Lâm Bối Thần được nuôi dưỡng giống như nuôi heo ở Điền gia, cho đến khi hệ thống nhắc nhở cậu nữ chủ đã xuyên qua mới biết nguy cơ lớn nhất tới.
Mặc dù cậu không có ý định bỏ trốn nhưng không có nghĩa là nữ chủ sẽ không quyến rũ nam nhân của cậu, nghe nói nữ chủ đều có hào quang gì đó của nữ chủ, nếu nhiệm vụ thứ nhất của cậu thất bại thì không biết lúc nào mới có thể trở lại thế giới của cậu báo thù!
"Điền Đại Tráng, chàng có thể theo ta về thăm nhà mẫu thân ta một chút hay không? Ta cũng ở nhà đã lâu rồi, cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì!" Lâm Bối Thần chu cái miệng nhỏ nhắn, lắc lắc cánh tay Điền Đại Tráng làm nũng. Mấy ngày gần đây cậu được nuông chiều hết mức, bất tri bất giác liền toát ra một chút tính tình .
"Được được được, nương tử em nói cái gì chính là cái đó!" Điền Đại Tráng bị Lâm Bối Thần làm nũng khiến cho nửa người đều mềm nhũn, còn không phải Lâm Bối Thần nói cái gì chính là cái đó.
Vì vậy định xong ngày, hai người chuẩn bị chút lễ vật trở về nhà mẫu thân Lâm Bối Thần.
Lâm Bối Thần có một người đệ đệ và một muội muội, Lâm Bối Thần chính là trưởng tử của Lâm gia. Ban đầu một phần nguyên nhân Lâm gia đồng ý gả Lâm Bối Thần cho Điền Đại Tráng là do nhà Điền Đại Tráng có chút quan hệ có thể giúp đệ đệ Lâm Thư của Lâm Bối Thần đi dự thính ở thư viện tốt nhất trấn trên, dĩ nhiên nếu như nhân phẩm Điền Đại Tráng không tốt, phụ thân Lâm gia cũng sẽ không đồng ý cửa hôn sự này.
Thì ra tổ tiên Lâm gia là một người Trạng nguyên, nhưng con cháu đời sau không có tiền đồ mất sạch gia sản, đến thế hệ Lâm Bối Thần thì đã trở nên không khác gì những nông dân bình thường. Nếu không phải Lâm Thư có tư chất tốt, Lâm gia cũng sẽ không vì một tư cách dự thính mà gả Lâm Bối Thần cho Điền Đại Tráng. Một phần nguyên nhân rất lớn khiến nguyên chủ khó chịu với Điền Đại Tráng là bởi vì cảm giác phụ mẫu vì đệ đệ mà bán mình.
Bây giờ Lâm Bối Thần về nhà mẫu thân thật ra là muốn xem thử nữ chủ xuyên không, cũng muốn thử dò xét xem Điền Đại Tráng có động lòng với nữ chủ hay không, khoảng cách từ nhà nữ chủ đến nhà mẫu thân cậu tương đối gần, cũng giống như hàng xóm với nhau.
Có thể nói, hiện tại Lâm Bối Thần vừa thấp thỏm vừa kích động, nếu như lần này Điền Đại Tráng không hề động lòng với nữ chủ thì nhiệm vụ thứ nhất này Lâm Bối Thần rất nhanh sẽ có thể hoàn thành, ngược lại chính là 100 năm ở Tiểu Hắc Ốc.
Lâm gia rất vui mừng đối với việc Lâm Bối Thần trở về, ngày Lâm Bối Thần xuất giá vẫn còn đang dùng tiểu tính tình với mình, thế nên càng thêm không trở về, xem ra là gả cho người ta rồi cũng hiểu chuyện, biết trở về thăm. Phụ mẫu Lâm gia nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới con của mình đã đổi thành một người khác!
Cả nhà Lâm Bối Thần trò chuyện với nhau thật vui cho đến giờ cơm trưa, vừa lúc nữ chủ cũng chính là Trần Nhị Nha cách vách đến, Lâm Bối Nhi rất tò mò về tình địch lớn nhất của cậu.
Kết quả vừa nhìn có chút thất vọng, có thể do Trần Nhị Nha mới xuyên tới không lâu còn chưa thay đổi làn da bên ngoài của mình, vẫn là bộ dáng nha đầu đen đen bình thường trong trí nhớ, còn chưa có nẩy nở nữa! Càng làm cậu hài lòng chính là biểu hiện của Điền Đại Tráng, không hề liếc mắt nhìn qua tiểu nha đầu kia một nào!
Phụ mẫu Lâm gia chuẩn bị rất nhiều món ăn chiêu đãi Lâm Bối Thần và Điền Đại Tráng, còn có cả món thịt mà lễ mừng năm mới mới được ăn, có thể thấy phụ mẫu Lâm gia yêu thương và áy náy với Lâm Bối Thần, nhưng mà những món ăn này vừa lên bàn Lâm Bối Thần liền cảm thấy buồn nôn, cái buồn nôn này lại doạ sợ mọi người.
Phụ thân Lâm và Lâm đại nương cùng liếc mắt nhìn nhau một, trong lòng hai người có chút ý kiến, nhưng lại ăn ý không có mở miệng. Vẫn phải đợi đại phu tới mới tốt, nếu không nói sai chính là vui mừng công dã tràng.