Chương 46

Hắn, hắn còn dám chuyển động...

Cơn tức giận của Diệp Tiên Tiên đối với Kỷ Bắc đạt tới đỉnh điểm.

Nhưng cho dù có bực tức, cô cũng không dám kêu ra tiếng.

Tình cảnh này, nếu để cho người khác biết, thì cô còn mặt mũi nào nữa!

Vừa rồi còn cảm thấy trống rỗng muốn bị lấp đầy, bây giờ thì hay rồi, bị lấp hoàn toàn không còn khe hở, thứ đồ cứng rắn giống như chiếc cặp gắp than khảm sâu trong cơ thể, hun nóng thịt huyệt của cô.

Đau...

Đau...

Đau...

[Bộ dạng của streamer Tiên Tiên trông như là rất khổ sở.]

[Đương nhiên, con gái bị phá trinh thì có thể không đau hả.]

[Tên đàn ông thô lỗ này chẳng thương hương tiếc ngọc gì cả, thế mà dám thọc vào trực tiếp.]

[Tui muốn nói một câu công bằng, chắc hẳn là do hắn không cẩn thận.]

Cũng chính vì Diệp Tiên Tiên hiểu được điều này nên đối với Kỷ Bắc mới chỉ là bực tức chứ không phải là hận.

Kỷ Bắc nghẹn tới mức đỏ cả mắt, muốn cắm vào mạnh hơn nhưng lại sợ bị Lưu Kiến Minh ở cách đó không xa nghe thấy.

Trong lòng cảm thấy uất nghẹn!

Hắn cúi người xuống nói nhỏ bên tai cô: "Chịu đựng một chút. Ngoan..."

Sau đó, Kỷ Bắc nâng hai chân cô lên, để chúng ở ngang hông mình, dươиɠ ѵậŧ thọc sâu vào trong từng chút từng chút.

Bởi vì sợ phát ra âm thanh, nên nếu nói là thọc thì không bằng nói là cọ thì đúng hơn.

Ở quanh miệng lỗ nhỏ có rất nhiều nếp nhăn, mà những nếp nhăn này lại như có miệng hút khiến cho kɧoáı ©ảʍ của người đàn ông tăng lên cực đại.

Còn bên trong, giống như là có vô số xúc tua nhỏ, sau khi Kỷ Bắc cắm vào, những xúc tua đó như bắt được con mồi mà bắt đầu quấn quanh rồi mấp máy, dường như muốn nuốt dươиɠ ѵậŧ của hắn vào bên trong âʍ đa͙σ.

Loại mấp máy không có cách nào hình dung được này mang đến sự kí©h thí©ɧ rất tinh tế lại phức tạp, nếu không phải tự hắn trải nghiệm thì dù thế nào cũng không thể tưởng tượng ra được.

Không có gì ngạc nhiên khi có nhiều vụ án cưỡиɠ ɧϊếp như vậy.

Thế nhưng Kỷ Bắc không biết hắn đang cắm vào một cái âʍ ɦộ là danh khí cực phẩm vô cùng hiếm thấy. Hắn chỉ là cảm thấy sung sướиɠ!

Vô cùng sung sướиɠ!

L*иg ngực Kỷ Bắc phập phồng kịch liệt, thứ đồ nam tính to lớn chôn sâu trong cơ thể thiếu nữ, lỗ nhỏ của cô lầy lội đầy nước, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© ướt nhoe ướt nhoét của hai người chen chúc cọ xát bên nhau không ngừng.

Khi được nhồi vào, hai mép thịt nhỏ nhắn ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, trông giống như cánh bướm đang tung bay. Cái loại kí©h thí©ɧ và sung sướиɠ này đủ để cho người đàn ông phát cuồng trở thành mãnh thú.

[Ha ha ha! Nhìn cái bộ dạng uất nghẹn vì không dám dùng lực của hắn kia thì trong lòng ông đây đã cảm thấy cân bằng.]

[Tiếc là ánh sáng mờ quá, xem không rõ lắm, chỉ có thể nhìn thấy hắn đang cử động, đến bộ dạng dươиɠ ѵậŧ của hắn cũng không nhìn được.]

[Hắn có gan ra chỗ sáng chắc?]

[Cũng phải, chỉ là, hình như cái cảm giác lén lút này rất kí©h thí©ɧ. Có cơ hội tui cũng sẽ thử xem.]

[Hiện tại anh đây chỉ quan tâm đến chuyện phải tuốt.]

[Công năng tìиɧ ɖu͙© của lầu trên gặp chướng ngại à? Tui đã tuốt đến hai lần mà giờ ông mới bắt đầu tuốt.]

[Cút! Chất lượng của ông đây chú có thể so sánh chắc?]

Người xem Con người rắn rỏi 88 tặng thưởng 9999 Đóa hoa lam. (Chơi ai mà chả là chơi ha.)

Người xem Diệp Thâm Thâm tặng thưởng 999 Đóa hoa lam.

Người xem Kẻ Chấp Pháp tặng thưởng 10000 Đóa hoa lam. (Thả lỏng một chút, đợi lát nữa sẽ hết đau thôi.)

Từng phần tặng thưởng chạy ngang màn hình.

...

Tinh cầu Hamha tương lai.

Dung Nhĩ vui sướиɠ khi người gặp họa, cười cười nói "Ha ha, quả ngon mà anh bảo vệ bị người khác hái được rồi, cảm giác thế nào?"

Dung Đạm xem tài liệu, ánh đèn chiếu lên gương mặt anh tuấn của hắn từng chút từng chút, tỏa ra phong thái kiên định bình tĩnh. Thỉnh thoảng hắn liếc nhìn màn hình của máy thông tin một cái, không tỏ ý kiến gì đối với lời nói của Dung Nhĩ.

Dung Nhĩ thừa dịp không có phòng bị, vươn tay sờ đũng quần hắn, nhưng tay còn chưa chạm được thì đã bị nắm lại, "Á á á... Anh, đau quá, anh mau buông tay."

Dung Đạm nheo mắt nhìn cậu, "Nếu còn dám táy máy thì Diệp Thâm Thâm sẽ bị che vĩnh viễn."

"Đừng đừng đừng..." Dung Nhĩ xin tha, "Nhưng mà, sức chịu đựng của anh cao thật, cứng đến như vậy rồi mà cũng không đi giải quyết à?"

Dung Đạm khép tài liệu vào, châm một điếu thuốc, "Từ trước đến nay đối với chuyện tìиɧ ɖu͙© anh không ham mê, con người nếu để du͙© vọиɠ chi phối thì cũng như súc sinh chỉ biết giao phối, thế thì phế đi."

Đối với đống đạo lý cao cả của anh trai thì Dung Nhĩ luôn để vào tai này ra tai kia, cậu xoa dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng của mình rồi cầm máy thông tin vào phòng tắm, "Anh nhịn được nhưng em không nhịn được."

Dung Đạm nhìn hình ảnh một nam một nữ đang quấn lấy nhau trong máy thông tin, hai hàng lông mày nhíu lại, đi vào trong một phòng tắm khác.