Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
Khi đến bên người Vân Khuynh, chỉ thấy thân xe phanh lại.
“Kít” một tiếng ngừng lại.
“A!”
Tiếng hét chói tai vang lên.
Mọi người nhìn lại, thấy vị nữ phóng viên vừa rồi còn lải nhải, bị dọa đến lảo đảo.
Giày cao gót bị gãy, tức khắc ngã ngồi xuống đất.
“Phốc –“
Tiếng cười không thể kiềm chế truyền đến, mặt nữ phóng viên đen sì.
“Lên xe.”
Trong chiếc xe gần Vân Khuynh.
Giọng nam lười biếng trầm thấp bay tới tai nàng, Vân Khuynh hơi ngẩn ra.
“Về sau tôi có người muốn không, không làm phiền vị tiểu thư này lo lắng. Theo tôi thấy, nếu cô rảnh, không bằng đi an ủi Giang thiếu cực phẩm trong miệng cô đi.”
Vân Khuynh nhếch môi, thưởng thức vài sợi tóc buông xuống của mình, mang theo vài phần biếng nhác, trào phúng.
Nói xong, nàng bước nhanh hai bước, lưu loát kéo cửa xe ra.
Chiếc Rolls-Royce màu đen, rất nhanh biến mất trước mắt các phóng viên.
Nhưng mà, rất nhiều người đã nhìn thấy, vừa rồi khi cửa xe hạ xuống, hiện ra khuôn mặt nghiêng tuấn mị đến cực điểm của người đàn ông.
Nữ phóng viên kia chật vật ngồi dưới đất, ánh mắt hoàn toàn dại ra.
*
Bóng đêm âm trầm.
“Diễn không tồi.” Trong xe, giọng nam từ tính lại vang lên lần nữa.
Vân Khuynh nghiêng đầu, liếc mắt nhìn người đàn ông ở ghế lái, “Cảm ơn khích lệ.”
“A,” Bùi Quân Mịch cười nhạt một tiếng, ý vị không rõ, “Đưa cô về nhà họ Diệp?”
Vân Khuynh dừng lại, từ chối: “Không.”
“Về Đế Hào?”
Vân Khuynh trầm mặc một lúc lâu.
Bùi Quân Mịch hơi hơi nhíu mày, nhìn nàng, nghiền ngẫm nói: “Chẳng lẽ, Diệp tiểu thư muốn về nhà tôi?”
Vân Khuynh nâng mắt, cười giảo hoạt.
“Kia, liền phiền toái Bùi gia chủ thu lưu.”
Bùi Quân Mịch: “……”
*
Sắc trời trong sáng.
Sáng sớm. Nhà họ Bùi.
Thời điểm người đàn ông đi từ trên cầu thang xuống, liền nhìn thấy một bóng người yểu điệu, bận rộn ở trong bếp.
Vân Khuynh đang làm bữa sáng, nghe thấy tiếng động, quay đầu lại nhìn.
“Bùi gia chủ, chào buổi sáng!”
Nàng rụt rè chào hỏi, rồi ngay lập tức xoay người lại.
Nhưng, một ánh mắt áp bách soi mói khóa trên người nàng.
Vân Khuynh gợi lên môi.
Nàng đương nhiên biết, Bùi Quân Mịch đang nhìn mình.
Trong sách nói, lòng hiếu kỳ, thường là bước đầu tiên sinh ra hảo cảm?
Vân Khuynh chuyển mắt, nỗ lực hồi tưởng cuộc tranh luận đối tượng công lược tình yêu với hệ thống tối hôm qua.
Với vai boss phản diện Bùi Quân Mịch này, thật sự hiệu quả sao?
Không sai.
Nàng tính toán, công lược Bùi Quân Mịch.
Lại nói, quyết định này của Vân Khuynh, vẫn là ngoài ý muốn.
Tối hôm qua, sau khi nàng và Giang Diệc Thừa tách ra, hệ thống vẫn luôn nhắc nhở ác cảm của Giang Diệc Thừa với nàng đã tăng tới cực điểm, công lược thất bại sẽ bị mạt sát.
Vân Khuynh cũng rất giận, nội tâm cười lạnh chất vấn về người nó đề nghị công lược.
Hệ thống vì chứng minh, ý thức trực tiếp bao phủ toàn thế giới, nháy mắt rà soát toàn bộ điểm khí vận trên toàn bộ đàn ông trên thế giới!
Nhưng, điều thiếu chút nữa làm trình tự của nó hỏng mất chính là.
Xuất hiện một người đàn ông có khí vận cấp F cao nhất thứ hai!
Người kia.
Chính là Bùi Quân Mịch.
Hệ thống không thể giải thích rõ ràng tình huống này, nhưng Vân Khuynh, lập tức quyết đoán quyết định.
Nếu, một hai phải công lược.
So với đi đoạt tra nam với “khí vận chi nữ”, còn không bằng nàng đi công lược boss phản diện!
Vì thế, Vân Khuynh mới thừa cơ thuận theo vào nhà Bùi Quân Mịch.
Còn dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho hắn.
Rất nhanh, một bữa sáng phong phú, đã bày trên bàn.
Vân Khuynh cởi tạp dề, cười với người đàn ông đang ngồi ngay ngắn: “Bùi gia chủ, nếm thử xem tay nghề của tôi thế nào?”
Bùi Quân Mịch nhướng mày, nhìn mâm cơm tinh xảo trước mắt, cũng hơi kinh ngạc.
Bánh bao hấp, salad, thịt xông khói, quả thực là món Tây hay Trung Quốc, cần có đều có.
“Tay nghề của Diệp tiểu thư thật tốt.”
Vân Khuynh cũng không chút khách khí: “Cám ơn.”
Nàng tổng hợp tay nghề của mình kiếp trước cùng tay nghề của nguyên chủ, cuối cùng cũng có được một câu khen ngợi này.
Bùi Quân Mịch cầm đũa, đưa một miếng điểm tâm tinh xảo vào miệng.
Nhai vài cái, sắc mặt người đàn ông không hề thay đổi.
Nhưng, động tác trên tay, lại bắt đầu nhanh hơn.
Hẳn là vừa lòng đi?
Vân Khuynh quan sát hắn một chút, cũng bắt đầu ăn.
Không lâu sau.
Hai người rất ưu nhã ăn được thất thất bát bát bàn cơm.
Trong lúc nhất thời, không khí lại yên lặng.
Chỉ là, phần yên lặng này, dường như không làm người xấu hổ.
Sau một lúc lâu.
“Không bằng, nói chuyện chính sự?”
Bùi Quân Mịch đánh vỡ không khí vi diệu này trước.
Hắn cười như không cười liếc nhìn Vân Khuynh: “Thủ đoạn ngày hôm qua của Diệp tiểu thư, thật đúng làm người ta phải lau mắt mà nhìn.”
Mắt đẹp Vân Khuynh híp lại một chút, “Chỉ là một ít thủ đoạn nhỏ thôi.”
Không xong, hình như công lược nói, đàn ông không thích phụ nữ cường thế?
Chẳng lẽ phải giả ngu?
Cặp mắt đào hoa tà mị xẹt qua khuôn mặt xinh đẹp của nàng, “Có thể bất động thanh sắc không chế hành tung Giang Diệc Thừa, lại âm thầm xuyên qua mưu kế của hai nhà họ Diệp, Giang, Diệp tiểu thư hà tất khiêm tốn?”
Ách.
Vân Khuynh dừng một chút, cũng không thể nói cho hắn, đây là cái lợi khi biết cốt truyện mà thôi.
Video Giang Diệc Thừa nɠɵạı ŧìиɧ, kỳ thật là do một trong hai cô gái trong video dụng tâm kín đáo quay lại.
Ở cốt truyện, còn rơi vào tay Diệp Âm Âm, khiến cho tình cảm của cô ta và Giang Diệc Thừa có tiến triển, thêm không ít gút mắc.
Nàng lợi dụng việc này, để người của Bùi Quân Mịch, tìm cô gái kia, lấy đi video.
Mà dưới thế lực của nhà họ Bùi, xúi giục hai “nhân chứng” ở Đế Hào, lấy ghi chép bệnh tình, càng dễ như trở bàn tay.
Ngay cả lợi thế dùng để đả động Bùi Quân Mịch giúp nàng…
Vân Khuynh lấy mưu kế sau này hai nhà họ Giang, Diệp đánh bại boss, “gia công” thêm một chút.
Ba nhà họ Diệp, Giang, Bùi, đều có sản nghiệp bất động sản.
Ở trong cốt truyện, trong lúc cạnh tranh một khu đất tên “Địa Vương” ở vùng ngoại ô, Bùi Quân Mịch thắng một ván.
Không nghĩ tới, còn chưa đợi khai thác, khu đất đó lại sụp, lần này, khoản tiền kếch sù tập đoàn họ Bùi tiêu tốn, đều thành công dã tràng.
Mà cha con nhà họ Diệp cùng Giang Diệc Thừa, liền thừa cơ xoay chuyển.
Kỳ thật, ở trong mắt Vân Khuynh, Bùi Quân Mịch bị thua, căn bản là ngoài ý muốn…
Luận năng lực thật sự, ba người đàn ông của “khí vận chi nữ”, vẫn kém vị đại boss này a.
Nàng nghĩ, có chút xuất thần, Bùi Quân Mịch lại nói: “Theo như lời Diệp tiểu thư nói về ‘Địa Vương’, tôi đã cho người đi tra xét.”
Vân Khuynh tức khắc tỉnh táo lại, thử nói: “Kết quả như thế nào?”
“Đúng như lời Diệp tiểu thư nói.” Môi mỏng Bùi Quân Mịch gợi lên nụ cười tà tứ: “Không nghĩ tới… hai nhà họ Giang, Diệp, còn thiết kế một ván cờ như vậy…”
Lợi dụng nền đất không vững ẩn sâu của “Địa Vương”, dụ hắn cạnh tranh, để tập đoàn họ Bùi rót vào số tiền lớn, lại hung hăng đâm một kích…
Bùi Quân Mịch rũ mắt, yên lặng cân nhắc. Bởi vậy, hắn không phát hiện, Vân Khuynh ngồi đối diện, trong mắt xẹt qua tia chột dạ.
Thành công… Vân Khuynh cắn cắn môi, ép xuống vui sướиɠ trong lòng.
Vị boss này, cũng không dễ lừa a.
Nàng hơi câu môi, sung sướиɠ nói: “Dù chuyện thế nào, nếu Bùi gia chủ đã điều tra ra, vậy không có khả năng rơi vào bẫy.”
Bùi Quân Mịch nâng mắt, nghiêng mắt nhìn Vân Khuynh, có chút không hiểu nổi cô gái này.
Hắn nghiền ngẫm nói: “Vì cầm quyền, cùng người ngoài tính kế người nhà mình, Diệp tiểu thư, cô không sợ dẫn sói vào nhà sao?”
Lời nói, không phải dễ nghe.
Nhưng mà, Vân Khuynh ngửa lưng vào ghế, mở to mắt, thẳng tắp nhìn vào mắt người đàn ông.
Bốn mắt giao nhau. Bùi Quân Mịch nhìn đôi mắt trong suốt của Vân Khuynh, nhất thời ngẩn ra.