Trong trường hợp này, đột nhiên bị hỏi có phải là bạn bè với Sabukawa Shizuka hay không, Hagiwara Kenji có cảm giác lệch lạc khó hiểu, suýt nữa thì nói tôi là trai thẳng - may mà cậu ấy phản ứng nhanh, hiểu được ý của người môi giới.
Hagiwara Kenji cười khổ trả lời: “Vâng, chúng tôi thật sự là bạn bè, quen biết nhau khi cậu ấy thấy chuyện bất bình ra tay nghĩa hiệp, thật sự không phải quen biết trong tù… Cậu ấy trông dữ dằn, nhưng thật sự là người tốt.”
Người môi giới lúc này mới miễn cưỡng yên tâm: “Không, Hanagawa-kun trông không dữ dằn, cậu ấy chỉ là…”
Người môi giới không nói tiếp.
—— Cậu ấy chỉ là, trông rất nguy hiểm.
Người môi giới cần hỗ trợ cảnh sát xử lý vụ án mạng xảy ra trong căn nhà do mình phụ trách, anh ta cũng từng chứng kiến hung thủ bị vạch mặt bắt giữ ngay tại chỗ, những người đó, có kẻ hung ác tột độ, có kẻ nhu nhược bị dồn vào đường cùng bùng phát, có kẻ vô ý làm người khác bị thương, hối hận không nguôi…
Nhưng những kẻ đã từng gϊếŧ người này, không ai đáng sợ bằng người tên Sabukawa Shizuka này.
Chàng trai trẻ tuấn tú với mái tóc xanh đậm, đôi mắt đỏ rực này, có lẽ trên tay chưa từng dính một giọt máu, nhưng không hiểu sao, lại khiến người ta cảm giác như đã có vô số người chết vì cậu ta.
Có thể cậu ta chỉ ngồi trước bàn cờ, nhẹ nhàng di chuyển quân cờ, cũng có thể cậu ta chỉ đang trò chuyện với người khác, vô ý nói ra vài câu… Người chết cho dù đã chết, cũng sẽ không biết mình vì sao mà chết.
Ấn tượng mà cậu ta mang đến cho người khác, chính là sự nguy hiểm đầy sức hút tiêu cực như vậy.
Người môi giới đương nhiên tin rằng cậu ta sẽ không gϊếŧ người trong nhà thuê.
Loại người như vậy, sao có thể tự mình ra tay chứ? Thậm chí không nên sống trong căn nhà tồi tàn như vậy!
Phát hiện Sabukawa Shizuka lại muốn thuê một căn nhà không xứng với cậu ta như vậy, người môi giới lúc đó đã sợ hãi, lo lắng người này có phải là không thật sự muốn ở, mà chỉ muốn lợi dụng căn nhà này để giăng bẫy gì đó…
Đến lúc đó, nếu anh ta là môi giới mà bị cuốn vào cuộc chiến của các vị thần, mất việc là chuyện nhỏ, mất mạng thì thật oan uổng!
—— Đúng vậy, lý do người môi giới không chịu cho cậu thuê nhà, không phải là lý do đơn giản như Usuha Izuki nghĩ là lo lắng cậu gϊếŧ người, mà là suy nghĩ vòng vo tam quốc, Usuha Izuki biết được cũng chỉ có thể nói một chữ “Hay” mà thôi.
May mà bây giờ có cảnh sát bảo lãnh, người môi giới cũng coi như có chút tin tưởng, rất nhanh đã ký hợp đồng với Usuha Izuki.
“Cảm ơn, nếu không có cậu, chắc tôi không thuê được căn nhà tốt như vậy.” Usuha Izuki cảm ơn Hagiwara Kenji, “Lát nữa tôi mời cậu ăn cơm nhé.”
Hagiwara Kenji cũng không khách sáo, cậu ấy cảm thấy loại người có lòng tự trọng tương đối mạnh này, nếu từ chối lời cảm ơn của người ta, nói không chừng sẽ làm tổn thương đối phương: “Được chứ, nhưng tớ cũng chẳng làm gì…”
Usuha Izuki kiên trì: “Việc cậu là cảnh sát đã giúp đỡ rất nhiều rồi.”
“A ha ha…” Hagiwara Kenji ngại ngùng cười hai tiếng, “Nếu cậu có thể trở thành cảnh sát, sau này cũng không cần tớ giúp đỡ nữa.”
Cậu ấy đã hỏi thăm rồi, người phụ trách phỏng vấn của trường cảnh sát Tokyo lần này, là giáo quan Onizuka thời cậu ấy còn học ở trường cảnh sát.
Với những gì cậu ấy biết về giáo quan Onizuka, đối phương không phải là người thích đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, Sabukawa Shizuka viết vào sơ yếu lý lịch kinh nghiệm hỗ trợ cảnh sát bắt giữ tội phạm đánh bom, xác suất đậu sẽ tăng lên.
… Nhưng để cho chắc chắn, trước khi phỏng vấn, cậu ấy vẫn nên đi nói chuyện với giáo quan Onizuka một chút về chủ đề ảnh hưởng của định kiến đối với con người… Không thể công khai đi cửa sau, điều này vẫn có thể nói được.
Haiz, nếu Hanagawa-kun chỉ là trông hung dữ một chút thì tốt rồi! Matsuda nhỏ cũng thường bị người ta nói là hung dữ, những cảnh sát phụ trách đối phó với băng đảng xã hội đen, mặt mày hung dữ cũng không ảnh hưởng đến việc được nhận vào trường.
Chỉ là không hiểu sao Hanagawa-kun lại mang theo khí chất của kẻ chủ mưu như Moriarty, luôn cảm thấy đến lúc phỏng vấn, người phỏng vấn sẽ không nhịn được mà hỏi những câu hỏi kỳ lạ…
“Hanagawa-kun này.” Hagiwara Kenji đột nhiên hỏi, “Giả sử lúc phỏng vấn, người phỏng vấn hỏi cậu, ‘Nếu có người xâm phạm quyền lợi của cậu, nhưng pháp luật không thể mang lại công bằng cho cậu, cậu sẽ làm gì’ thì cậu định trả lời như thế nào?”
“Pháp luật có vấn đề sao…”
Hagiwara Kenji đau đầu nói: “Không thể trả lời như vậy, đổi câu khác, hỏi là cậu định làm gì.”
“Ừm…” Sabukawa Shizuka thần sắc trầm tĩnh, giọng điệu bình thản, “Tôi sẽ không làm gì cả, đợi đến khi hắn ta muốn gϊếŧ tôi, là có thể thu thập đủ chứng cứ rồi.”
Câu trả lời này quá kỳ quái, lông tơ sau lưng Hagiwara Kenji đều dựng đứng lên: “Tại sao người ta lại muốn gϊếŧ cậu?”
“Bởi vì, không ai có thể ngủ ngon sau khi đắc tội với tôi.”
Đôi mắt u ám của chàng trai trẻ giống như vầng trăng đỏ bị nguyền rủa, mang theo vẻ đẹp lạnh lùng, mê hoặc lòng người.
“Trước khi tự逼疯 mình, hắn ta chỉ có thể gϊếŧ tôi để chấm dứt cơn ác mộng.”
--------------------
Usuha: Người môi giới chắc là nghĩ tôi sẽ gϊếŧ người trong nhà thuê nhỉ?
Môi giới: Sao có thể là chuyện gϊếŧ người tầm thường như vậy được, chắc chắn là cậu ta muốn giăng một cái bẫy lớn, thuê nhà là một trong những khâu, liệu tôi có bị tính kế hay không…
Usuha: Hay
。
Nhân tiện nói thêm, hiệu ứng của “Hào quang màn đen” là liên tục, tức là chỉ cần gặp qua Sabukawa, khi nhớ lại cậu ta, vẫn sẽ bị ảnh hưởng bởi hào quang màn đen
Trong trường hợp này, Matsuda chỉ vì Sabukawa có việc nhờ Hagiwara giúp đỡ mà xuất hiện, nên đau lòng cho bạn mình, đã được coi là tinh thần kiên cường, cân nhắc đến ơn cứu mạng rồi.
## Chương 18
Hệ thống hài lòng nhìn điểm nghi ngờ của Hagiwara Kenji nhảy lên nhảy xuống, bắt đầu thổi phồng Usuha Izuki.
【Vẫn là cậu lợi hại! Ban đầu vì ơn cứu mạng, điểm nghi ngờ của Hagiwara Kenji luôn không cao lắm, cậu ta quá lý trí, cũng quá chu đáo với người khác, luôn có thể tìm ra lý do để thuyết phục bản thân... Quá mạnh rồi! Cậu đừng khiêm tốn nữa, diễn xuất này được đấy!】
Usuha Izuki khiêm tốn: 【Cũng bình thường thôi, tôi chỉ miêu tả lại hiệu ứng của "Vầng hào quang phản diện" một cách trung thực mà thôi.】
Hệ thống: 【...】
【Cậu nhìn người môi giới nhà đất, chỉ từ chối tôi một lần, hôm nay đến chỗ cậu ta quầng thâm mắt nặng như thể không ngủ vậy... Tôi thật sự không tin có người đắc tội với Sabukawa Shizuka mà có thể ngủ ngon giấc.】
Hệ thống: 【... Thôi được rồi, đủ rồi, là tôi ảo giác về diễn xuất của cậu, cậu tiếp tục đi.】
Hagiwara Kenji có lẽ cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, vừa dùng ánh mắt khó tả nhìn Usuha Izuki, vừa đưa ra câu hỏi linh hồn.
"Cậu nghĩ câu trả lời này có thể vượt qua vòng phỏng vấn sao? Đây là câu trả lời mà một cảnh sát nên có sao?"
Hagiwara Kenji chỉ muốn biết, giáo viên tiếng Nhật của Sabukawa Shizuka rốt cuộc đã dạy như thế nào.
Usuha Izuki đương nhiên biết câu trả lời này chắc chắn không được, nhưng đây cũng không phải là buổi phỏng vấn chính thức, cậu không thể kìm nén được ý muốn cày điểm nghi ngờ!
Người bình thường có thể không thích bị hiểu lầm, bị hiểu lầm một chút sẽ cảm thấy tủi thân, rất muốn giải thích, nhưng Usuha Izuki lại như cá gặp nước, ngoại trừ khi thương lượng bồi thường với hệ thống thì tỏ ra như rất miễn cưỡng, thực tế một chút mâu thuẫn cũng không có.