Sau khi hắn rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi tiểu huyệt, hỗn hợp dịch nhầy không có vật cản mà bắt đầu trở lên mất khống chế ồ ạt chảy ra ngoài nhục huyệt, đem mặt bàn ăn làm cho ướt đẫm.
Hình ảnh quá mức dâʍ đãиɠ khiến yết hầu nam nhân lại trở lên căng thẳng, hắn rất muốn lúc nào cũng được thao bên trong huyệt dâʍ đãиɠ của nữ nhi nhưng đáng tiếc hắn là thuộc bộ phận lãnh đạo của công ty, không có nhiều thời gian ở bên cô, với lại hôm nay hắn còn có một cuộc họp quan trọng.
Bởi vậy hắn chỉ có thể tiếc nuối mà buông tha nữ nhi, đem hai người tắm rửa sạch sẽ rồi hôn lên gương mặt phấn nộn nhiễm một tầng hơi nước mà trở lên ửng hồng của bảo bối, nhỏ giọng dặn dò vài câu liền đi đến công ty.
An Chấn Vũ ở chung cư xa hoa đắt đỏ, vô luận là người hay hoàn cảnh chung quanh đều thực làm hắn yên tâm để nữ nhi ở nhà một mình mà không cần phải lo lắng có sự tình xấu phát sinh.
Hắn cũng đặc biệt thuê bảo mẫu để chăm sóc bảo bối mỗi khi hắn đi ra ngoài, nhiều nhất nửa giờ liền sẽ đến nhà hắn.
An Tiểu Man vốn dĩ đang ngủ say thì chợt mở mắt, ngơ ngác nhìn lên trần nhà như là suy nghĩ đến chuyện gì, chưa quá một phút liền ngồi bật dậy.
Cô đã quên hôm nay là thứ hai, cô cần phải đi học.
Sinh ra đã bị khiếm khuyết về trí lực, theo lý thuyết thì cô thực sự không thích hợp để đi học, nhưng khi tiểu cô nương nhìn thấy các bạn khác đều cắp sách đi học, tan học thì rủ nhau đi chơi làm An Tiểu Man rất hâm mộ.
Vỡ cũ của An Chấn Vũ không chịu nổi sự dễ thương của bảo bối khi làm nũng, hơn nữa cô cũng rất ngoan, không khóc không nháo, trừ bỏ động tác cùng lời nói ngẫu nhiên có chút đình trệ cùng chậm chạp, bề ngoài xác thật cùng thiếu nữ 18 tuổi không khác nhau chỗ nào, bởi vậy mẹ nguyên chủ liền quyên góp tiền cho một trường quý tộc, thật sự cho An Tiểu Man đi học.
Cha mẹ của An Tiểu Man đều là lãnh đạo của công ty , tuy rằng gia thế không quá hiển hách, nhưng người khác nhiều ít đều sẽ đối với bọn họ có sự tôn trọng.
Bởi vậy cô nhập học rất thuận lợi, những học sinh trong trường quý tộc này đều trải qua quá trình giáo dục cẩn thận, hơn nữa nguyên chủ còn rất là ngoan với lại đáng yêu, không những không bị ghét mà còn được mọi người yêu mến.
An Tiểu Man vội vàng mặc đồng phục trường học, nhanh chóng lấy cặp sách liền xuất phát.
Đường đi chỗ này thật sự quá xa lạ với cô, nhưng mẹ cô đã dạy, nếu không biết đường có thể gọi cho taxi, vì vậy cô liền gọi cho chú taxi mà mình hay đi nhất.
Cuối cùng cô cũng đến được trường, lúc này trường học đã vào học từ lâu, cô hoang mang rối loạn vội chạy đến lớp, đối với lão sư đang ở trên bục giảng khom lưng nói.
“Thực xin lỗi, Lý lão sư, em đến muộn.”
Lý Tử Hào mới vừa tròn 30 tuổi trẻ soái khí, là chủ nhiệm lớp của An Tiểu Man, hắn nhìn cô đột nhiên xuất hiện, kinh ngạc nói.
“ An đồng học, sao em lại ở đây? Thầy nhớ rõ ba của em đã xin nghỉ học nửa tháng cho em.”
Hắn biết mẹ của An Tiểu Man mất, bởi vậy hắn cũng hiểu được cha cô bé có lẽ sợ nữ nhi thương tâm mới xin nghỉ nửa tháng, hơn nữa hắn cũng thực rất lo lắng cho em nữ sinh đặc biệt này.
An Chấn Vũ không chỉ muốn cô nghỉ nửa tháng mà còn có ý định chuyển trường cho nữ nhi, trường hiện tại của bảo bối cách quá xa nhà hắn làm hắn có chút không yên tâm.
Đương nhiên những việc làm này An Tiểu Man cũng không cảm kích, cho nên khi Lý Tử Hào hỏi cô, cô chỉ có thể nghiêng đầu lộ ra một bộ hoang mang biểu tình.
“Ân?”
Thiếu nữ nhăn lại mi cùng với bộ dáng hoang mang ngốc manh thật sự quá đáng yêu, làm Lý Tử Hào cảm thấy chính mình có chút không thể nhìn thẳng vào An Tiểu Man.
Hắn cuống quít dời đi tầm mắt, đối với An Tiểu Man nói: “Được rồi, nếu tới liền chạy nhanh trở lại chỗ ngồi đi.”
“Vâng ạ.”
An Tiểu Man ngoan ngoãn trở lại trên chỗ ngồi, còn không đợi cô đem cặp sách buông, người ngồi phía sau liền dùng ngón tay chọc bả vai cô.
An Tiểu Man hơi hơi nghiêng đầu, trước mắt là một nam sinh dương quang soái khí mười phần đang nhìn chằm chằm cô.
Đó là biểu ca của nguyên chủ, Khúc Tĩnh Hàng.
An Tiểu Man lộ ra nụ cười ngọt ngào, hô một tiếng, “Biểu ca .”
Khúc Tĩnh Hàng cau mày đem cô từ đầu đến chân đánh giá một lần sau, mới giãn ra mày hỏi.
“Ở nhà ba ba, em sinh hoạt vẫn dựa theo thói quen?”
An Tiểu Man gật gật đầu, “đúng, ba ba rất tốt với Tiểu Man.”
Khúc Tĩnh Hàng nghe vậy cười nhạo một tiếng, “Đừng bị nam nhân kia lừa, hắn bất quá là giả tạo mà muốn đoạt quyền giám hộ em nên mới đối tốt với Tiểu Man . Nếu hắn thật sự coi em là con gái mình thì hắn đã phải thường xuyên đến chơi với em từ lúc còn nhỏ, nhưng hắn đâu có đến nhìn Tiểu Man lần nào đâu. Muốn hay không anh bảo ba ba nhận nuôi em. ”