dư Bối Thần đỏ rần, nếu như chỉ có hai người, cậu không ngại, nhưng bên ngoài còn có rất nhiều hạ nhân đấy!
Tư Đồ Kiệt nháy mắt mấy cái, lúc mở ra lần nữa đã nhìn thấy mình hôn phu nhân của mình, hơn nữa phu nhân mình còn đỏ mặt, ngay cả vành tai cũng đỏ ửng, điều này đối với Tư Đồ Kiệt chưa từng chạm qua nữ nhân không thể nghi ngờ là một đòn cực kì nghiêm trọng, ngây ngốc ngay tại chỗ.
Dư Bối Thần thấy mặt của Tư Đồ Kiệt từ từ trở nên cực kì đỏ, liền nảy sinh tư tưởng xấu, lè lưỡi liếʍ Tư Đồ Kiệt một cái.
Sau đó Tư Đồ Kiệt lặp tức chạy. . . . . . Nhìn thế nào cũng thấy Dư Bối Thần giống như vừa trêu ghẹo con gái nhà lành, hơn nữa Dư Bối Thần còn là da^ʍ tặc đùa giỡn người. . . . . .
Rõ là. . . . . . Chơi quá vui! Tại sao trước kia không biết Tư Đồ Kiệt lương thiện chơi vui như vậy đây!
Ngày ngày, lúc thì Tư Đồ Kiệt tà ác gian trá đùa giỡn Dư Bối Thần và lúc thì Dư Bối Thần đùa giỡn Tư Đồ Kiệt thiện lương ngây thơ, cứ như vậy cũng đến sinh nhật Tư Đồ Chiến.
Bởi vì không phải sinh nhật thập tuần nên Tư Đồ Chiến không muốn tổ chức lớn, nhưng quà tặng vẫn nối liền không dứt.
Đêm hôm đó Dư Bối Thần liên tục nhìn Tư Đồ Kiệt, ý tứ quá rõ ràng rồi.
"Yên tâm, ta chuẩn bị cho em rồi!" Bây giờ Tư Đồ Kiệt đang là Tư Đồ Kiệt gian trá, hắn vươn tay rót cho Dư Bối Thần một ly rượu trái cây, đây là rượu thích hợp cho nam nhân uống nhất, vừa trong veo vừa không quá mạnh.
"Vậy thì tốt!" Chẳng lẽ thân thể này không thích hợp để uống rượu hay sao? Tại sao mới một ly vào bụng cậu đã thấy hơi choáng váng. . . . . .
Eo của Dư Bối Thần được một bàn tay to nắm lấy, đầu tựa vào l*иg ngực Tư Đồ Kiệt, ánh mắt có chút mê ly.
Mỗi khi có người tới mời rượu thì Tư Đồ Kiệt đều từ chối, bảo phu nhân tửu lượng không tốt..., khiến người khác cảm khái tình cảm phu phu bọn họ rất tốt.
Trong đầu Dư Bối Thần như bị điện giật, lập tức vô cùng tỉnh táo, nhưng thân thể vẫn vô lực, Dư Bối Thần nghĩ chắc là hệ thống để cho cậu thanh tỉnh, nhưng tại sao thân thể vẫn vô lực đây?
"Xét thấy đây là lần thứ hai cậu làm nhiệm vụ, tôi nhắc nhở cậu, cậu bị hạ dược rồi, cậu không có thể chất bách độc bất xâm cho nên thân thể vẫn vô lực." Hệ thống lạnh lùng nói.
Dư Bối Thần cũng không có chạm qua cái gì, trừ ly rượu Tư Đồ Kiệt cho, nhưng nếu quả thật là Tư Đồ Kiệt thì tại sao phải bỏ thuốc cậu đây?
Dư Bối Thần vô cùng tỉnh táo nhìn mọi thứ diễn ra trên yến hội, nhưng người khác nhìn cậu thì thấy ánh mắt cậu mê ly, hai gò má bởi vì say rượu mà đỏ ửng, hơn nữa bình thường là hình tượng mỹ nhân lạnh lùng, bây giờ có thể nói là dụ người phạm tội.
Tư Đồ Kiệt cực kỳ khó chịu trừng những người đó, quay đầu Dư Bối Thần vào trong. Người của hắn cũng dám mơ tưởng, hừ, không muốn sống sao?
Sau khi bữa tiệc kết thúc, Dư Bối Thần không biết bị đưa đi nơi nào, cậu bị ôm ngang, lỗ tai nghe nhịp tim Tư Đồ Kiệt, có chút buồn ngủ.
Chờ khi cậu tỉnh táo một chút, nàng loáng thoáng nghe thấy âm thanh có người tranh chấp, tiếp theo đó có người mở màn ra, cậu cố gắng mở mắt ra nhìn rõ.
Chính là Tư Đồ Kiệt và Tư Đồ Chiến.
Chẳng biết từ lúc nào Tư Đồ Chiến đã loại bỏ râu ria của chính mình, rất giống với Tư Đồ Kiệt, nhưng cương ngạnh hơn Tư Đồ Kiệt nhiều, hoàn toàn giống như là ca ca Tư Đồ Kiệt.
"Ta sẽ không làm như vậy!" Sắc mặt Tư Đồ Chiến biến thành màu đen, có vẻ rất tức giận.
"Độc con hạ, không cùng nam tử giao hợp sẽ chết, người nói người tới hay là người khác tới? Người biết rõ con không được! Chẳng lẽ sau này nuôi hài tử của người khác?" Lời của Tư Đồ Kiệt khiến Tư Đồ Chiến do dự.