" Vì cái gì ? "
Người đàn ông rũ mắt che giấu đi thần sắc trên khuôn mặt, nở nụ cười trào phúng cùng chế giễu nhìn nàng
" Không vì cái gì cả ! Chỉ cảm thấy chúng ta ở bên nhau có thể sẽ tốt hơn "
Tử Lăng Khuynh lúc này tâm trạng đã sớm rối bời
Nàng không mong muốn có được tình yêu, bởi vì nàng cơ bản biết rõ
Hắn và nàng đều là cùng một loại người !
Không hiểu rõ yêu là gì cũng không tin tưởng vào tình yêu, thậm chí có thể nói là chán ghét
Nàng cũng hiểu rõ, tình cảm giữa hai người cũng chỉ là hảo cảm ở chung lâu ngày mà thôi, có lẽ là có chút thích đấy nhưng
Không đủ... không đủ để đạt tới cảnh giới yêu !
Tình yêu chân thành sâu tận xương cốt sao ?
Liệu có còn tồn tại hay không.
Khi mà nàng và hắn đều đã nhìn thấu một bộ mặt đen tối, ghê tởm của nhân tâm?
Kỳ Vân Hiên đương nhiên biết chuyện này. Trong bữa tiệc hắn đã sớm xác định cảm giác đặc biệt nàng mang lại cho hắn nên mới hành động lỗ mãng như vậy . Nhưng kỳ thực, trong lòng hắn cũng không hiểu rõ một chút nào
Kỳ Vân Hiên cười cười, trầm thấp nói
" Không yêu, mà ở bên nhau... cũng có thể sao ? "
Tử Lăng Khuynh hơi hé miệng, trong lòng trào dâng cảm giác chua xót kì lạ nhìn ánh mắt khó có được nghiêm túc kia của Kỳ Vân Hiên
" Ở bên nhau, hai chúng ta sẽ có một tổ ấm, sẽ có một cái nhà thực sự mà không phải cô đơn . Kỳ thực cũng là một chuyện tốt "
Tử Lăng hiện tại không thể đưa ra tình yêu của mình nhưng nàng nguyện ý tin tưởng người đàn ông này. Nhưng có lẽ cho hắn cũng chỉ là một lời hứa hẹn
Bởi vì sao ? Bởi vì nàng cũng chỉ là một nhiệm vụ giả mà thôi . Nàng cơ bản không thuộc về thế giới này
Cho nên, vốn dĩ tình yêu gì đó, nàng... không thể cho đi !
Kỳ Vân Hiên, anh rất tốt, chỉ là chúng ta không có duyên, không thể ở cạnh nhau mà thôi . Hy vọng sau khi tôi rời khỏi hãy quên tôi đi. Tử Lăng Khuynh mãi mãi chỉ là quá khứ, chỉ là hư vô trong cuộc sống của anh mà thôi ! Sẽ có người con gái tốt hơn để làm bạn trong cuộc sống của anh mà không phải là tôi !
Sở dĩ nàng nghĩ như vậy chính là vì nàng cảm nhận được mình không còn thời gian bao nhiêu nữa. Ở thế giới này nàng chỉ còn nhiều nhất hai năm
Cho nên ...
Mà. bước chân của nàng không thể dừng lại nơi thế giới nhỏ này mà là vượt ba ngàn thế giới, trở nên cường đại và mạnh mẽ, mãnh mẽ đến mức khiến người ta chỉ biết nhìn lên và kính sợ
Nàng ... chính là muốn làm chủ tam giới !
Vì vậy, nàng không thể dừng lại ở đây được! Phải tiến lên phía trước để xưng bá quần hùng !
Chợt . Giọng nói trầm thấp hư ảo của người đàn ông vang lên bên tai cắt đứt mạch suy nghĩ của nàng
" Được, có lẽ chúng ta có thể trở thành một gia đình "
" Ân "
Tử Lăng Khuynh nhẹ nói một tiếng thuận thế ôm lấy người đàn ông
__________
Hôm sau, mọi người vừa rời giường đã nhìn thấy một tin tức muốn bùng nổ
Bảy người nam nhân thiên chi kiêu tử của bảy thế gia lớn lại dây dưa chơi NP với thiên kim Đỗ gia Đỗ Phi Tình
Mấy tấm ảnh mơ hồ trong một đêm lan truyển rộng rãi lên mạng chứng thực một màn kinh động nhân tâm
Đáng nói dung mạo mấy nam nhân lại mờ mờ còn mặt vị nữ chính lại vô cùng rõ ràng, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ khiến trên mạng một mảnh xôn xao
Có người không tin, có người lại tìm ra ảnh của bảy nam nhân kia so sánh. Quả thực là giống y như đúc
Cái này vững vàng chạm điểm mấu chốt của mọi người
Tuy nói các hãng truyền thông còn chưa dám đưa tin nhưng chuyện này đã sớm ồn ào huyên náo, thậm chí còn sang cả thành phố khác, ra tận nước ngoài
Nhưng. lại nói ấn tượng bảy nam nhân trong mắt công chúng đều rất tốt nên đồng thời mũi nhọn đều hướng về phía Đỗ Phi Tình
Thậm chí có một bộ phận người còn lên tiếng biện hộ cho mấy nam nhân, đặc biệt là fan trung thành của Sở Lâm Thiên và Vương Dương Vũ kiên quyết xem là lời bịa đặt
Nhất thời, đủ loại suy đoán !
Nhưng, giới thượng lưu Đế Đô tận mắt chứng kiến đều muốn nói một câu
" Đó là sự thật ! "
Chuyện này quả làm lòng người kinh hãi, hào môn không có nghĩa là không có chuyện xấu
Nhưng. Vụ việc lần này đã vượt quá mức có thể chấp nhận
Lập tức một số gia tộc âm thầm cắt đứt quan hệ với tám gia tộc kia, phải nhất định giữ khoảng cách
Mà thanh danh mấy người này đã sớm không còn gì, kể cả danh dự tám tập đoàn cũng toàn bộ đều mất cả !
Ngay đến như học sinh trong trường học cũng thấy ghê tởm. Không nghĩ đến người mà bọn họ tôn xưng làm nữ thần, vương tử lại có thể làm ra chuyện đồϊ ҍạϊ như vậy
Bây giờ nghĩ lại thật muốn nôn!
Mà dưới áp lực của dư luận như vậy, tám người đi lại cũng hết sức khó khăn
Lúc này, trên tầng cao nhất của Ninh thị, Ninh Dịch đã sớm giận dữ phát điên nhìn giám đốc bộ phận quan hệ xã hội
" Mấy người làm ăn như thế này à ? Chuyện này còn không ép xuống được . Còn mấy tấm ảnh nữa, đã xóa đi chưa ? "
" Ninh ... Ninh tổng, việc này đã sớm lan tràn, để... để dập tắt e rằng... Vả lại mấy tấm ảnh đó ... cũng không ... không xóa được "
Giám Đốc Liêu mồ hôi ròng ròng lắp bắp nói với Ninh Dịch
" Cút ... một lũ vô dụng !"
Ninh Dịch nghe xong thần sắc tối tăm giận dữ trực tiếp ném bình hoa trên bàn vào đầu giám đốc Liêu khiến máu chảy tràn ra
Giám đốc Liêu vội vã đi ra ngoài, đáy mắt không khỏi oán hận
Lúc này Ninh Dịch mới quay lại nhìn Đỗ phi Tình và sáu nam nhân trên ghế sofa, thần sâc trầm trọng
Tô Vận mở miệng, giọng nói tràn đầy oán độc " Nhất định là ả ta làm ra, nhất định là Lăng Hạ Lam kia bẫy chúng ta "
" Tiện nhân ! "
" Không thể tha thứ cho ả được. Nhất định phải làm cho ả trả giá đắt ! "
Đỗ Phi Tình một mặt nhìn mấy nam nhân kia, một mặt thầm cảm thấy không đúng
Lăng Hạ Lam sao lại thế này được chứ ? Chắc chắn có điều gì sai ở đây !
Là chỗ nào ? Chỗ nào cơ chứ ?
****
Trong lúc đó, Ninh Dịch đã rút điện thoại bấm một dãy số
Đợi cho giọng nữ thanh lãnh trong trẻo kia vang lên, Ninh Dịch mới tạm thời áp chế hận ý trong lòng xuống cười gằn
" Lăng Hạ Lam, nếu muốn tiếp tục thực hiện đám mưu kế bẩn thỉu của mày thì đừng có trốn, tối nay gặp mặt ở Cúc Ẩn. "
Ninh Dịch cúp máy, lạnh giọng nói với mấy người kia
" Tối nay Lăng Hạ Lam sẽ gặp chúng ta ở Cúc Ẩn, chuẩn bị cho cô ta một bữa tiệc tối vui vẻ đi "
Mấy người tâm tình chợt vui sướиɠ vặn vẹo đồng loạt nhìn về Đỗ Phi Tình
" Tiểu Tình tối nay em không cần đi đâu, bọn anh không muốn để em nhìn mấy thứ bẩn mắt của Lăng Hạ Lam "
" Nhưng ... " Tròng mắt Đỗ Phi Tình lại lóe lên sự kháng cự rõ rệt
" Ngoan ... "
" Được rồi, em nghe bọn anh ! "
Lặp tức bảy người chồm lên lăn thành một đoàn
Tiếng rêи ɾỉ truyền ra khiến cả căn phòng tràn ngập mùi vị không tưởng !