Chương 13: Chuyên gia tâm lý học khủng bố

Tạ Tiểu Đình gào lên so với heo chọc tiết còn muốn thảm hơn, con mắt trừng lớn, không thở nổi một hơi. Bọt máu phun ra từ giữa những ngón tay của Chu Sơn. Trên tay hắn giờ khắc này đã bị máu nhuộm đỏ tươi.

"Còn hai mươi giây nữa! Cô muốn nổ tung đầu à!"

Chu Sơn khẽ quát một tiếng, con mắt đã phủ đầy huyết sắc. Tay phải nắm lấy sợi tơ thép, trực tiếp dùng lực. Chỉ mới kéo ra một đoạn ngắn đã khiến Tạ Tiểu Đình cảm giác dạ dày bản thân như bị xé toạch.

"Phốc phốc phốc!!!"

Từng ngụm máu tươi phun ra giống như súng bắn nước. Máu từ kẽ hở trên tay Chu Sơn chạy ra, biến thành huyết vụ.

Toàn thân Tạ Tiểu Đình kịch liệt co giật.

Trong lỗ mũi, từng đợt máu đặc sặc ra bên ngoài.

Ngay cả khóe mắt cũng bắt đầu chảy ra huyết lệ, vô cùng khủng bố!

"Ô ô ô..."

Tạ Tiểu Đình bỗng nhiên kịch liệt co giật.

"Cố lên, một chút nữa thôi!"

Chu Sơn liều mạng nhấn đầu Tạ Tiểu Đình xuống, tay phải tiếp tục dùng sức, cơ hồ muốn đem Tạ Tiểu Đình cả người xách lên. Cũng may là tơ thép, nếu là dây thừng, sớm đã đứt mất.

"Phốc xích!"

Theo một ngụm máu thịt phun ra, chìa khoá được kéo lên. Trên lưỡi câu treo đầy thịt nát.

"A!"

Tạ Tiểu Đình bỗng nhiên hét thảm, thanh âm trực tiếp đột phá 60 decibel, thời gian rút xuống 10 giây.

4, 3, 2, 1...

"Không muốn không muốn không muốn..."

Chu Sơn giật mình. "Coong" một tiếng, chìa khoá rơi trên mặt đất. Đếm ngược chấm dứt, mặt nạ tử vong khởi động.

Nhìn thấy đinh thép sắc bén đâm tới, Tạ Tiểu Đình hét to một tiếng.

"Không không không không, cứu tôi..."

"A!"

Xì xì xì...

Đinh thép tựa như cắm vào một đống đất cát, vô cùng nhẹ nhõm xuyên qua đầu của Tạ Tiểu Đình. Trong nháy mắt, máu tươi bắn ra bốn phía. Sọ não bên trên phun ra óc trắng. Giống như một túi nhựa đựng đầy nước bị đâm thủng mười mấy cái lỗ, máu tươi không ngừng phun ra. Trong đó, có một cây đinh thép còn đâm thẳng qua con ngươi mắt trái Tạ Tiểu Đình. Nhãn cầu bị chọc thủng, huyết lệ cùng dịch thể dinh dính ồ ạt chảy ra.

Màn ảnh lúc này hiện lên cái chết kinh hoàng, Tạ Tiểu Đình mắt trợn ra lòng trắng. Miệng há rộng, bên trong còn cắm một cây đinh thép. Bộ dáng đặc biệt dữ tợn.

"CMN! Hù chết bảo bảo! Cứu giá!"

"Mẹ nó, đáng sợ! Ánh mắt kia quá kinh khủng!"

"Tôi muốn nôn, không được, rút lui!"

"Lầu trên bình tĩnh, cặn bã như này chết nhiều cho nó thanh tịnh!"

Bình luận trong phòng livestream dày đặc, trực tiếp đem hình tượng khủng bố che lại. Một số người bị dọa sợ, lập tức rời khỏi phòng.

Giờ phút này, Chu Sơn sau khi nhìn thảm trạng trên thi thể Tạ Tiểu Đình liền toát một trận mồ hôi lạnh. Nhìn lại mặt nạ tử vong của mình, hiện tại cũng khép lại. Nếu như không mở ra, sọ não của chính mình khẳng định cũng bị cắm nát.

"Tao thắng, mau thả tao ra!"

Thả?

Đừng ngây thơ!

Đây mới chỉ là cửa thứ nhất!

Trong bóng tối, Dương Triếp mỉm cười. Âm thanh băng lãnh, khàn khàn lần nữa vang lên.

"Chu Sơn, đầu tiên chúc mừng anh hoàn thành khảo nghiệm thứ nhất..."

Thứ nhất?

Vẫn còn trò chơi nữa?

Chu Sơn triệt để ngốc lăng!

Đám dân mạng cũng lộ một mặt mộng bức. Do ảnh hưởng từ lần livestream trước, tất cả mọi người đều chỉ nghĩ có một trò chơi, tuyệt đối không thể ngờ lần này có mấy cửa ải lận!

"Ha ha ha ha, còn tưởng streamer lần này tính sai, nguyên lai trò chơi vẫn chưa kết thúc!"

"Chu Sơn là bị doạ thành ngốc luôn rồi. Vừa rồi một trò chơi đã kéo nửa cái mạng của hắn, đến vòng tiếp theo trực tiếp bị đùa đến chết!"

"Streamer càng ngày càng quỷ dị khó lường, khó lòng phòng bị a!"

Chu Sơn sửng sốt mấy giây, lẩm bẩm nói: "Không phải chỉ có một trò chơi thôi sao?"

"Ôi ôi, tôi nói là chỉ có một trò chơi khi nào? Với cả để tôi nói cho anh biết, trí thông minh của anh so với tưởng tượng của tôi còn kém hơn nhiều. Tôi đã cố ý đem hai tấm phim X quang trước mặt các ngươi rồi, chẳng lẽ các ngươi không thể quan sát mấy cái chìa khoá một chút sao?"

"Chìa khoá?"

Chu Sơn nhướng mày, ánh mắt hướng về phía phim X quang. Ánh mắt hắn bỗng nhiên nhíu lại, lập tức hiểu ra, trong lòng tràn đầy sự sỉ nhục.

"Làm sao có thể?!"

Chu Sơn nổi điên đem chìa khoá của mình cắm vào mặt nạ trên thi thể Tạ Tiểu Đình, bộp một tiếng, mở!

Thấy cảnh này, người xem hoàn toàn sững sờ.

"CMN! Hai cái chìa khóa giống nhau như đúc!"

"Mẹ nó, đừng như vậy chứ? Căn bản là nghĩ không ra!"

"Không hổ là chương trình livestream tử vong, trí thông minh quá kinh khủng. Streamer là đang đem tất cả mọi người hố cha, đây chính là một cái tư duy bẫy rập!"

"Không sai, mọi người trong tiềm thức đều sẽ cho rằng, một cái chìa khóa mở một cái mặt nạ. Cho nên streamer nghênh ngang bày ở trước mặt bọn họ lời giải, bọn họ đều không có để ý tới!"

"Ai, xem ra tôi chỉ có thể thành thành thật thật xây nhà, cảm giác như trí thông minh của mình bị streamer nghiền nát vậy!"

Không chỉ là cư dân mạng, trước màn hình, Vu Kiện cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí.

Lại là tư duy bẫy rập!

Lại là cái trò đem người người đùa bỡn trong lòng bàn tay!

Tự tin nắm bắt tâm lý người chơi, trình độ này đã đạt đến cảnh giới đỉnh cao!

Người này đến tột cùng là ai?

Nhà tâm lý học?

Chuyên gia tâm lý học tội phạm?

Nếu như một lần, có thể nói là trùng hợp, nhưng nếu là hai lần thì sao?

Vu Kiện sâu sắc cảm nhận sự cường đại của đối thủ!

Một cảm giác bị nghiền ép bằng thực lực cường đại.

Hắn cảm thấy mình cần phải thay đổi cách suy nghĩ, không thể dùng cách đối đãi tội phạm thông thường với Nhà Thiết Kế Tử Vong!

Ở một bên, Lâm Cửu Nguyệt cũng hoàn toàn bị Nhà Thiết Kế Tử Vong làm rung động sâu sắc. Không thể truy ra bắt cứ tín hiệu điện thoại nào! Kết quả này quá bất ngờ.

"Tên này thật cuồng ngạo, đùa bỡn đối phương xong lại nói ra, hung hăng nhục nhã đối phương một lần. Thật sự song song đả kích cả thân thể lẫn tinh thần!"

"Bẫy rập!"

"Hắn đây là đang khoe khoang, cũng là một loại sách lược. Nếu như Chu Sơn tử vong hoặc gần chết, hắn có lẽ sẽ không nói ra. Hắn đang cùng Chu Sơn đấu chí!"

Vu Kiện đem ánh mắt sắc bén nhìn về phía màn hình lớn.

Lời editor: Editor cũng rất ngưu nha, vừa đọc đi đọc lại cái chương này, vừa ăn cơm tối. Hu hu hu... Lúc đầu chọn chuyện này vì nó gắn mác linh di, tự nhiên đâu ra nhiều máu me thế này a!!!