Chương 14:Một chiêu bay thẳng

Chương 14:Một chiêu bay thẳng

Sau khi tiến vào phòng, ánh đèn nhàn nhạt làm cho gian phòng có chút mơ hồ, bên trong phòng có một bàn rộng rãi, ở giữa chiếc bàn đó được ngăn cách bởi song sắt, tại bên dưới song sắt đó còn có vài ô cửa nho nhỏ.

"Mời ngồi, có cái gì cần giao dịch thì hãy đặt ở ô cửa là được rồi" Sau khi Lâm Động tiến vào phòng, ở phía sau song sắt kia có một đạo thanh âm truyền ra có vẻ già nua.

Lúc này, Lâm Động thoáng uy nghĩ liền lấy ra 2 viên Tắng Khí Đan mà khi tăng lên Địa Nguyên Cảnh, hệ thống cho hắn. Nghe Diễm Nhi nói. Khi lên cấp hệ thống sẽ ngẫu nhiên ban thưởng, vật phẩm có thể vô cùng giá trị cũng như có thể vô cùng củ chuối. Tùy nhân phẩm. Mà nhân phẩm Lâm Động lúc l=tăng tiến lên Địa Nguyên Cảnh đúng là bị chó gặm. 2 viên Tăng Khí Đan là mình chứng.

Đây là đan dược nhị phẩm có thể giúp người từ Thối thể ngũ trọng lĩnh ngộ được nguyên lực tăng tiến tu vi lên 2 trọng mà không để lại bất cứ di chứng gì

Bên dưới ô cửa vươn ra một bàn tay gầy guộc, đem chiếc bình đó lấy vào, sau đó thanh âm sau ô cửa đó lại lần nữa truyền ra: "Hiệu quả đan dược này đúng như người nói. Nói đi người muốn đổi lấy vật phẩm hay Dương Nguyên Thạch”

Lâm Động ngón tay nhè nhẹ run lên, rồi mở miệng nói: "Ta muốn 10 Dương Nguyên Thạch 1 viên"

"Thành giao"

Đối phương với tốc độ làm việc hiển nhiên là cực kỳ hữu hiệu, ngắn ngủi năm phút đồng hồ thời gian, liền đưa ra một túi Dương Nguyên Thách, Lâm Động nhận lấy, sau đó mở ra xem, quả thực là 20 Dương Nguyên Thách

Sau khi Lâm Động đã đi khỏi phòng, song sắt chậm rãi dâng lên, lộ ra một vị lão giả áo xám, lão giả kia nắm cái bình, lúc này đang ngửi ngửi mùi ở trong bình, khẽ gật đầu.

"Cổ chấp sự, 2 viên đan dược này thật sự có trị giá 20 Dương Nguyên Thách?" Ở phía sau lão nhân, một vị trung niên nhân trên thân toát ra một cổ mùi vị huyết tinh, hắn nhìn thoáng qua cửa phòng, thấp giọng nói.

"Đan dược này đối với người Thối Thể Cảnh có hiệu quả vô cùng tốt, ta nghĩ, Lôi – Tạ hai nhà kia hoặc là Cuồng Đao Võ Quán cũng sẽ rất vui lòng thu mua đan dược này" Lão giả áo xám nhàn nhạt cười nói.

"Nga? Vậy có cần đi điều tra tên kia một chút không?" Trung niên nhân đầu tiên là ngẩn người ra, song tiếng cười của hắn vừa mới dứt, chính là nhìn thấy sắc mặt của lão giả áo xám trầm xuống, lập tức vội vàng ngậm miệng.

"Chúng ta quy củ ở nơi này, ngươi còn không hiểu sao? Làm hư chiêu bài, lại còn muốn đặt chân lên Thanh Dương Trấn sao?"

Nghe được lão giả áo xám mắng chửi, trung niên nhân kia cũng chỉ vội vàng gật đầu xác nhận.

"Hừ"

Lão giả áo xám hừ lạnh một tiếng, lúc này mới đứng dậy cầm lấy cái bình, phẩy áo bỏ đi.

***

Lâm Động sau khi đi ra khỏi cơ sở giao dịch dưới đất, đầu tiên là đi dạo quang một vòng trong Giao dịch phường khổng lồ này, vứt xong cái mũ đen đội trên đầu xuống, nhanh như chớp hướng về chỗ hai nàng đợi hắn, mà hắn đang chuẩn bị mang hai anngf đi dạo chung quanh một lần nữa, đột nhiên Thanh Đàn kéo kéo cánh tay của hắn.

Lâm Động ngẩn ra, giương mắt nhìn lên, lập tức nhìn thấy một đạo thân ảnh quen thuộc từ trong cửa lớn đi ra, chính là Lâm Sơn.

Lúc Lâm Động nhìn thấy Lâm Sơn, hắn cũng đã phát hiện ra hai người bọn họ, trong ánh mắt đầu tiên là bắn ra một cổ kinh hãi ý, sau đó như nghĩ tới điều gì, sắc mặt một trận biến hóa, đứng bất động ngay tại chỗ.

Lâm Động liếc mắt nhìn Lâm Sơn, trên khuôn mặt hắn bây giờ có chút bầm tím, nhìn bộ dáng này tựa hồ là bị người ta hành hung, rất ư là chật vật …

Lâm Động thở dài một hơi, kéo hai nàng đi tới, nói: "Đã xảy ra chuyện gì rồi?"

Lâm Sơn nhìn Lâm Động hơi hơi có chút sợ hãi, thoáng chần chờ một chút rồi mới nói: "Chúng ta cùng với lũ Tạ gia khốn kiếp kia va chạm nhau, chúng khi nhục bọn ta, chúng ta liền cùng bọn họ động tay động chân … cái này, bọn họ nhiều người. Chúng ta thua thiệt, nên ta chạy đi … là muốn tìm một ít … cứu binh"

Nói xong lời cuối cùng, sắc mặt Lâm Sơn đỏ lên, đầu cũng không nhịn được cúi thấp xuống.

Lâm Động khẽ cau mày, tiểu bối của Tạ gia cũng đích thật là quá kiêu ngạo đi, dám khıêυ khí©h người Lâm gia bọn hắn

“Đi xem một chút, thuận tiện cho ả một bạt tai”

Tạ gia cùng Lâm gia, tại Thanh Dương Trấn cũng xem như thế lực đại gia, hơn nữa đại đa số người cũng đều biết rằng Lôi - Tạ hai nhà đối với Lâm gia có chút chèn ép, bởi vậy lúc nhìn thấy đám tiểu bối hai nhà đối chọi gay gắt như thế, cũng không hề cảm thấy ngoài ý muốn.

Khi Lâm Động tới nơi thì thấy bon Lâm Hoành đang bị đánh tơi bời hoa lá

lúc ba người Tạ Đình đang đánh Lâm Hoành hăng say, thì đột nhiên có tiếng phá gió từ một bên truyền đến, ba hòn đá nặng nề đập lên người bọn chúng vang lên âm thành thùng thùng trầm thấp.

"Ai?!"

Đột nhiên xuất hiện kẻ ra tay đánh lén, làm cho ba người Tạ Đình đau điếng người, thì nhìn thấy ba đạo thân ảnh đang bước nhanh đến, một người ở phía trước, chính là Lâm Sơn lúc trước bị đánh cho chạy trốn thảm hại.

"
Lâm Động!"

Nhìn thấy người ở phía sau Lâm Sơn, Lâm Hoành cũng sợ hãi kêu một tiếng, chợt trong mắt đều là hiện lên vẻ vui mừng.

"
Không có việc gì chứ?"

Lâm Động mang theo ba người đi vào trong đám người, nhìn thoáng qua Lâm Hoành, thấy mặt gã bí đánh như đầu heo, xém nữa thì phì cười.

"
Lâm Động? Xuy, ta còn tưởng là ai, thì ra là cái tên từng là phế nhân của Lâm gia" Tạ Đình cười lạnh nói

Sau khi nàng nói những lời này, thân thể Lâm Động rõ ràng dừng lại một chút, sau đó xoay người, lần đầu đem ánh mắt đặt ở trên gương mặt của Tạ Đình, cuối cùng lại cười phá lên, cất bước hướng về phía Tạ Đình đi đến.

"Hắc hắc, để cho ta thử xem, vị thiên tài mới nổi của Lâm gia gần đây có chút tên tuổi đến tột cùng có bao nhiêu cân lượng nha" Nhìn thấy Lâm Động cất bước đi tới, ba người Tạ Đình không khỏi cười lành, tia sáng nhàn nhạt ở trong lòng bàn tay nhanh chóng ngưng tụ.

"Phanh!"

Ba người cùng nhắm về phía Lâm Động đánh tới, một tiếng vang trầm thấp liền vang lên, sau đó ba đạo thân ảnh tại trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người bay ngược trở ra, cuối cùng nặng nề rơi trên mặt đất, cực kỳ thảm hại.

“Thối Thể đệ cửu trọng…"