Chương 22

Editor: La Mạn Vân Linh

Như Đức

phi

dự liệu, Sở uyển dung không có làm tiếp bất kỳ hành động nào, thậm chí trên người Tiểu Ninh cũng không hề có một chút vết thương da thịt, nhiều nhất là bị chút kinh hãi, còn lại vẫn ăn uống như thường.

Tập Thu kinh ngạc với viêch nương nương suy đoán như thần, đối với Sở uyển dung bắt đầu có điều kiêng kỵ, nếu lần này Đức

phi

nương nương tùy tiện đi chỗ Hoàng thượng cáo trạng tất nhiên sẽ bị Sở uyển dung đâm một nhát, nguy hiểm thật.

Đức

phi: "Bổn cung không phải liệu sự như thần, chẳng qua tâm cơ thâm trầm hơn so với ngươi một chút."

Tập Thu tự biết tâm tư không cẩn thận bằng Đức

phi, lần này coi như là học được một chuyện, chính là đừng coi ai cũng ngốc nghếch, có thể đó chỉ là chiêu trò dùng để lừa bịp ngươi.

Hôm nay là sinh nhật của Thái hậu, khắp nơi trong hậu cung giăng đèn kết hoa, không khí nặng nề trong cung hiếm thấy náo nhiệt một hồi.

Uyển Nhi nâng Tạ Thái hậu chậm rãi tới, nhiều

phi

tử cũng chuẩn bị trang phục tỉ mỉ rất sớm cũng đã tới rồi.

Thái hậu chân trước vừa tới, hoàng đế theo sau cũng bước vào, chờ Thái hậu vừa vặn ngồi xuống, Lý Vũ liền dẫn nhiều

phi

tử tới chúc thọ Tạ Thái hậu.

Khuôn mặt băng lãnh quanh năm của Tạ Thái hậu hiếm thấy hiện ra vẻ tươi cười nói: "Miễn lễ."

Chỉ chốc lát sau, trên sân khấu, vũ cơ và con hát liền bắt đầu diễn xuất.

Hoàng đế ngồi ở bên cạnh Tạ Thái hậu,

hai

bên theo

thứ

tự là Đức

phi

và Hiền

phi, Lý Vũ vốn nhân lúc vui mừng này hạ chỉ, đặc xá cấm túc Lương

phi

cùng Liễu đáp ứng, chỉ có điều xem ra

hai

người bọn họ tựa hồ không có chút nào cao hứng. Lương

phi

rất bình tĩnh, thậm chí Lâm quý nhân đến gần chào hỏi cũng bị lạnh lùng đáp lại, cùng lúc trước quả thực chính là như

hai

người khác nhau.

Liễu đáp ứng vẫn như cũ, chỉ có điều cũng biết thu liễm một chút.

Hứa Kim Lăng ngồi ở chỗ hơi xa, đây cũng là lần đầu tiên nàng tận mắt thấy Thái hậu, không khỏi lại nghĩ đến chuyện quần áo nhiễm độc, lẽ nào thật sự có liên quan tới Thái hậu, nhưng mà nàng bất quá chỉ là một quý nhân nho nhỏ, cũng không đến

phiên Thái hậu ra tay a! Hứa Kim Lăng cũng không dám đánh giá cao mình như thế!

Nàng lại nhìn về phía Thái hậu, Thái hậu đang nhìn chằm chằm vào màn biểu diễn trên sân khấu, bên cạnh có

phi

tử nói chuyện, nàng cũng chỉ nhàn nhạt đáp lời.

Đức

phi

ngồi ở một bên nói: "Hiền

phi

vì chuẩn bị sinh nhật này thật đúng là bận bịu hỏng rồi."

Hiền

phi

khách khí đáp: "Đâu có, đây là việc bổn cung nên làm." Dứt lời nhìn về phía Tạ Thái hậu.

Tạ Thái hậu không phụ sự mong đợi của mọi người, mở miệng: "Sinh nhật hàng năm đều tổ chức, cũng không có gì mới mẻ."

Tạ Thái hậu đánh một cái tát như vậy vào mặt Hiền

phi, Đức

phi

không nói gì.

Hiền

phi

trên mặt có chút không nhịn được, ngượng ngùng cười, cầm lấy chén nước uống che giấu sự lúng túng.

Nói thật ra sinh nhật Tạ Thái hậu đúng là một mảnh an lành, không ai dám cố ý giở trò quấy rầy tâm tình của Thái hậu, Lý Vũ trên đường bởi vì có chuyện nên sớm rời khỏi tiệc.

Tạ Thái hậu cũng không nói gì, chẳng qua gật gù ngầm thừa nhận, Hoàng đế vừa đi, nhóm

phitần cũng không còn tích cực góp vui lắm!

Những chuyện này Tạ Thái hậu đều nhìn ở trong mắt nhưng cũng không lên tiếng, chẳng qua một lát sau liền nói: "Ai gia có chút mệt mỏi, các ngươi tự mình chơi đùa đi." Dứt lời tùy Uyển Nhi nâng rời đi.

Hiền

phi

thấy nhân vật chính hôm nay rốt cục muốn đi, xem như là thở phào nhẹ nhõm, cũng may không có xảy ra chuyện gì.

Mặt sau mấy

phi

tử cũng tìm chút lý do rời đi, Hứa Kim Lăng xem như là về cuối cùng, uống nửa ấm rượu, cảm giác mấy tiết mục này tuy rằng vô vị, thế nhưng đồ ăn quả thật không tệ.

Trên đường về Tây Đình các, nàng ngồi ở bên hồ hóng gió một chút, nhẹ nhàng thở ra một hơi, mình Hứa Kim Lăng cũng có thể ngửi thấy nồng đậm mùi rượu.

Phạm Âm: "Tiểu thư, buổi tối hàn khí nặng, không bằng trở về đi thôi."

Hứa Kim Lăng vung vung tay: "Để ta ngồi một lát đã."

Thế nhưng Hứa Kim Lăng rõ ràng nhìn thấy Lý Vũ khẽ nhếch khóe miệng, âm thanh cực kỳ u oán trầm thấp: "Hoàng thượng, trong lòng ngài không phải đang cười tần thϊếp ngốc đi."

Lý Vũ hé miệng không lên tiếng, ánh mắt lại là cong thành nguyệt nha, không cần quay đầu lại, hắn cũng có thể cảm giác được khí tràng u oán của người bên cạnh.

Lý Vũ đang cực kỳ vui vẻ, Hoàng Đức Hải lại đi tới, thu lại nụ cười, lạnh lùng hỏi: "Chuyện gì?"

Hoàng Đức Hải tự biết vào lúc này xuất hiện là không đúng, ở bên tai Hoàng đế nói nhỏ vài câu.

Lý Vũ nhíu mày, gọi Phạm Âm đưa Kim Lăng trở về Tây Đình các, chính mình đi hướng Cầm Hương lâu.

Lúc trở về Phạm Âm nói cho nàng biết, là tỳ nữ thϊếp thân Vân Nhi của Sở uyển dung chết rồi, hơn nữa nghe nói là do nàng ta gϊếŧ!