Bạch Thiên Tuyết “ Mà sự kiện còn hơn một tháng nữa mà mọi người tính sớm quá vậy! ”
Không biết lý do gì mà ba người kia không còn trả lời một câu nào nữa, thấy một lúc không ai trả lời thì cô lại lên một tin nhắn nữa.
Bạch Thiên Tuyết “ Tôi off trước đây tạm biệt! ”
Ngay lập tức cô tắt máy đi lại giường nằm xuống ngáp một cái rồi chìm vào giấc ngủ của mình, sáng hôm sau cô vẫn như thường vệ sinh cá nhân thay đồ ăn sáng, nhưng hôm nay cô đặc biệt được cha mẹ cho xe đến đưa cô đi học.
Tài xế " Tiểu thư, ông bà chủ nhắn tuần này cô hãy về nhà, ông bà chủ có việc muốn nói với cô! "
Bạch Thiên Tuyết " Tôi biết rồi, chủ nhật này chú đến đón tôi là được! "
Vì trường không xa nơi cô ở, vừa chạy một lúc liền đến nơi, chú tài xế đi xuống mở cửa xe cô cũng vì vậy mà đi vào lớp nhẹ nhàng hơn, không cần phải tốn thời gian lách người để đi vào cổng trường.
Một tuần cũng trôi qua nhanh, hôm này là ngày cô phải về nhà và gặp cha mẹ nguyên chủ.
Ngọc Thố [ Ký chủ, lần này người nhất định phải cẩn thận hành sử, vì cha mẹ nguyên chủ có đôi mắt nhìn người rất tốt! ]
Bạch Thiên Tuyết " Chuyện này không khó nên không cần em phải lo lắng quá đâu! "
Cô vừa nói vừa đưa tay lên xoa nhẹ đầu cô bé trong giống mình đang một bộ mặt lo lắng mà nắm lấy vạt áo, sau khi đi học về cô liền lên nhà tắm rửa và để máy tính vào ba lô, vừa xuống đã thấy có một chiếc xe đậu ngay cửa lớn, tài xế vừa thấy cô ra liền mở cửa xe, cô ngồi vào xe tay cầm điện thoại nhắn tin với Hàn Nhật Thiên, Tiểu Thố thấy vậy thì thắc mắc mà hỏi.
Ngọc Thố [ Ký chủ, tại sao từ trước đến giờ em không thấy người yêu ai bao giờ? Trong khi thời gian đó những mạo hiểm giả khác thì qua một thế giới liền quen một người? ]
Bạch Thiên Tuyết " Có lẽ vì ta không giống họ có thể yêu đương và tạo ra những cuộc tình, có thể là ta không biết yêu là gì, cũng có thể là ta không có cảm giác gì khi yêu! "
Khi nghe được câu trả lời, Tiểu Thố như câm nín mà nhìn cô gái đang ở tuổi phải yêu đương nhưng lại nói ra những lời như vậy, cô ngồi xe tầm nửa tiếng thì mới đến được cổng vào nhà, cô nhìn qua cửa kính thì xung quanh hai bên được chia ra đều được trồng hoa hồng nhiều màu được tạo thành mê cung cầu kỳ.
Xe đến phía dưới cửa mới dừng lại, cô cũng bước xuống xe đi vào nhà, vừa bước vào thì đã thấy cha mẹ nguyên chủ đang ngồi trên ghế làm việc, nghe thấy tiếng bước chân bà mới nhìn lên đi nhanh lại kéo cô xoay một vòng rồi mới lên tiếng oán trách cô con gái nhỏ.
Mẹ nguyên chủ " Con đó tại sao ở riêng liền không biết chăm sóc bản thân như vậy, bây giờ nhìn xem đã ốm xuống một vòng rồi! "
Cha nguyên chủ thấy vợ mình nói nhanh đến nỗi không kịp trả lời thì lên tiếng giúp cô giải vây.
Cha nguyên chủ " Bà đừng có hỏi nhanh như vậy, tôi còn không thể nghe kịp bà hỏi gì nữa, thì làm sao con bé trả lời kịp! "
Bà nghe vậy thì cũng điềm tĩnh trở lại thành một phu nhân cao quý.
Mẹ nguyên chủ " Con gái ngoan, chắc con đói rồi, chúng ta mau vào trong ăn cơm thôi! "
Bà kéo cô vào trong bàn có rất nhiều đồ ăn được chuẩn bị kỹ càng nhưng vẫn chưa một ai động đũa, cha nguyên chủ cũng để giấy tờ xuống mà đi theo sau vào cùng.
Bạch Thiên Tuyết " Cha, mẹ hai người còn chưa ăn sau? Ăn trễ sẽ không tốt cho sức khỏe của cha mẹ đâu! "
Mẹ nguyên chủ " Được được đều nghe lời con, chúng ta ăn cơm thôi một lát nữa ăn xong chúng ta nói chuyện kia sau! "
Cô cũng không hỏi mà đưa tay ra gắp một món mà ông thích đưa vào chén, tiếp theo cũng gắp cho bà một miếng, không khí của buổi ăn cơm của gia đình cũng vì vậy mà rất ấm cúng, sau khi ăn xong thì cô ra ngoài ngồi ăn trái cây uống trà với hai ông bà.
Bạch Thiên Tuyết " Cha mẹ hai người muốn còn giúp chuyện gì sau? Chú tài xế nói cha mẹ có chuyện muốn nói với con! "
Mẹ nguyên chủ " Mẹ đang có một cái hộp đồng ở Việt Nam, nhưng cả mẹ và cha con lại không có thời gian mà bay về một chuyến, nên một tháng sau con có thể bay về nước một chuyến và giúp mẹ ký cái hộp đồng này không? "
Cô vừa ăn lại nghĩ nghĩ một chút liền đồng ý, cô ngồi ăn thêm một lúc thì về phòng mở máy lên vào game, phòng này cửa sổ theo hướng mặt trăng nhìn ra ngoài sân là một mê cung đầy hoa hồng, vừa vào game tin nhắn của Mặc Linh và Lạc Quốc khiến cho cô phải bị bội thực cơm chó.
Lạc Quốc “ Linh nhi em làm nhiệm vụ chưa? ”
Mặc Linh “ Em chưa có làm cái nào cả~ ”
Lạc Quốc “ Vậy anh đưa em đi làm nhiệm vụ nha! ”
Mặc Linh “ Vậy mình cùng đi làm nhiệm vụ đôi nào, đúng rồi Tiểu Tuyết ngày mai tụi mình sẽ kết thành đạo lữ cậu nhớ vào sớm nha~ ”
Cô ngồi nhìn một màn tin nhắn đầy cơm chó mà hoài nghi, Hàn Nhật Thiên đôi khi chỉ có gửi vài icon cho có sự hiện diện, sau khi hai người kia nắm tay nhau đi làm nhiệm vụ cô mới gửi tin nhắn riêng cho Hàn Nhật Thiên.
Bạch Thiên Tuyết “ Này chuyện gì xảy ra với họ vậy? Không phải mới hôm qua còn im im không ai nói chuyện với ai mà, sau hôm nay lại thành ra cả một bầu trời màu hồng của bọn yêu nhau vậy? ”
Hàn Nhật Thiên “ Thì tối qua lúc cậu off rồi hai người kia cũng nhắn tin nói chuyện cho đến khuya, thấy vậy mình cũng đi ngủ hôm nay vừa online thì đã phải ngốn một họng cơm chó như vậy đó! ”
Bạch Thiên Tuyết “ Tôi bó tay với những người như họ! ”
Hàn Nhật Thiên “ Hai người kia cũng đi rồi thì mình cũng đi làm nhiệm vụ thôi! ”
Bạch Thiên Tuyết “ Ừm! ”