Tư Phúc run người lập tức nói: thuộc hạ biết tội xin điện hạ thứ lỗi, thuộc hạ lập tức làm theo mệnh lệnh ngay ạ.
Cô hài lòng gật đầu đưa điện thoại cho Di Phong. Đáng yêu lên tiếng:
“Phong Ca ca Tư Phúc muốn nói chuyện với anh ạ”
Dị Phong dịu dàng gật đầu.
Dị Phong: “ tôi nghe”
Tư phúc: “ cảm ơn anh đã chăm sóc tiểu thư nhà tôi.”
Dị Phong: ‘không có gì, chuyện nên làm mà.”
Tư Phúc: “ tôi có một thỉnh cầu không biết anh có thể đáp ứng được không.”
Dị Phong: “ mời nói, nếu giúp được tôi sẽ toàn lực làm.”
Tư Phúc: “ anh có thể chăm sóc tiểu thư nhà tôi một thời gian không ”
“ anh đừng hiểu nhầm, thật ra là hiện tại bên nhà đang rất loạn nếu tiểu thư mà chở về thì sẽ không được an toàn, vậy nên thời gian này để tiểu thư ở bên ngoài sẽ an toàn hơn là ở trong, việc này quả thật làm khó anh nhưng mong anh có thể đồng ý với tôi.”
“ tôi xin đảm bảo sau khi mọi truyện ổn thỏa lập tức sẽ đón tiểu thư về tuyện đối không gây phiền phúc cho anh.”
Trong lòng Tư Phúc thì nước mắt đã chảy lưng dòng quỳ xuống dập đầu: cầu anh... cầu anh hãy đồng ý không thì điện hạ sẽ gϊếŧ tôi mất.
Dị phong trầm ngâm một lúc rồi lên tiếng đáp ứng:
“ được rồi, tôi đồng ý”
Tư Phúc mừng sắp khóc : “ cảm ơn anh, thật là làm phiền anh quá”
Dị Phong: “ anh yên tâm tôi sẽ chăm sóc cho Tiểu Vi“
Tư Phúc: “thật sự rất cảm ơn anh, khi ổn thỏa tôi sẽ đón tiểu thư về, khi đó chúng tôi sẽ hậu tạ, cảm ơn anh”
Dị Phong: “ không cần đâu, anh cứ yên tâm về Tiểu Vi”
Tư Phúc: “cảm ơn anh rất nhiều, tôi đội ơn anh suốt đời”
Dị Phong tắt máy thật sự khá là không hiểu câu “ tôi đội ơn anh xuốt đời” của Tư Phúc. Dù là biết ơn nhiều đến chừng nào cũng đâu cần dùng câu này.
Dị Phong thực sự không biết rằng anh đã cứu Tư Phúc một mạng.
Nguyệt Cửu thấy anh tắt máy thì ngẩng đầu ngây thơ hỏi:
“Phong ca ca tư phúc nói gì vậy anh ”
Anh xoa đầu cô nhẹ giọng nói:
“người ấy nói rằng hiện tại trong nhà em đang có việc không thể dón em về.”
Cô chớp chớp đôi mắt ngây ngô mà hỏi:
“vậy hả phong ca ca”
Anh gật đầu: “ừ”
Cô lại hỏi: “thế em ở với ai.”
Anh cười dịu dàng:
“khoảng thời gian này em sẽ ở với anh.”
Cô nghiêng đầu dễ thương: “thật à”
Anh trả lời:
“đúng, mai anh sẽ cho người chuẩn bị phòng cho em, tạm ủy khuất em ngủ ở phòng anh rồi. Cô chỉ cười không nói gì.
[…] nguy cho nam chủ rồi.
Nguyệt cửu: nguy cái gì.
[…] à không…
Nguyệt cửu nhíu mày: nói
[…] ta nghĩ cửu cửu sẽ vì độ hảo cảm mà làm một số chuyện hơi quá.
Nguyệt cửu: ví dụ.
[…] sờ mó một số địa phương …tư mật nào đó của nam chủ, nói mớ gì đó, hoặc …dựa vào ưu thế có ngoại hình bé nhỏ của trẻ con mà…mà….sáng dậy tè giầm ra giường…
Nguyệt cửu lườm hệ thống: nhìn ta giống sẽ làm vậy sao.
Hệ thống nhìn nhìn nguyệt cửu, quan sát từ trong ra ngoài rồi nói:
[…] : giống…
Nguyệt cửu:…