Một khắc sau Tử Lăng Khuyng đã rơi vào một vòng ôm ấm áp
Giây tiếp theo nàng bị vây chặt vào trong l*иg ngực người đàn ông . Nhẹ nhàng nhíu nhíu mi tâm, liền thấy Kỳ Vân Hiên rũ xuống cặp mắt đào hoa mị hoặc mười phần có chút không rõ ý vị nhìn mình
" Con hồ ly giảo hoạt nhà cô ! Kế hoạch giúp tôi có được Đỗ Phi Tình là khiến cho tôi thấy rõ một bộ mặt ghê tởm của cô ta hay sao ? Hửm ? Hay là cô vốn dĩ có mục đích khác ? "
Nam nhân trầm thấp nói, giọng nói xen lẫn sự trào phúng không thể giấu được
Tử Lăng Khuynh áp chế lại tâm tình kích động của mình, nâng môi cười khıêυ khí©h
" A... vậy cái cách mà Ám Dạ gia chủ có được Đỗ Phi Tình là hôn tôi hay sao ?
Aizz... rõ ràng lúc nãy anh ngồi nhìn Đỗ Phi Tình lâu như thế là không dứt ra được hay sao ? Vậy mà lúc sau lại trực tiếp cưỡng hôn tôi
Cái này cũng quá là thú vị đi !!
"...."
Kỳ Vân Hiên nhìn cô gái nhỏ trước mặt, rõ ràng là đã rất ngại ngùng, lỗ tai cũng một mảnh ửng đỏ nhưng lại vẫn cố tình trấn định bày ra tư thế hiên ngang không sợ chết đối mặt với hắn
" Tôi nói ... tôi chưa từng nhìn cô ta ! "
Lại một mảnh trầm mặc, thân hình nhỏ nhắn kia vẫn không nhúc nhích
Cho dù chưa nhìn thấy thần sắc của nàng nhưng hắn có trể đoán được, đối phương chắc chắn không tin
Trong mắt Kỳ Vân Hiên hiếm khi hiện lên chút bất đắc dĩ, tay to vươn ra xoa đầu tiểu hồ ly trong ngực
Chẳng lẽ nàng không biết, phương hướng vừa rồi hắn nhìn chỉ có mỗi Đỗ Phi Tình thôi sao ? Không phải nàng cũng ở đó à ?
Kỳ Vân Hiên trong lòng lại vô cớ tức giận . Khó có được mình thành thật một hồi, tiểu hồ ly vậy mà lại không tin
Tử Lăng Khuynh rũ mắt xuống đẩy hắn ra, tay nhỏ kéo áo hắn
" Về nhà rồi nói ! "
.......
Biệt thự Kỳ Vân Hiên---
Tử Lăng Khuynh nhanh nhẹn nhảy xuống xe mở cửa với tay bật điện lên, lại thở phào một hơi
Chân nhỏ như muốn chạy lên phòng để thoát thân nhưng
Chợt.
Một lực đạo đánh úp xuống giam nàng vào góc tường, đồng thời tiếng khóa cửa cũng vang lên
Tử Lăng Khuynh cười gượng nhìn hai tay người đàn ông chống lên tường cơ hồ là đem nàng giam vào l*иg ngực
Hơi thở hai người giao hòa cuốn quýt . Không khí cũng chậm rãi nóng lên
Nhìn tràng cảnh quen thuộc, nàng chợt dâng lên cảnh giác
Nhưng mà còn không đợi nàng kịp phản ứng, lại chỉ thấy khuôn mặt tuấn mĩ tuyệt luân của người đàn ông đã sớm bỏ đi mặt nạ phóng to trước mặt mình
Kỳ Vân Hiên nhìn tiểu hồ ly trong ngực, mặt nhỏ đỏ bừng lên, hai mắt lúc này long lanh nước có chút xấu hổ không biết làm sao
Quả thực câu nhân vô cùng !
Cô gái nhỏ này mọi khi đều bày ra một bộ dạng tùy ý. Vậy mà bây giờ lại tỏ ra ngượng ngùng đến nỗi mặt muốn nhỏ ra máu luôn rồi !!
Đột nhiên, không hề do dự, Kỳ Vân Hiên cúi người cắn vào môi nàng
Hắn, chỉ muốn hôn nàng !
Môi mỏng của người đàn ông dán lên môi nàng, trằn trọc, dây dưa nuốt hết lời nàng muốn nói vào trong miệng
Thật sâu mà hôn nàng !
Đồng thời Kỳ Vân Hiễn cũng vươn tay ôm thân mình run rẩy của nàng vào ngực
Tử Lăng Khuynh chỉ cảm thấy hơi thở dần bị nam nhân bá đạo này cướp hết đi. Thay vào đó là hơi thở thanh lãnh của hắn tràn vào khoang mũi
Nếu so với nụ hôn đầu tiên của hai người lại càng thân mật triền miên hơn !
Bởi vì, Kỳ Vân Hiên sớm đã tách môi nàng ra xâm nhập vào khoang miệng, bá đạo cuốn lấy nàng mà càn quét mang theo sự công chiếm mãnh liệt
Trong khoảnh khắc thân mật này, Tử Lăng Khuynh lại hoàn toàn bị Kỳ Vân Hiên khống chế, căn bản là không hề có sức phản kháng
Nàng đột nhiên phát hiện, đối với người đàn ông này nàng hoàn toàn không biết làm sao, cũng không thể xuống tay với hắn, cũng không thể mạnh mẽ chống cự
Mỗi khi nghĩ tới việc sẽ phải rời xa hắn, nàng không kiềm chế được cảm thấy khó chịu
Chẳng lẽ ....
Thân mình nàng chợt run rẩy kịch liệt xụi lơ trong l*иg ngực Kỳ Vân Hiên
Nhưng.
Kỳ Vân Hiên lại gắt gao đè tường không cho nàng cơ hội trốn thoát
Tử Lăng Khuynh cũng không giãy dụa nữa, nàng trực tiếp nhắm hai mắt lại
Cả căn biệt thự rộng lớn hoàn toàn chìm trong sự yên tĩnh kì lạ
Ánh trăng sáng ngoài cửa ôn nhu chiếu rọi hai thân ảnh đang cuốn quýt giao triền
Đây, là lần thân mật thứ hai của họ cũng như là lần chính thức mở ra một thế giới mới giữa hai người
Rốt cuộc, Tử Lăng Khuynh đã có chút không thở nổi, ngực phập phồng mãnh liệt thì Kỳ Vân Hiên mới buông lỏng nàng ra
Thân mình quá mức mềm yếu khiến nàng không tự giác nghiêng người vào l*иg ngực vị nào đó vừa gây chuyện
Kỳ Vân Hiên nhướng mày, mắt lóe lên ý cười nồng đậm, trực tiếp ôm lấy mĩ nhân vào trong lòng
Hắn và nàng cứ ôm nhau như vậy, thân mật như vậy nhưng lại có chút ấm áp không rõ
Rốt cuộc, Tử Lăng Khuynh nâng mắt lên, mi dài khẽ chớp
" Chúng ta ... có thể không ? "