Tôi chậm rãi đi vào rừng.
Tôi vẫn còn thanh kiếm đá mà tôi đã chế tạo trước đó, nhưng về cơ bản đó là tất cả những gì tôi có về sức chiến đấu. Tôi đã để tất cả Minion của mình đi làm nhiều công việc khác nhau. Khu rừng vang vọng âm thanh lạo xạo khi tôi đi qua nhiều mảng cây xanh khác nhau, hầu như không có mảnh đất bằng phẳng nào ở khu rừng này.
Cuối cùng, sau khi đi ngang qua một vài cái cây, tôi nhìn thấy một cô gái đang nằm trên mặt đất.
"Co ổn không?" Tôi hỏi khi bước lại gần.
Cô ấy không trả lời.
Tôi từ bước lại gần cô ấy cho đến khi tôi nghe thấy một âm thanh khác phát ra từ sâu hơn một chút trong rừng. Tôi nhanh chóng triệu hồi [Lesser Stone Sword] của mình và thủ thế.
Đột nhiên, một cô gái khác bước ra. Tôi hạ thanh kiếm của mình xuống, không cảm nhận được bất kỳ nguy hiểm nào khi cô ấy đến gần.
"Chào.".
"CHÀO..."
"Cậu cần gì ở đây?"
“Tôi nghĩa đã nghe thấy tiếng ai đó nên ra đây xem thử.”
"À, chắc cậu đang nói đến cô gái tôi vừa đánh."
"Đúng vậy..."
"Hệ thống của bạn là gì?" Cô ấy hỏi.
"Tại sao lại là vấn đề đó?"
"Tôi chỉ tò mò thôi; trừ khi đó là điều cậu muốn giấu?"
“Tôi mong đợi nếu cậu muốn biết hệ thống của tôi, cậu nên nói về hệ thống của cậu trước” tôi đáp.
Cô ấy cười và sau đó tiến thêm vài bước tới gần tôi. Cô ấy có mái tóc vàng dài, trông như gần như ở trong tình trạng tốt nhất dù trong hoàn cảnh chúng tôi đang ở. Cô ấy cũng mặc đồng phục trường học, một bộ đồng phục mà tôi không thể nhận ra.
"Cậu là một người thú vị." Cô ấy nói.
"Về chuyện gì?"
Cô ấy cười khúc khích.
“Anh đến làm hoàng tử cho cô gái đáng thương đó phải không?”
“Tôi không hiểu tại sao điều đó lại khiến cậu bận tâm.”
"Tất nhiên là liên quan đến tôi rồi, dù sao thì tôi cũng chỉ đánh cô ấy thôi mà..."
Có một khoảnh khắc của sự im lặng.
Tôi đợi cô ấy tiếp tục nhưng không có gì khác xuất hiện.
Khuôn mặt cô ấy biểu hiện sự bối rối.
“À, lỗi của tôi, tôi đã mong cậu cho tôi biết lý do thay vì cứ để tôi đứng đó như thế” tôi nói.
Cô lại cười.
"Nếu anh không cho tôi biết hệ thống của anh là gì thì ít nhất hãy trả lời câu hỏi này." Cô ấy nói.
"Nó là gì?"
"Anh nghĩ mình mạnh không?"
Tôi nghĩ về nó một lúc.
"KHÔNG."
"Ha ha, cậu đang nói dối."
"Tôi không."
"Thôi được."
"Vậy cậu có định nói cho tôi biết tại sao cậu lại ngẫu nhiên đánh người khác không?" Tôi hỏi.
"À, chuyện đó, cô ấy đang cố cướp tôi, thế thôi."
Cô ấy vẩy mái tóc của mình bằng cổ tay và nhìn về phía xa xăm.
“Vậy cậu còn muốn biết điều gì nữa không?” Cô ấy hỏi.
Tôi nhìn sang cô gái vẫn đang nằm trên mặt đất, có vẻ như cô ấy đã dần lấy lại ý thức. Có một chút chuyển động. Lúc đầu, tôi nghĩ cô gái tóc vàng này là một người xấu, đang định rút vũ khí của mình và gọi một số Minion để chiến đấu bên cạnh mình.
Tuy nhiên, có điều gì đó về cô gái bị thương khiến tôi phải thay đổi quyết định.
Tôi thấy những gì đang xảy ra bây giờ.
Thay vào đó, tôi quyết định nhìn vào cô gái tóc vàng đang đứng trước mặt mình.
"Cậu có muốn tham gia cùng chúng tôi không?" Tôi hỏi.
"Tham gia cùng anh? Haha, lời đề nghị thú vị đấy."
"Vậy câu trả lời là gì?"
"Còn tùy, tôi được lợi gì?"
"Chà, chúng ta có chỗ ở và một số thứ khác mà chúng ta có thể chia sẻ."
"Hmm đó chắc chắn là một ý hay, nhưng tôi không quan tâm."
"Tại sao vậy."
“Tôi không thích chia sẻ.” Cố ấy đã trả lời.
Một người rất kỳ cục.
Vâng, tôi đã dự đoán như vậy.
Tôi không thể đề nghị gì thêm nên tôi quyết định cúi xuống và nhìn cô gái đang nằm trên mặt đất. Cô ấy yếu đuối cố gắng kéo mình dậy từ mặt đất. Khi cô ấy ngã xuống đất, cô gái tóc vàng bước tới và định đá thẳng vào lưng cô ấy. Tôi nắm lấy chân cô gái tóc vàng khiến cô ấy nhìn tôi một cách thờ ơ.
"Này, bây giờ tôi chỉ xem thôi."
Trên tay cô là một con dao Kali. Khi quan sát vũ khí này gần hơn một chút tôi đã suy luận được rằng cô gái tóc vàng không phải là kẻ xâm lược, kẻ xâm lược chắc chắn là cô gái đang nằm trên mặt đất ở đây.
Mặc dù vậy, tôi vẫn muốn nhìn thấy một cái gì đó.
Gần đây tôi đã thấy điều kiện cần thiết để rèn một con dao Kali.
"Tại sao cậu lại đá một người đã nằm trên mặt đất?" Tôi hỏi mặc dù tôi không thực sự quan tâm đến câu trả lời cho câu hỏi đó.
“Cô ấy đang tỉnh lại phải không?”
"Không cần đâu, tôi đang muốn nói chuyện với cô ấy."
Tôi buông chân cô ấy ra và cô ấy lùi lại một bước.
"Anh khá tự tin." Cô ấy nói.
"Tôi khó mà gọi mình như vậy."
"Tôi cho rằng anh có một hệ thống khá mạnh."
“Tôi không có cách nào để tự vệ ngay bây giờ nếu ai đó cố gắng tấn công tôi,” tôi nói.
"Đó là một tuyên bố thú vị."
"Phần nào của nó thú vị?"
"Phần "ngay bây giờ"..." cô tiếp tục, "anh biết không, tôi sẵn sàng tham gia cùng."
"Ai nói lời mời vẫn còn hiệu lực?"
Cô ấy cười khúc khích.
"Haha, giờ tôi hiểu rồi. Được rồi, anh muốn gì ở tôi?"
Tôi nghĩ về nó một lúc. Thực sự không có bất cứ điều gì tôi muốn. Tuy nhiên, dựa trên tính cách của cô ấy, tôi có một số lo lắng, ngay cả khi cô ấy gia nhập nhóm của chúng tôi, cô ấy vẫn có thể gây ra nhiều rắc rối hơn mức đáng có. Cuối cùng, mục tiêu của tôi là tuyển dụng những người mạnh nhất có thể, bất kể tính cách của họ, tôi luôn có thể giải quyết được điều đó.
Dù thế nào đi nữa, tôi có thể đọc được cô ấy, và kết quả là một người như cô ấy không bao giờ có thể là mối đe dọa đối với tôi.
"Cậu phải tuân theo tất cả các mệnh lệnh của tôi."
"A, vậy ra anh muốn ta làm nô ɭệ của anh sao?"
"Nếu cậu muốn giải thích nó theo cách đó."
“Anh không nghĩ thế là hơi nhiều sao?” Cô ấy vừa nói vừa ôm cơ thể mình một cách mỉa mai.
"Đừng lo lắng, tôi không muốn những thứ đó."
"Haha chắc chắn rồi, trong trường hợp đó, tôi cũng được phép đưa ra cho anh một điều kiện, phải không?"
"Tôi sẽ nghe cậu nói."
"Ha ha, tôi muốn anh để cô gái kia chết ở chỗ này."
Suy nghĩ một chút tôi đoán cô gái này đang đánh giá thấp mình, không sao cả, tôi đã dự định làm như vậy từ đầu. Tôi quyết định để lại Con Dao Kali trên cơ thể cô gái đang nằm vì tôi không cần sử dụng nó, tôi không thích dùng vũ khí cận chiến quá ngắn. Con Dao Kali chủ yếu chỉ hữu ích khi gϊếŧ người khác, nó dường như vô ích trước thây ma.
"Dù sao thì tôi cũng không cần một tên trộm, tôi sẵn sàng chấp nhận điều đó."
"Haha, anh thực sự là một người thú vị, được rồi tôi sẽ làm theo mệnh lệnh của anh!"
"Tốt. Nhân tiện, tên cô là gì?"
"Anh có chắc chắn muốn biết tên nô ɭệ của mình không?"
“Đừng đùa như thế.”
"Được rồi sếp, tên tôi là Chloe—Chloe Afford."
Xin chờ một chút.
Tôi đã nghe cái tên đó ở đâu rồi nhỉ?
Tại sao nó lại có vẻ quen thuộc đến vậy?
Tôi đoán tôi sẽ nghĩ về nó sau.
"Theo tôi."
"êyyyy."
"Dừng lại, tôi sẽ ném cậu xuống sông."
“A~ đáng sợ quá.”
Cô ấy đã cười.
Tôi dẫn đường và hai chúng tôi bắt đầu quay trở lại khu định cư của mình. Đẩy những cành cây ra khỏi mặt,tôi đặc biệt chú ý để không vô tình bị trật cổ chân trên mặt đất gồ ghề này.
Không mất nhiều thời gian chúng tôi trở lại những túp lều và ở đó, Rosie đang tưới nước cho mấy bông hoa của mình với hệ thống của cô.
"Này, William, ai đi cùng anh vậy?"
"Đây là Chloe, cô ấy sẽ làm việc với chúng ta."
"À, rất vui được gặp cậu, Chloe."
Cô ấy nhìn Rosie một lúc trước khi trả lời.
"Cũng vậy."
Tôi đi đến túp lều thứ hai vừa mới xây xong. Chloe vẫn đi theo tôi, quan sát mọi thứ xung quanh khu định cư của chúng tôi. Sau một lúc, cô ấy mở miệng lần đầu tiên sau một thời gian dài và nói chuyện với tôi.
"Vậy ~ anh muốn tôi làm gì."
"Ồ, hệ thống của cậu là gì?"
"À... đó là bí mật."
"Cậu sẽ làm theo tất cả các mệnh lệnh của tôi phải không?"
“Anh có định ra lệnh cho tôi nói cho anh biết không?”
Ờ.
“Cậu biết đấy, thôi, hãy giữ cho riêng mình, chỉ cần đi thu thập một số đồ từ rừng có ích thôi.”
“Nhưng ở ngoài đó có nguy hiểm lắm đấy?" Cô ấy nhíu mày.
"Đó là một mệnh lệnh."
"A, anh thật tàn nhẫn."
Tôi không thể không thắc mắc về việc cô ấy thực sự mạnh mẽ đến mức nào.
Trước đó, khi tôi đang quan sát cô gái bị thương nằm trên mặt đất. Tôi nhìn thấy con dao Kali trên tay cô ấy, con dao này là một vũ khí cực kỳ mạnh mẽ, đặc biệt khi xét đến giá thành vật liệu tương đối rẻ. Tuy nhiên, có một điều kiện để chế tạo nó, đó là phải thực hiện một vụ sát hại người khác một cách lạnh lùng.
Để Chloe có thể đánh bại người sử dụng vũ khí mạnh mẽ như vậy, cô ấy chắc chắn phải mạnh mẽ.
Chắc chắn, rất mạnh.