Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hệ Thống Nói Thật, Phát Sóng Trực Tiếp Huyền Học

Chương 46

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ban tổ chức thông báo rằng buổi phát sóng sẽ được hoãn đến tuần sau. Trong thời gian này, họ phải gấp rút tìm một huấn luyện viên thanh nhạc mới để thay thế vị trí trống của Chu Như.

—— Người nhà tôi sống cạnh khu nhà của Chu Như, nghe nói anh ta bị tạm giam vì đánh nhau nhưng khi cảnh sát tới điều tra thì phát hiện ra nhiều chuyện khác.

—— Chu Như và tên "tiểu tam" thẳng nam của anh ta đúng là tuyệt phẩm, một người dùng ma túy, người kia thì trốn thuế.

—— Báo cáo! Nghe nói việc Chu Như trốn thuế bị phát giác là do có ai đó gửi tin nhắn ẩn danh tố cáo!

—— Nghe nói vụ này khá nghiêm trọng, đã có cả tổ điều tra được cử xuống rồi đó.

—— Có phải vợ Chu Như tố cáo không? Cô ấy là người hiểu rõ mọi chuyện nhất mà.

—— Ai tố cáo không quan trọng, quan trọng là họ đã bị trừng phạt thích đáng.

Hoàng Thiếu Ngôn nhấn nút khóa màn hình và cất điện thoại đi. Đúng vậy, người gửi tin nhắn tố cáo chính là cô chứ không phải ẩn danh.

Cô đã sớm đoán ra rằng việc hệ thống xếp hạng Dương Chỉ - một nhân vật nhỏ bé - ở mức S+ nghĩa là mọi chuyện liên quan đến anh ta chắc chắn sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Vì vậy, cô đã theo dõi và lần ra những sự việc lớn hơn phía sau.

Sau cuộc điều tra, người ta phát hiện ra công ty thu âm mà Chu Như ký hợp đồng là chi nhánh của công ty Giải Trí Nhạc Huy. Cả công ty mẹ và chi nhánh đều bị phát hiện có tổng cộng 9 nghệ sĩ vi phạm về thuế.

Trong đó không thiếu những nghệ sĩ nổi tiếng như Chu Như. Số tiền trốn thuế của 9 người này lên tới con số kinh khủng là 5 tỷ, chỉ thế thôi cũng đã đủ để cơ quan thuế hoàn thành chỉ tiêu nửa năm.

Nhân viên làm việc trong cơ quan thuế vui mừng khôn xiết, ngay trong đêm đã chuẩn bị cờ lưu niệm và yêu cầu giám đốc đích thân đến nhà Hoàng Thiếu Ngôn trao tặng.

"Đồng chí, cảm ơn cô đã cung cấp thông tin quan trọng trong vụ án kinh tế đặc biệt nghiêm trọng ngày 9/6. Đây là lá cờ mà cục đã chuẩn bị cho cô, xin cô hãy nhận lấy."

Hoàng Thiếu Ngôn phải thức đêm vì buổi phát sóng trực tiếp của chương trình, nên lúc này cô mới vừa dậy với mái tóc dài lộn xộn trước trán, đôi mắt chất chứa đầy oán niệm như có thể hồi sinh cả vạn con ác ma.

Trước cửa, phóng viên đang dựng máy quay và chuẩn bị phỏng vấn bỗng cảm thấy sống lưng lạnh toát.

"Anh là ai?" Hoàng Thiếu Ngôn nhìn chằm chằm vào người thanh niên đang cầm cờ lưu niệm trước mặt.

[Mặt rộng, lông mày thẳng, ánh mắt sáng ngời, với khuôn mặt tốt như vậy mà không đi làm siêu nhân giải cứu thế giới mà lại đến gõ cửa làm phiền giấc ngủ của mình vào sáng sớm thế này.]

[Tôi buồn ngủ, buồn ngủ, buồn ngủ quá. Tại sao lại làm ồn vào đúng lúc này!]

[Tôi sắp điên rồi! Tôi muốn nôn ra máu! Hiện giờ tôi chỉ cần một cái tát là có thể hạ gục mười tám tên đàn ông mạnh mẽ! Tôi sẽ tung một cú đá xoay người trúng vào...!]

[A a a a a, nếu còn không để tôi ngủ, tôi sẽ hóa thành chó điên và cắn chết mọi người!]

Những suy nghĩ này như có sự sống từ trong đầu Hoàng Thiếu Ngôn bò ra và tấn công một cách điên cuồng không phân biệt đối tượng.

Những phóng viên đầy ắp câu hỏi trong đầu bỗng im thin thít, nhϊếp ảnh gia cũng tự giác đậy nắp ống kính mà không cần ai chỉ đạo.

Chỉ có chàng thanh niên không nhìn thấy dòng chữ trong đầu cô đang run rẩy nói: "Tôi… tôi vừa nói… tôi đại diện cục thuế đến để trao cờ lưu niệm cho ngài."
« Chương TrướcChương Tiếp »