Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hệ Thống! Mau Mau Hiện Thân!

Chương 16: Thế Giới 1

« Chương TrướcChương Tiếp »
Anh ẩn cô ra nhìn cô vẫn mơ màng liền thở dài.

Có lẽ cô đang say nên như vậy.

Anh không nên nghĩ nhiều.

Cô cũng buông anh ra mềm mại nghiêng sang một bên giọng lầm bầm.

-"Lam Thiên.

Lam Thiên..."

Anh nhìn lại cô vẫn thấy cô nhắm mắt làu bàu liền ghé sát lại.

-"Lam Thiên.

Em thích anh!"

Bùm! Mặt Lam Thiên bỗng chốc đỏ mặt.

Cô đây là đang tỏ tình anh sao? Nhưng cô đang say.....mà khoan.

Không phải người say thường nói câu thật lòng sao? Anh có nên tin cô hay không đây? Anh không rời mắt khỏi cô....bỗng anh có xúc động muốn hôn lên môi cô.

Nhưng làm như vậy thật không giống quân tử.

Trong lúc đó cô và hệ thống đang trong không gian ăn ngô uống coca xem kịch.

*Uầy hệ thống ngươi nói xem.

Có phải thế giới này nợ ta vai ảnh hậu không?*

Hệ thống nhìn cô khinh bỉ.

*Ký chủ thỉnh tự trọng!* Cô nhìn nó.

*Tự trọng từ khi ta gặp ngươi đã sớm đem cho chó ăn rồi.

Đúng rồi.

Tiền ta tích góp được ở thế giới này ta có được đem theo không? Sau khi ta rời khỏi thế giới này thì thế giới này sẽ như nào? Ta rời khỏi nơi này bằng cách nào?*

*Ký chủ an tâm.

Tiền không thể đem theo.

Nhưng kỹ năng thì có thể.

Sau khi cô rời khỏi nơi này sẽ có điểm kỹ năng.

Cô có thể tích điểm để nâng cấp kỹ năng.

Mua kỹ năng trong cửa hàng.

Sau khi cô rời khỏi thế giới này thế giới này ra sao thì còn tùy cách cô rời khỏi.

Có hai cách.

1 là cô chết với những nhiệm vụ hạn giờ.

2 là cô chọn thiết lập nhân vật sao chép tính cách và ký ức thay cô sống nốt quãng đời còn lại của nhân vật.*

Cô nhìn hệ thống rồi lại im lặng.

*Thế giới này thì?*

*Thế giới này thì cô còn hai năm nữa sẽ chết.*

*Mỗi thế giới ta có thể ở bao lâu?*

*Hạn giờ thì chờ tới khi nhân vật trong chính bản chết thì cô chết.

Nếu cô hoàn thành sớm hơn thì cô có thể rời đi sớm hơn để bản sao chết hộ.

Còn lại thì khi cô hoàn thành chiếm đóng cô có thể chọn ở lại 1 tuần sau đó đi hoặc đi luôn.* Cô xoa cằm.

Vậy sao.

Sau đó lại nhìn ra màn ảnh bên ngoài.

*Ê hệ thống.

Cá hắn có hôn ta không? Ta cá là có.* Hệ thống nhìn anh bất động lắc đầu.

*Nếu hôn cô đã hôn từ sớm rồi!*

*Nếu hắn hôn ngươi mất gì?*

*Ta mở cửa hàng cho cô chọn 1 vật dụng bất kỳ!*

*Được.

Quân tử nhất ngôn!*

*Nếu hắn không hôn cô thì sao?*

*Ta làm không công 1 thế giới bất kỳ cho ngươi chọn!*

*Được.

Thành giao!*

Anh trầm ngâm nghĩ lại những tháng ngày trước.

Tố Tố lúc trước và bây giờ.

Từng hình ảnh của cô.

Từng chút từng chút một.

Anh lại lo sợ.

Sợ mọi lời cô nói là bông đùa.

Bất giác.

Anh lại nhớ tới nụ hôn của cô và anh tiến lại gần hơn.

Hôn lên môi cô.

*Đó ta nói rồi.

Kinh nghiệm bao nhiêu năm đọc tiểu thuyết của ta.

Sao sai được.

Hệ thống.

Mi làm vụ này vậy mà vẫn thua ta haha.*

Cô đang vui vẻ quay lại tính trêu chọc hệ thống thì liền thấy dòng chữ to đùng.

*Hệ thống offline*

*CMN hệ thống.

Mau lăn ra đây cho lão nương.*

Không thấy hệ thống đâu nữa.

Coi lại phải quay qua diễn tiếp.

Anh rời đôi môi cô cởϊ áσ đắp lên cho cô vặn điều hòa ấm lên.

Chỉnh cho cô thoải mái

-"Um Lam Thiên.

Em thích anh."

Cô lặp lại lần hai.

Để cho chắc chắn.

Anh xoa má cô cười hiền lành.

-"Ngoan.

Nói lại.

Em thích ai?"

-"Lam Thiên.

Em thích anh." Anh tắt ghi âm nhìn cô thâm tình.

-"Đây là điều em chọn lựa.

Sau này dù em có hối hận.

Tôi cũng sẽ không buông em." Nói rồi anh lái xe đi.

Không về nhà cô nữa.

Mà về thẳng nhà anh.

*Ding! Độ hảo cảm tăng 10% hiện là 90% mong ký chủ cố gắng!* Cô nhìn hệ thống phụ hiện lên liền hỏi.

*Hệ thống chính đâu?*

*Hệ thống chính đang quay về cày tiểu thuyết!* Cô gật đầu ra vẻ "Ta hiểu mà!"

Sáng hôm sau cô tỉnh lại.

Liền nhìn quanh.

Thực ra cô thừa biết rồi.

Nhưng vì điểm vì sao vì vai diễn.

Vì tổ quốc.

-"Đây là đâu?"

Cô nhìn lại quần áo vẫn còn nguyên rồi tò mò nhìn xung quanh.

Cạch! Tiếng cửa vang lên.

Lam Thiên một thân sơ mi trắng bước vào.

-"Em tỉnh rồi sao? Hôm qua em say nên anh đưa em về nhà anh."

-"Anh cũng biết nhà em mà! Khóa em cũng đưa anh rồi sao anh không đưa em về!?"

Cô nhíu mày.

Anh bước tới xoa má cô.

-"Nơi đó giờ không cần thiết nữa.

Giờ đây nơi này sẽ là nhà em.

Anh đã điện cho người chuyển hết đồ đạc của em vào đây rồi!" Cô hất tay anh ra.

-"Sao anh lại làm như vậy? Em với anh chỉ là cấp trên cấp dưới.

Là bạn thôi mà! Sao anh lại can thiệp vào tự do và đời sống riêng tư của em!?"

Anh vẫn ôn nhu nhìn cô mỉm cười tay rút điện thoại ra bật lại ghi âm tối qua.

-"Ngoan.

Nói lại.

Em thích ai?"

-"Lam Thiên.

Em thích anh."

Anh tắt ghi âm nhìn cô đã đỏ bừng mặt.

-"Em....em lúc đó là em say.

Anh không nên tin!"

-"Biết sao bây giờ! Hôm qua em khi dễ anh! Trong sạch một đời đều bị em cướp rồi.

Hơn nữa anh cũng đã chấp nhận rồi nha! Em nói ra anh đã nghe cũng đã chấp nhận giờ em muốn bỏ mặc anh sao?"

-"Trong sạch một đời?"

Anh gật đầu lia lịa.

-"Hôm qua em vừa ôm hôn vừa sờ khắp thân thể anh.

Người ta thủ thân hai mấy gần ba mươi năm.

Giờ hic em không chịu trách nhiệm sao?" Cô co giật khóe môi.

Lời thoại quen thuộc này là sao?

-"Đại ca.

Anh là nam nhân đó.

Hơn nữa anh cũng đã từng có người yêu.

Còn là vợ sắp cưới!"

-"Nhưng người ta còn zin nha! Hơn nữa...anh cũng chưa từng đυ.ng chạm hay hôn cô ta."

Cô im lặng.

Thật ra.

Anh thích đàn ông không phải sao?

-"Đúng rồi.

Đoạn nghi âm.

Anh cũng đã cho phát tán rồi.

Nhưng em yên tâm.

Đoạn nghi âm đó anh đã cho ghép rồi.

Là anh tỏ tình em trước.

Em an tâm." Cô đơ người.

*Hệ thống.

Tình hình thế giới ngoài kia....ra sao rồi?*

*Lam Mặc hắc hóa nhẹ.

Mấy người si mê Lam Thiên đang ở trước trọ của cô.

Phóng viên đang túc trực bên ngoài nhà Lam Thiên.* Cô mỉm cười....là cười trong nước mắt.

*Cái này còn công lược quần gì nữa.

Tiết tháo của Lam Thiên đã chẳng còn thấy đâu.

Không ngờ anh ta lại làm tới mức như vậy.

Cô còn nghĩ là cô phải quăng tiết tháo.

Ai ngờ.

Mặt cô dày ai đó còn dày hơn.

Thế giới này thật đáng sợ.*

Anh nhìn cô đơ người liền ôm cô vào lòng.

-"Sao thế!?"

Cô bám tay anh.

-"Em cần 1 phút để load thông tin.

Phiền anh cho em yên tĩnh một chút."

Anh hôn lên trán cô.

-"Được rồi.

Hôm nay em nghỉ đi.

Anh tới công ty một lát.

Đúng rồi.

Đồ ăn anh làm xong hết rồi.

Nhớ ăn sớm.

Hơn nữa em đừng đi đâu.

Tối nay anh sẽ cho em bất ngờ!" Cô gật đầu nhìn anh rời đi.

Thế giới này giờ đây thật đáng sợ.

Cô chỉ là ngủ quên 1 lát đã bao nhiêu chuyện xảy ra rồi.

Nhưng....Lam Thiên sẽ có bất ngờ gì giành cho cô đây? Cô khá là mong chờ.

Bất quá trong tiến độ nhiệm vụ có phần cô phải giải hòa cho Lam Thiên và Lam Mặc.

Giờ Lam Mặc đã hắc hóa.

Cô phải làm sao đây?
« Chương TrướcChương Tiếp »