Sau khi ăn sáng ba người tiếp tục đi trong rừng thêm vài tháng cũng rời đi, cô thì ngày ngày trêu đùa Tề Ngôn làm niềm vui.
Vừa ra khỏi rừng cô liền cảm nhận được cuộc sống của mình được đổi mới hoàn toàn.
Bạch Thiên Tuyết " Cuối cùng cũng ra khỏi rừng rồi! "
Tề Ngôn " Tiểu sư muội cũng đừng vui mừng quá sớm, thế giới rất đáng sợ đó! "
Bạch Thiên Tuyết " Đáng sợ thật sao? "
Cô nhanh người núp ra phía sau Vu Lão ngây ngô ló đầu ra nhìn một ngôi thôn nhỏ đang được thắp sáng khắp nơi bằng đèn đuốc cổ trang, thấy cô tỏ ra sợ hãi Vu Lão xoa nhẹ đầu cô.
Vu Lão " Quả thật thế giới đáng sợ nhất là lòng người, nhưng có người xấu thì sẽ có người tốt song hành, không cần phải sợ hôm nay ba sư đồ ta sẽ ở lại một đêm, ngày hôm sau trở về nhà của ta! "
Bạch Thiên Tuyết " Vâng! "
Ba người đi một lúc thì đã đến trước cổng làng, từ ngoài có vài người đứng canh giữ, khi nhìn thấy ba người đến thì dùng giáo chặn lại.
Người gác cổng " Ba vì là ai? Từ đâu đến? "
Vu Lão " Ba ông cháu chúng ta từ xa đến, vốn chúng ta muốn đến nước láng giềng, nhưng trời đã tối, muốn ghé lại ở qua một đêm, ngày hôm sau tiếp tục lên đường! "
Người canh cổng " Nếu vậy nếu không phiền ba vị ở lại đây một lúc, ta đi thông báo với trưởng thôn rồi sẽ quay lại! "
Vu Lão " Không phiền, chúng ta còn phải làm phiền ngài đi thông báo giúp một tiếng! "
Người gác cổng kia cũng rất thành thật mà chạy đi, ba người được người gác cổng còn lại mời ngồi, sau một lúc người kia quay lại cùng với một ông lão, cô nhìn sơ qua ông lão với mái tóc cùng chòm râu dài trắng xóa, ông có khuôn mặt hiền hậu vì đã già nên lưng đi hơi khom người xuống, tay ông lão cầm gậy đi nhanh đến.
Trưởng làng " Xin lỗi đã để ba vị chờ lâu, lão già như ta muốn đi nhanh hơn cũng khó! "
Vu Lão " Nói quá rồi, cũng là ba ông cháu chúng ta đột nhiên làm phiền thôn! "
Những lời khách sáo nói một lúc cả ba người cũng đã thành công vào trong thôn nhỏ, hôm nay thôn có lễ hội mùa thu đặc biệt sôi nổi, ba người được trưởng làng cho ở nhờ, nhà trưởng thôn không lớn nhưng đã là nhà tốt nhất thôn.
Nhà của trưởng thôn có hai ba người con hai nam một nữ đều đã có phu thê, họ đều ở cùng một nhà, chỉ duy nhất người con gái đã gả đi nên ở nhà phu quân, trong nhà có mấy đứa cháu trai chỉ duy nhất một đứa cháu gái một tuổi mấy.
Khi trưởng thôn vừa đưa ba người về đến nhà đều gọi tắt cả con cái trong nhà ra chào hỏi khách, sau khi người nhà trưởng thôn ra chào hỏi chỉ còn lại hai người con trai ở lại, những người khác đều đã trở lại phòng bếp chuẩn bị thêm thức ăn đãi khách.
Cô thấy chán nên kéo nhẹ gốc áo Tề Ngôn rồi đưa tay chỉ ra bên ngoài, Tề Ngôn cười một cái rồi đi lại nói nhỏ vào tai Vu Lão cái gì đó ông cũng gật đầu, thấy được ông đồng ý cô đứng lên hai người cáo từ rồi đi ra ngoài.
Bạch Thiên Tuyết " Oa~ cuối cùng cũng được thoải mái hơn rồi, ở trong đó toàn là người lạ lẫm nhìn khiến muội không thoải mái a~ "
Tề Ngôn " Muội làm quen đi là vừa, sau này có lẽ chúng ta sẽ cùng sư phụ đi ra ngoài lịch luyện thường xuyên, nên những trường hợp này muội sớm làm quen đi là vừa! "
Bạch Thiên Tuyết " Được rồi, sau này muội sẽ từ từ làm quen, nhưng mà muốn muội quen ngay thì là rất là khó đó! "
Tề Ngôn " Được, được không ép muội, vậy bây giờ muội muốn đi đâu? "
Bạch Thiên Tuyết " Đi dạo chơi một lúc là được rồi! "
Cô vừa nói là đã chạy đi đến những gian hàng bán kẹo hồ lô, kẹo đường, xung quanh treo rất nhiều l*иg đèn lớn nhỏ kiểu dáng khác nhau nhìn sinh động đặc biệt đẹp mắt.
Bạch Thiên Tuyết " Ca ca, huynh có tiền không? Mua cho muội vài cái l*иg đèn đi! "
Tề Ngôn " Được, vậy muội chọn đi, ta mua cho muội! "
Bạch Thiên Tuyết " Được "
Lễ hội mùa thu quả không làm người thất vọng, mỗi nơi đều có bán l*иg đèn tự mình làm ra treo bán, cô cũng không nhân từ gì chọn rất nhiều hình dáng đẹp mắt.
Ngọc Thố [ Ký chủ người có nhiều tiền nhiều vàng như vậy không sài, lại đi kêu cậu ta trả tiền? ]
Bạch Thiên Tuyết " Vì ta thấy như vậy tâm trạng rất tốt, ngươi nói xem không tốn tiền lại có thứ đồ chơi đáng yêu, không phải như vậy rất vui sao! "
Ngọc Thố [ Ký chủ vui là được, ký chủ mua cho em l*иg đèn thỏ kia nữa! ]
Bạch Thiên Tuyết " Được, thích liền mua! "
Sau khi dạo chơi cô mua thì nhiều nhưng đều để vào nhẫn không gian, khi về đến cũng là lúc họ vừa dọn đồ ăn ra, người nhà trưởng thôn nhìn thấy hai người vừa về cũng đi đến kéo họ vào bàn ngồi, ăn một bữa no cô đi đến phòng mà họ sắp xếp đi vào nghỉ ngơi.
Người nhà trưởng thôn sau khi tiếp đãi khách cũng dọn dẹp bàn ăn, rửa chén bát cũng trở về khuê phòng của mình, hai người con dâu nhà trưởng thôn ai ai cũng đều hỏi phu quân nhà mình họ là ai.
Con Cả " Họ đều là khách của phụ thân, người còn dặn dò không được đắc tội khách! "
Con Dâu Cả " Nếu nói vậy họ đều là người tu luyện rồi, nếu vậy liệu con trai chúng ta liệu có cơ hội? "
Con Cả " Cũng không biết chắc được, phụ thân của ta cũng từng một thời nổi danh cũng không thể để chúng ta có thể tu luyện, những vị khách hôm nay nhìn từ bề ngoài lẫn cách ăn mặc của họ cũng không phải là người dễ đắc tội, tốt nhất đừng nghĩ đến nữa, nếu không lại gặp phải hoạ! "
Con Dâu Cả " Được, chúng ta không nhắc đến nữa! "
Hai phu thê con út khuê phòng sát vách nghe đại ca cùng đại tẩu nói chuyện cũng không có những suy nghĩ đi quá giới hạn, cô hiện tại ngồi trên nóc nhà nghe được đối thoại của họ cũng không có biểu cảm gì, ngồi được một lúc cô lấy trong không gian ra một bầu rượu, Tiểu Hỏa rót vào cho cô một ly nhâm nhi.
Sáng hôm sau cô đặc biệt dậy sớm một chút, khi mặt trời vừa lú lên khỏi đỉnh núi, cô đã rời giường thay y phục ở trong sân viện ngắm nhìn những nụ hoa bung nở như chào một ngày mới đầy vui vẻ.
Bạch Thiên Tuyết " Lại là một ngày mới tốt lành! "
Người con dâu út vô tình đi ngang qua viện tử của cô thì nghe được chỉ nhìn cô cười rồi ôm thùng gỗ đi giặt đồ, cô biết có người nhìn chỉ nhìn lại một chút rồi tập thể dục buổi sáng.
Ngọc Thố [ Bắt quả tang ký chủ ở cổ đại, tập thể dục của hiện đại! ]
Bạch Thiên Tuyết " Nào ra đây chúng ta cùng nhau tập thể dục buổi sáng! "
Ngọc Thố [ Em ra ngay đây! ]
Sân viện của cô ngay lập tức có thêm vài người, nhưng đặc biệt nhất chính là có thêm một con gấu bông nhỏ không hiểu gì nhưng vẫn tập theo, cùng những còn lại lập một nhóm nhỏ đáng yêu, sau khi Tề Ngôn đến gọi cô ra ngoài ăn sáng.
Buổi sáng lại có thêm vài mặt người, ông trưởng thôn giới thiệu đó chính là nữ nhi duy nhất của ông, hôm qua bận công việc nên không thể về, hôm nay mới có thể cùng phu quân và nhi tử, nữ nhi trở về nhà.