Hoàng Thiếu Ngôn là một đứa trẻ từ lúc mới sinh đã mang theo điềm gở và được cho rằng sẽ yểu mệnh chết sớm. Như tên gọi, cô bé cũng đã bò ra từ trong bụng một xác chết.
Mẹ cô có sức khỏe yếu mang thai cô một cách gian khổ trong bảy tháng và rồi gặp tai nạn té ngã một cái lúc làm việc đồng áng, đập đầu xuống thế rồi một xác hai mạng. Ngày đầu thất, từ trong chiếc quan tài đột nhiên vọng ra tiếng khóc của một đứa trẻ sơ sinh khiến mấy ông già trong đội tang lễ hoảng hốt chạy mất dép.
Thứ đáng sợ ấy chính là Hoàng Thiếu Ngôn.
Người ta nói đứa trẻ sinh ra từ quan tài sẽ mang lại tai hoạ, và những chuyện xảy ra sau này dường như đã ứng nghiệm lời ngụ ý đó.
Vào sinh nhật một tuổi của cô con chó ở cổng làng gầm gừ suốt cả đêm, sáng hôm sau toàn bộ gà trong làng chết sạch. Cảnh tượng máu chảy thành sông khiến người làng sợ hãi suốt mấy năm không dám ăn trứng gà. Người ta nói đây chính là “quan tử mừng thọ, gà chó không yên".
Sau đó, mẹ kế của cô sinh liền ba đứa con trai và tất cả đều chết oan uổng. Đứa sau chết bất thường hơn đứa trước, thậm chí đài CCTV còn mang camera đến quay phim một tập "Khám phá khoa học", lên tiêu đề báo chí. Người ta nói đây là “Mệnh ngạnh khắc thân, thủ túc liền tang.”
Khi lớn lên, những người trong nhà đi kiểm tra sức khỏe có hai người phát hiện ung thư, và cả hai đều là ung thư giai đoạn cuối. Hai ông cậu to con đó không uống rượu không hút thuốc, ngoại trừ bữa ăn nhất định phải thêm hai ba quả ớt thì không có thói quen ăn uống đặc biệt nào cả, lý thuyết cho rằng họ sẽ sống đến bảy mươi tuổi không phải là vấn đề.
Người ta lại nói rằng đây là " sát tinh xuất thế, cả nhà gặp nạn".
Người bố tham sống sợ chết của cô không ngồi yên được nữa nên kêu người bỏ thuốc ngủ rồi đưa Hoàng Thiếu Ngôn vào trong rừng có động vật hoang dã hung dữ, để cô tự sinh tự diệt.
Nghe nói ngày đó mưa to, bố cô và hai ông cậu chạy xuống núi dép lê bay mất ba chiếc. Mỗi người một chiếc, toàn bộ đều là dép ở chân bên trái, vô cùng chỉnh tề.
May mắn sao ngày hôm đó bà đồng Vương Mã Lan lên núi hái thuốc nên đem cô mang về nuôi dưỡng. Lúc đó Hoàng Thiếu Ngôn còn nhỏ không hiểu tại sao gia đình lại bỏ rơi mình.
"Bà ơi, con có thực sự mang lại điềm xấu như họ nói không?"
Bà đồng Vương Mã Lan để cái đầu với mái tóc rối bù như tổ quạ, tức giận nói: "Điều xấu cái quái gì! Bà mà gặp mấy thằng chó khốn nạn đó, bà %&^$#&^ chúng nó!"
Giống như bao bà đồng khác, bà ấy dự đoán rất chuẩn.
Nhưng bà khác với những bà đồng khác, cách bà nói tục cực kỳ nặng nề.
Cái gì mà quan tử mừng thọ gà chó không yên?
“Gà trong thôn con chết là do thôn trưởng thức suốt đêm gϊếŧ, ông ta ăn bớt tiền của mọi người bỏ túi rồi mua thức ăn chăn nuôi kém chất lượng, sau này sợ cấp trên tới kiểm tra nên gϊếŧ gà để bịt đầu mối.”
"Con chó ở cổng làng còn thông minh hơn mấy kẻ dại dột đó, nó đứng sủa cả đêm cũng không có người dũng cảm ra ngoài nhìn."
Cái gì mệnh ngạnh khắc thân, thủ túc liền tang?
"Mấy người cậu của con bị ung thư là bởi vì mua gà đông lạnh về ăn cho rẻ, thế mà trùng hợp mua phải đợt gà ăn đám thức ăn chăn nuôi có vấn đề kia, lại còn bữa nào cũng ăn cho nên mới gặp vấn đề.”
“Bọn họ muốn tính sổ kiếm trưởng thôn mà tính đi chứ!”
“Một đám phế vật phong kiến mê tín!”
__________________
Chú Thích:
Quan tử mừng thọ, gà chó không yên: Câu tục ngữ "Quan tử mừng thọ, gà chó không yên" có nghĩa là khi quan lớn mừng thọ, dân chúng phải lo lắng, vất vả, thậm chí phải chịu thiệt thòi vì quan lớn có thể lợi dụng dịp này để thu lợi bất chính.
Mệnh ngạnh khắc thân, thủ túc liền tang: Câu tục ngữ "Mệnh ngạnh khắc thân, thủ túc liền tang" ám chỉ rằng người có mệnh khắc với thân, tức là mệnh cứng hơn thân, thường gặp nhiều khó khăn và bất hạnh trong cuộc sống. Cụm từ "thủ túc liền tang" thể hiện sự bất hạnh ấy, ám chỉ việc người này có thể gặp tai nạn, bệnh tật hoặc thậm chí là tử vong sớm.