Chương 94

Edit: NHY

Beta: Mạc Khinh Vũ

Hôm sau.

Sáng sớm, ánh nắng mặt trời chiếu rọi vào trong phòng, dừng ở bên người cô gái đang ngủ say trên giường lớn, yên ắng mà tốt đẹp.

Đột nhiên, cửa phòng ngủ bị đẩy ra.

Một thân ảnh cao dài tiến vào. Từ từ, hướng mép giường tiến tới.

Cho đến khi bóng người bao phủ ở phía trên cô gái —

Người đàn ông nhìn cô gái còn nhắm hai mắt.

Khuôn mặt trắng nõn tròn tròn ửng đỏ, đôi mắt bình yên nhắm, lông mi thật dài cong cong, ánh nắng rọi vào thành một hàng bóng râm hình quạt.

Phút chốc, môi mỏng hắn câu lên.

Giây tiếp theo.

Người đàn ông bỗng dưng cúi xuống, một phen bóp lấy cánh mũi quỳnh.

Thình lình thiếu dưỡng khí, Vân Khuynh tức khắc từ mộng đẹp ngọt ngào bừng tỉnh.

“Ai?!”

Nàng khó chịu mà mở mắt, lại thấy người đàn ông cao lãnh phạm tuấn mỹ ngược sáng, dựa ngồi ở mép giường mình, cong môi cười nhạt.

“Heo nhỏ lười biếng, rời giường.”

Tiếng nói thấp thuần ưu nhã, mang theo hơi thở ấm áp, thấm vào trong tai.

Quả thực là trêu chọc làm người phát run.

Vân Khuynh không tự chủ mà ngẩn người.

…… Hay quá.

Nàng lại một lần cảm nhận được bi ai bệnh thanh khống của nguyên chủ.

Đối mặt loại âm thanh nam thần mở miệng quỳ này, nào còn nhớ phải tức giận?

Vì thế, Vân Khuynh cụp mắt, yên lặng mà gạt ngón tay thon dài kia xuống, mới ngái ngủ nói.

“Anh, sao anh dậy sớm vậy?”

Tiết Cận Sâm bị đẩy ra, ngược lại cũng không thèm để ý.

Ánh mắt tựa tiếc hận mà đảo qua gương mặt nàng tròn tròn, người đàn ông trả lời bình tĩnh mà đứng đắn.

“Hiện tại đã 6 giờ.”

Vân Khuynh khựng lại trong nháy mắt, ánh mắt nhìn hắn càng là chói lọi khó hiểu.

Đúng vậy, mới 6 giờ?!

Phải biết rằng, hiện tại vẫn là trong lúc nghỉ hè.

Huống hồ ngày hôm qua vì dọn đến nơi này của Tiết Cận Sâm, hai người bận đến tận rạng sáng.

Nàng thật sự không rõ, dụng ý hắn sớm như vậy đánh thức mình ……

Đắm chìm trong ánh mắt nghi hoặc lên án của Vân Khuynh, độ cung trên môi mỏng Tiết Cận Sâm không hề thay đổi, chỉ trầm giọng nói.

“Chạy bộ.”

Trong chớp nhoáng.

Câu tuyên ngôn “Dạy nàng tập thể hình chính xác” kia ở trong đầu xoay vòng, Vân Khuynh có chút kinh ngạc mà nhìn anh trai đại nhân.

Không phải đâu?

Hắn đùa hay thật?

Thật ra, về kế hoạch giảm béo kế tiếp, nàng sớm nghĩ sẵn trong đầu.

Rốt cuộc học 《 Y Kinh 》, Vân Khuynh đối với việc giảm béo khoa học hợp lý, vẫn là có mười phần tin tưởng.

Nhưng mà……

Có lẽ là từ góc độ Tiết Cận Sâm nhìn, giảm béo có thể giảm đến đói ngất, là không có chút đáng tin nào.

Vân Khuynh thấp thỏm ngước mắt, lại thấy người đàn ông cười như không cười mà quét lại đây.

“Mau đứng lên đi, thay quần áo xuất phát.”

Nói xong, hắn phút chốc đứng dậy.

Rời phòng ngủ, còn không quên đóng cửa.

Vân Khuynh mới nhẹ nhàng thở ra, liền nghe tiếng nói mang theo ý cười từ bên ngoài truyền vào.

“Khuynh Khuynh, cho em 10 phút.”

!

Tình thế ép người.

Việc đã đến nước này, Vân Khuynh cũng chỉ có thể nhận mệnh mà thay quần áo thể thao, cùng Tiết Cận Sâm đi rèn luyện……

Đồng thời, trải qua một hồi chạy bộ ngược đãi.

Vì thế, sáng sớm những ngày gần đây, tiểu khu Tinh Hà Nhã Uyển xa hoa, xuất hiện một màn —

Người đàn ông tuấn mỹ xuất trần thành thạo mà chạy nhanh phía trước, mà cô gái nhỏ dáng người mượt mà cố sức mà theo ở phía sau, thở hồng hộc.

Dọc theo đường đi, nhìn tổ hợp này, không ít người tập thể dục buổi sáng đều có chút kinh ngạc.

Tiết gia đại thiếu đạm mạc lãnh tính kia, thế nhưng sẽ mang một cô gái nhỏ đáng yêu ra cửa?

Rốt cuộc, có một ông cụ trang phục phú quý không nín được, khi hai người dừng bước nghỉ ngơi, hắn ngắm cô gái nhỏ tròn tròn phía sau Tiết Cận Sâm, hỏi han.

“Tiết tiểu tử. Đây là……?”

Tiết Cận Sâm gật gật đầu: “Ông Tiền, đây là em gái ta, Vân Khuynh.”

Tiếp theo, hắn lại kéo Vân Khuynh qua, còn thuận tiện sờ đỉnh đầu xù xù của nàng: “Chào ông đi.”

…… Mặc dù có loại ảo giác bị coi là sủng vật.

Nhưng rốt cuộc trước mặt người khác, Vân Khuynh vẫn là ngoan ngoãn tiến lên, lễ phép gật đầu về phía ông cụ, bày ra bộ mặt tươi cười: “Ông Tiền.”

Thoáng chốc, hai cái lúm đồng tiền liền lộ ra, gương mặt có vẻ mềm mại, làm ông cụ nheo mắt.

“Đứa trẻ ngoan.”

Ông Tiền thỏa mãn mà xoay người rời đi, trong lòng còn suy nghĩ.

Ai u, đứa nhỏ này, cũng thật thảo nhỉ.

…… Từ từ!?

Này, nhà họ Tiết, có con gái khi nào?

Ông cụ lại quay đầu lại muốn hỏi rõ ràng, lại sớm không thấy bóng dáng hai người.

Mà lúc này, trong nhà Tiết Cận Sâm.

Vân Khuynh yên lặng mà nuốt xuống một miếng sandwich.

Không nghĩ tới……

Chính mình một tay nấu ăn thiện nghệ, còn có một ngày được người khác nấu cho ăn.

Ai bảo nguyên chủ không hiểu mấy loại thức ăn dinh dưỡng?

Lại nhớ tới vừa nãy khi nàng muốn chuẩn bị đồ ăn sớm, người đàn ông kia kiên định cự tuyệt, Vân Khuynh càng cảm thấy ấm ức.

…… Ừm.

Chỉ có thể hóa bi phẫn thành động lực ăn.

Bởi vậy, trong mắt Tiết Cận Sâm, cô gái ăn đến ngon miệng, bộ dáng má phình phình, giống hệt con hamster nhỏ.

Người đàn ông lại lần nữa cảm thấy, có một em gái như vậy– hình như cũng không tệ lắm.

Nghĩ, trong cổ họng hắn bật ra một tiếng cười khẽ, nhìn nhìn thời gian, đứng dậy phân phó.

“Khuynh Khuynh, anh trai phải đi làm. Một mình ở nhà vận động theo kế hoạch anh đưa, ngoan ngoãn.”

Khụ, rốt cuộc đi?!

Vân Khuynh ngẩn ra nháy mắt, liền thông minh đứng lên, cười.

“Anh, trên đường cẩn thận.”

“Ừm,” Tiết Cận Sâm đáp ứng, trong lòng ấm áp, xoa nhẹ trán nàng, lại ném lại một câu.

“Giữa trưa anh bảo người đưa cơm cho em, buổi tối chờ anh trở lại.”

Nói xong, liền xoay người rời đi.

!?

Sau lưng Vân Khuynh yên lặng mà nghĩ — mình thật ra có thể nấu cơm a……

Chẳng qua.

Cho dù như thế nào, Tiết Cận Sâm đi rồi, nàng phải xử lý một ít sự tình không tiện cho người biết.

Vì thế, nửa giờ sau.

Vân Khuynh thu thập xong bàn ăn cùng phòng bếp, vội trở lại phòng cho khách mình đang ở, mở máy tính.

Tiếp theo, mở Weibo cùng QQ nguyên chủ đã nửa tháng không dùng.

Nháy mắt online kia, tin tức chấn động che trời lấp đất truyền đến, thậm chí thiếu chút nữa đem máy tính làm lag chết.

Vân Khuynh đần độn, chờ thông báo hoãn bớt lại, mới click mở giao diện, quét mắt nhìn.

Đầu tiên là Weibo.

Trang chủ “Vân Xuất Tụ”, mới nhất vẫn là cái bài viết làm sáng tỏ kia, mà dưới bình luận này, thế nhưng chỉ còn lại mấy ngàn.

Nửa tháng trước chửi rủa cùng chửi bới còn tại bay.

Nhưng làm nàng kinh dị chính là, xuất hiện ở mặt trên nhất, lại là —

[ Nịnh Tiểu Manh ] Mặc kệ người khác nói như thế nào, tôi vẫn là nhận định nữ thần. Diện mạo thế nào rất quan trọng sao?

[ Vân Sắc Thiên Hạ ] Không sai. Những kẻ gọi là chuyển qua antifan quả thực làm người cười chết. Nói đến cùng, bọn họ không phải là xem mặt?

[ XSK ] Vân là nữ CV thứ nhất tôi cực kỳ thích từ khi vào nhóm. Mấy năm nay cô ấy tác phẩm chất lượng, làm người điệu thấp, rõ ràng bị nɠɵạı ŧìиɧ còn bị đám người kéo đàn vào trào phúng, dựa vào cái gì?

[ Đại Đại Cầu Trở Về ] Không muốn nói gì khác. Đại đại, chờ cô trở về.

[ Hạ Chi Không ] Lầu trên +1. Nữ thần, chúng tôi chờ cô.

……

Nôn nóng kêu gọi cùng duy trì, bị vây hãm giữa một mảnh trào phúng cùng mắng mỏ, các fan lại như cũ ngoan cố mà bình luận, kiên trì liên tục mà @ nàng.

Vân Khuynh bỗng dưng mắt nóng lên.

Nàng biết, đây là ảnh hưởng từ cảm xúc nguyên chủ lưu lại.

Thả nhẹ khẩu khí, Vân Khuynh lại mở QQ.

Quả nhiên, tin tức bên này, chủ yếu là từ đám fan trung thành truyền đến —

Nguyên chủ hành sự điệu thấp, ở trong nhóm cũng không tham gia xã đoàn, cũng ít cùng CV khác lui tới.

Trừ bỏ khi nhận kịch sẽ tham gia tổ thảo luận của đoàn phim, liền chỉ có fan tự động thỉnh thoảng gửi tin.

Mà giờ phút này, Vân Khuynh nhìn lời kêu gọi đầy màn hình, không khỏi câu môi.

Nàng phát hiện, fan trong giới l*иg tiếng, cũng đáng yêu như fan trong giới giải trí trước đây vậy.

Nghĩ, Vân Khuynh ánh mắt sáng lên, đánh xuống một hàng, gửi đi.

“Tôi đã trở về, tôi không có việc gì.”

Tiếp theo, nàng không có xem đàn fan một giây bùng nổ, bỗng dưng tắt giao diện —

Lại là trang chủ “Giang Sơn Bắc Vọng”.

Trên Weibo, ảnh chụp một đôi bích nhân ngọt ngào ôm nhau, cùng ảnh chụp cô gái vừa béo vừa đen, hình thành đối lập rõ nét.

Vân Khuynh lại khẽ cười lên.

Thú vị.

Lúc trước nguyên chủ tâm thần đại loạn không có phản ứng lại, lại không đại biểu nàng nhìn không ra —

Này góc chụp xấu, ánh sáng u ám mà mơ hồ, rõ ràng chính là chụp lén.

Mà sau khi lục lọi phân tích ký ức nguyên chủ, Vân Khuynh càng phát hiện, tình cảnh này, tựa như là một lần tụ hội ở đại học A.

Như vậy, người chụp được ảnh này, cũng thật ý vị sâu xa — có thể chụp lén gần đây, tám chín phần mười, là ẩn núp ở bên người nguyên chủ.

Huống hồ “Giang Sơn Bắc Vọng” cùng nguyên chủ vẫn chưa gặp mặt, làm thế nào có được ảnh chụp này?

Nghĩ tới nghĩ lui, có hiềm nghi nhất ……

“Chỉ Tiêm Y Mộng?” Vân Khuynh cười khẽ, mở ra một tấm ảnh, lưu về máy.

Tiếp theo, nàng đem ảnh cắt ra lấy riêng một người, tắt QQ, mở diễn đàn đại học A.

“Vị mỹ nữ này, có ai biết sao?”