...
Lời editor: Khuyến cáo không nên uống các loại nước ép khi xem chương này.
...
Dương Triếp dập tắt đầu thuốc lá, cười lạnh nhìn Chu Sơn trên màn ảnh.
Chỉ thấy ánh mắt Chu Sơn nhìn về phía máy xay sinh tố, lại liếc nhìn cửa ra, hai cánh tay không tự chủ mà thu lại.
Dương Triếp biết, trong lòng Chu Sơn đã làm ra lựa chọn.
"OK, quy tắc trò chơi là tôi thiết định, sống hay chết là lựa chọn của anh. Chỉ cần đồng hồ đếm ngược kết thúc, bùm, quả bom trên đầu sẽ tiễn anh một đoạn đường, không cần phải chịu đau đớn cũng rất tốt."
"Tốt cm mày! Tao thao cả nhà mày!"
Chu Sơn chửi ầm lên. Hắn đã từng cắt đứt yết hầu, cũng từng chặt qua tay chân của người khác. Có kẻ chết, có kẻ tàn tật. Khi đó hắn chưa từng nháy mắt. Bây giờ đến phiên mình, hắn sợ hãi, cái sợ đến từ sâu thẳm bên trong.
"Nếu mày dám lừa tao, coi như làm quỷ tao cũng sẽ không bỏ qua cho mày!"
Chu Sơn nhìn một chút đồng hồ đếm ngược, sau đó đem thắt lưng rút ra, gắt gao trói lại tay trái, ánh mắt rơi vào máy xay sinh tố. Ong ong ong, đầu dao vẫn đang nhanh chóng xoay tròn.
Dừng lại!
Do dự!
Sợ hãi!
Tí tách...
Đáng chết! Đồng hồ còn đang không ngừng đếm ngược.
Chu Sơn cắn răng một cái, đem tay trái đưa vào lỗ tròn.Trong nháy mắt, bởi vì lưỡi dao quay quá nhanh, tạo ra một cơn gió lạnh thổi lên, hắn cảm thấy toàn thân đều nổi da gà. Mồ hôi lạnh từng giọt từng giọt lăn xuống.
"Fu*k!"
Chu Sơn chửi đại một câu, cắn răng, ngón tay duỗi ra.
"A! A! A!"
Tiếng kêu thảm thiết giống như heo chọc tiết. Bọt máu từ trong cuống họng trực tiếp phun ra.
Giờ phút này trên màn hình livestream hoàn toàn đặc tả hết dáng vẻ thống khổ của Chu Sơn. Chỉ thấy ngón tay hắn trong nháy mắt bị đầu dao inox chẻ thành một đống thịt nhão. Xương cốt cũng bị cắt phăng, đánh nát, ép lấy nước. Máu tươi từ miệng vết thương bắn khắp bình thuỷ tinh. Cùng lúc đó, huyết dịch nồng đậm bắt đầu chảy theo máng về phía bình chịu nhiệt.
"CMN! Thật buồn nôn!"
"Nước ép thịt người! Tôi còn đang định ép nước dưa hấu uống đây. Thôi để sau, đi nôn cái đã!"
"CMN! Quá ghê gớm! Tự nhiên cảm thấy đau tay a! Nhưng mà hắn là đáng đời, ai bảo làm nhiều việc ác như vậy!"
Hình ảnh rùng rợn lập tức khiến đám người xem livestream cảm thấy không khoẻ, nhưng phần lớn đều nhanh chóng xả một đống bình luận hòng che lấp đi tràng cảnh máu me trước mắt, chờ xem kết cục của Chu Sơn.
"Ong ong ong!"
Máy xay sinh tố phát ra thanh âm ầm ầm. Bàn tay trái của Chu Sơn thoáng chốc trở thành một đống thịt nhão. Máu bên trong bình chịu nhiệt đã hơn tám trăm ml.
Một lúc sau, Chu Sơn đem cánh tay lấy ra, một mực gọt đến tận cổ tay, xương trắng lộ ra ngoài, da thịt nát tươm quấn vào nhau, máu chảy tí tách.
Hắn chỉ cảm thấy cả người một trận mê muội. Nhưng lúc này, huyết dịch trong bình chịu nhiệt đã đến 1000 ml. Cân Thiên Bình bắt đầu nghiêng. Khi kim đồng hồ của cân chỉ đến vị trí trung tâm, thiết bị phát ra tiếng xẹt xẹt, sau đó liền nghe được âm thanh ca ca của cửa.
Trên cửa lớn, ba cái xích sắt bắt đầu rơi xuống.
Bom hẹn giờ trên đầu cũng ngừng lại.
"Tao thắng! Tao thắng!"
Chu Sơn quát to một tiếng.
Âm thanh của Dương Triếp vang lên lần nữa.
"Chúc mừng, cửa lớn đã mở ra, chỉ cần anh xuyên qua lưới sắt, liền có thể đi đến bệnh viện chữa trị. Đương nhiên, anh cũng có thể đứng đây đợi, có lẽ một tiếng nữa cảnh sát sẽ tìm tới nơi này."
Chu Sơn đưa mắt nhìn cánh tay của mình.
Đừng nói một giờ.
Chỉ sợ nửa giờ đều không kiên trì nổi!
Tiếp tục ở lại địa phương quái quỷ này, hắn một khắc cũng không muốn nghĩ tới.
Chỉ cần chui qua năm mét bụi gai thép là tự do!
Nghĩ đến đây, Chu Sơn không chút do dự, vọt thẳng vào lưới thép gai.
Không có quần áo che chắn, lại thêm mất đi hơn một ngàn lít máu, thân thể Chu Sơn càng ngày càng suy yếu. Hắn cảm thấy đầu trở nên rất nặng, tay chân lại như không có sức lực.
Nhưng mà ánh sáng trước mắt chính là tự do.
"Nhất định phải ra ngoài!"
"Mình phải đi ra ngoài!"
"Cứu mạng!"
Chu Sơn dùng hết khí lực hô lên, không ngừng vặn vẹo thân thể bên trong lưới thép gai, di chuyển về phía trước. Hắn giống như đã mất lý trí, như một con cá đang cố gắng chạy thoát khỏi lưới. Kịch liệt giãy dụa, hắn bắt đầu không uý kị gì mà xuyên thẳng qua gai thép. Từng cây gai sắc nhọt cắt qua thân thể, đem da thịt mở ra.
Mấy phút đồng hồ sau, Chu Sơn máu me đầm đìa, giống như bị lột da, toàn thân bong tróc, máu chảy dài theo đường hắn bò đi.
"Tao thắng!"
"Tao muốn đi ra ngoài!"
Chu Sơn yếu ớt hô lên, nhưng thân thể đã trực tiếp tê liệt. Đôi mắt hắn vằn ra hai tia máu nhìn chòng chọc vào cửa sắt lớn trước mặt. Chỉ còn cách cửa lớn một bước, đưa tay liền có thể sờ đến. Nhưng hắn đã không còn chút khí lực, một chút cũng không thể động.
"Đáng chết!"
"Tao sẽ không bỏ qua cho mày!"
Chu Sơn nói xong, cơ thể căng cứng tức thì buông lỏng, treo bên trên hàng rào gai thép, chết.
Bất quá tử trạng của hắn rất khủng bố. Toàn thân trên dưới, bao gồm cả khuôn mặt, đều bị đâm nát. Khóe mắt bị kéo rách, tròng mắt thiếu chút nữa rơi ra. Trước khi chết con ngươi vẫn trừng lớn, tràn đầy oán khí.
"Mẹ nó! Nhìn tao làm gì!"
"Đúng là chết không nhắm mắt, chỉ còn kém một bước nữa!"
"Tôi đã nói rồi, những thứ này kỳ thật đều đã được streamer thiết kế hết. Tóm lại là hắn đáng chết!"
"Nếu như hắn cùng Tạ Tiểu Đình hợp tác từ khi bắt đầu, hai người bọn họ có thể sống sót sao?"
"Loại người này cũng sẽ không có nếu như. Đây là bản chất của bọn họ rồi. Streamer khẳng định đã điều tra bọn họ rất kĩ!"
"Cũng đúng, bất kể nói thế nào, hai cặn bã cuối cùng đều chết, bảo bảo có thể ngủ ngon rồi!"
"Lầu trên là nữ à, xem xong livestream, ngươi đi ngủ không sợ à? Có muốn ta cùng ngươi...?"
"..."
Người xem bắt đầu nghị luận trêu chọc.
Lúc này Dương Triếp lên tiếng.
"Cảm ơn đã theo dõi livestream tử vong, kỳ sau gặp lại!"
Phòng livestream trực tiếp tắt phụt.
"Fu*k!"
Vu Kiện cầm một chén trà, hung hăng ném xuống mặt đất. Phịch một tiếng, chia năm xẻ bảy.