Nếu thật sự có thể trả thù Tiền Bích Vũ một chút thì đương nhiên Diệp Tiên rất vui, mỗi ngày đều bị chó sủa bên tai thì ai cũng sẽ thấy phiền.
Chỉ là cách này...
Không đợi cô suy xét cho rõ ràng, hệ thống đã lại lên tiếng.
"Ký chủ chú ý, nhiệm vụ hàng ngày hôm nay là ký chủ phải để Vệ Dương nhìn thấy khe ngực của cô. Thành công thì khen thưởng tùy ý, thất bại thì trừng phạt phải rêи ɾỉ trước mặt mọi người một phút."
Trong lòng Diệp Tiên Tiên đánh thịch một cái, lại là nhiệm vụ bắt buộc hả!
Với Diệp Tiên Tiên, trong đám con trai ngoại trừ lớp trưởng Dịch Trận Phong thì người có ấn tượng sâu sắc nhất chắc chắn phải là Vệ Dương.
Chiều cao trên 1m8, kiểu tóc thì giống như cây chổi dựng cả lên, nhuộm màu đỏ không ra đỏ mà vàng không ra vàng, quần áo thì toàn đeo thêm mấy thứ kỳ quái, phong cách Smart(*) điển hình.
(*) Phong cách Smart: Nói ngắn gọn thì HKT ngày xưa cũng được xếp vào phong cách này. Ai chưa biết thì tự gg nha, tôi không muốn dẫn ảnh minh họa vì nhìn xong tắt mẹ nứиɠ luôn =)))
Loại con trai này là kiểu mà Diệp Tiên Tiên không thích nhất, rất kỳ dị, không bằng một góc của lớp trưởng.
Nghĩ đến cậu bạn lớp trưởng, ánh mắt của cô không tự chủ được mà nhìn về phía lớp trưởng Trận Phong, người thiếu niên có thân hình mảnh khảnh, mặc một cái áo sơmi kẻ xanh da trời đơn giản, khuôn mặt trắng trẻo, Diệp Tiên Tiên nhìn thế nào cũng thấy đẹp.
Một năm học qua cậu ấy đều luôn giúp đỡ cô trong lúc vô tình.
Mà cái kiểu vô ý này lại càng làm cho cô không thể kháng cự, tựa như một khối đá đang đóng băng bị hòa tan từng chút từng chút một, chảy thành một vũng nước, gợn sóng nhộn nhạo.
Có lẽ là cảm nhận được có người nhìn mình, Dịch Trận Phong quay mặt lại, đúng lúc đối mắt với Diệp Tiên Tiên.
Mặt mày Dịch Trận Phong rất thanh tú, lông mày ngang và rộng, lông mi thì mảnh và dài, chỉ cần nhìn bạn một cái thì sẽ có một cảm giác như được tắm mình trong gió xuân thanh khiết. Trái tim của Diệp Tiên Tiên đánh thịch một cái, nhìn lén bị phát hiện rồi.
Cô vội vàng quay mặt đi, chột dạ mà dựng sách lên che lại, liệu lớp trưởng có phát hiện ra suy nghĩ của cô không?
Thiếu nữ vụng về mà bịt tai trộm chuông, làm Dịch Trận Phong hơi mỉm cười, ngón tay cậu chuyển động tiếp tục viết, ánh mắt trong suốt lưu chuyển.
Tiếng chuông vào tiết vang lên, Vệ Dương như một cơn gió mà đi vào phòng học.
Vẫn là cái bộ dạng Smart kia.
Diệp Tiên Tiên nhìn cậu ta một cái, bắt đầu suy nghĩ về nhiệm vụ hàng ngày hôm nay.
Hết tiết một, cô thu dọn sách vở rồi mở video, một ngày không gặp mà cô đã có chút nhớ nhóm làn đạn rồi đây! Có lẽ là do cô độc đã lâu, mới chưa đến ba ngày mà ở sâu trong nội tâm cô đã tiếp nhận sự tồn tại của bọn họ rồi.
Trải qua hai ngày livestream, số người xem Diệp Tiên Tiên đã lên tới ba chữ số, cho dù đang off nhưng vẫn có không ít người nói chuyện ở trong phòng của cô.
Video vừa mở ra, phía dưới liền hiện lên số người xem lúc này: 36.
Con số này đối với một người mới đã là vô cùng tốt rồi.
[Đây là đâu vậy? Thật nhiều gái đẹp nha, nhìn qua thì đều cùng độ tuổi với streamer.]
[Tôi đã từng nhìn thấy trong phim tài liệu, chắc là streamer đang ở lớp học.]
[Oa! Một đám học sinh nữ kìa. Chỉ là về mặt chất lượng thì xem ra streamer của chúng ta vẫn là em gái tốt nhất.]
[Mặt chất lượng mà ông xét là gì?]
[Da trắng, mặt đẹp, ngực to.]
Diệp Tiên Tiên lấy sách che miệng rồi nói với nhóm làn đạn về yêu cầu của nhiệm vụ hôm nay.
Nhóm làn đạn bắt đầu đưa ra ý kiến.
[Lộ khe ngực hả, tui thích nha.]
[Là thằng nhóc tóc đỏ kia hả?]
Diệp Tiên Tiên quay đầu nhìn, lúc này Vệ Dương đang gục lên bàn mà ngủ, cái đầu đỏ rực vô cùng nổi bật.
Cô gật gật đầu, "Chính là cậu ta."
[Cái này không phải là rất đơn giản hả, cứ đi qua đó rồi trực tiếp vạch áo ra cho cậu ta xem là được rồi.]
[Streamer của chúng ta sao có thể thô thiển như thế được. Phải hàm súc hiểu không hả? Hàm súc.]
[Chú thì biết cái gì, có đôi khi đơn giản, trực tiếp mới càng có sức rung động.]
[Nghe nói người Trái đất xa xưa rất hàm súc.]
[Hàm súc cái mông, không thấy cái thằng nhóc ngồi phía trước streamer đang sờ dươиɠ ѵậŧ chỗ đũng quần hả? Cách màn hình mà anh đây cũng có thể ngửi thấy mùi biển rồi.]
[Mùi biển là mùi gì?]
[Chú tự ngửi ngửi dươиɠ ѵậŧ của mình một chút thì biết.]
Có người giải thích, [Tanh mặn...]
[Anh đây chỉ ngửi thấy mùi cá.]
Đề tài càng ngày càng lệch đi xa.
Nhờ lời nói của nhóm làn đạn mà Diệp Tiên Tiên mới chú ý quay ra nhìn, cậu bạn kia cô có ấn tượng, cùng họ với cô, tên là Diệp Tiểu Hiệp, bạn bè trêu đặt cho cậu cái biệt danh là Thiếu Hiệp. Chỉ là cậu ta hoàn toàn không có cái khí khái của các thiếu hiệp trong tiểu thuyết. Mà ngược lại thì khuôn mặt cậu ta như bị đổ cả thùng dầu, trên lớp dầu thì mọc một đống mụn.
Cùng lớp đã hơn một năm nhưng Diệp Tiên Tiên chưa từng nói chuyện với cậu ta.
Lúc này cô nhìn thấy thân thể của Diệp Tiểu Hiệp đang khẽ động, đặc biệt là cánh tay của cậu ta, tốc độ chuyển động nhanh hơn rất nhiều so với thân thể.
Nếu không phải là nhóm làn đạn nói cho cô thì Diệp Tiên Tiên tuyệt đối không thể tưởng tượng được người trông thành thật như Diệp Tiểu Hiệp sẽ lén thủ da^ʍ ở trong lớp trước mặt các bạn học.
Giá trị EQ max tuyên bố nhiệm vụ nhận thưởng: Yêu cầu streamer sang ngồi cạnh thiếu niên mặt mụn, nhìn cậu ta thủ da^ʍ, tiền thưởng 60 Đóa hoa lam.
[Trời má, bị một em gái xinh đẹp nhìn thì còn xóc được nữa hả? Chỉ mong đừng héo ngay lập tức.]
Giá trị EQ max – chữ hồng: [Người khác thì không biết nhưng tôi có thể.]
Lừa độc thân – chữ trắng: [Không phục ai hết, chỉ phục chú.]
Giờ thì Diệp Tiên Tiên đã được biết một chút về mấy ý tưởng quái ác của nhóm làn đạn rồi. Nhung chỉ cần mấy ý tưởng đó đi kèm với tiền thì cho dù quái ác thì trong mắt Diệp Tiên Tiên nó cũng như được nạm vàng, tỏa sáng lấp lánh.
Bạn cùng bàn với Diệp Tiểu Hiệp chắc đã đi WC, vị trí bỏ trống. Thời gian tới tiết sau vẫn còn một chút, Diệp Tiên Tiên đánh rơi cục tẩy, khiến nó lăn tới bàn phía trước.
Cô đứng lên, thản nhiên đi tới cạnh bàn của Diệp Tiểu Hiệp rồi ngồi xuống, cúi người nhặt đồ.