Long cùng Tuyết vừa bước vào liền thu hút rất nhiều ánh mắt. Phần lớn đều là ánh mắt của nhân viên tiêu thụ. Long cùng Tuyết như một đôi kim đồng ngọc nữ, trên người ăn mặc toàn hàng hiệu cùng với khí chất cao quý khiến cho vừa nhìn là biết không phải người thường. Trong lòng mấy người ở đây đều coi Long cùng Tuyết là thiếu gia tiểu thư nhà giàu rồi. Đối với những người như vậy, tất nhiên bọn họ phải cực kì săn đón và hết lòng phục vụ. Chỉ cần hai người bọn họ mua một căn biệt thự ở đây thôi, trích phần trăm thì cũng bằng tiền lương nửa năm đấy. Vì thế Long cùng Tuyết vừa tiến vào trong liền nhận được sự tiếp đón nhiệt tình của nhân viên tiêu thụ.
Lúc này, một cô gái có chút tư sắc, ăn mặc đầm ngắn màu đen nở một nụ cười thân thiện đi tới kính cẩn nói:
"Xin chào quý khách, chào mừng quý khách đến với khu đô thị Liên Hải. Tôi là Thanh Huyền, rất sẵn lòng phục vụ hai vị".
"Ukm, chúng tôi muốn mua một căn biệt thự ở đây. Cô có thể giới thiệu qua một vài biệt thự được không?"
Long cười cợt lên tiếng. Hắn mặmặc dù đây là lần đầu đi mua nhà, thế nhưng cũng chỉ có ban đầu khẩn trương thôi rất nhanh liền bình tĩnh lại. Không thể không nói, việc tiếp nhận truyền thừa của một vị bất tử thật sự là quá lợi, ít nhất ở những việc xã giao hắn sẽ không còn tỏ ra lúng túng nữa.
Nghe Long nói vậy, Thanh Huyền hai mắt sáng ngời, vội vàng gật đầu niềm nở đưa tay ra cười tươi:
"Vậy à! mời hai vị theo tôi"
Sau đó trong ánh mắt tràn đầy hâm mộ của các nhân viên khác. Thanh Huyền dẫn hai người vào một căn phòng, chính là phòng tiếp tân.
Bên trong phòng tiếp tân, sau khi ba người an tọa. Thanh Huyền khẽ phất tay, trên mắt bàn liền xuất hiện một mô hình 3D của một căn biệt thự ba tầng, nhìn qua trông có vẻ hiện đại thế nhưng lại không phù hợp với cái danh tiếng của khu đô thị này.
"Thưa quý khách. Khu đô thị Liên Hải chúng tôi chia thành bốn loại biệt thự là Sơ cấp, trung cấp, cao cấp và siêu cấp. Sơ cấp biệt thự có giá từ sáu mươi triệu tới một trăm triệu linh tệ. Biệt thự được đặt tại khu vực D ở phía tây khu đô thị, biệt thự gồm ba tầng riêng biệt với đầy đủ trang thiết bị hiện đại. Khi quý khách mua sơ cấp biệt thự sẽ được miễn phí tất cả các loại dịch vụ trong vòng ba tháng..."
Thanh Huyền vô cùng nhẫn lại, giải thích toàn bộ cơ cấu biệt thự của khu đô thị. Mất thời gian tới tận một tiếng, tuy rằng cô ta rất mệt thế nhưng mắt thấy Long ánh mắt chăm chú nhìn vào năm tòa lâu đài thuộc siêu cấp biệt thự, Thanh Huyền cảm thấy cực kì đáng giá. Trong lòng không ngừng gào thét: "Đúng nó rồi đó.... Mua nó đi... Mua nó đi".
Có vẻ như ông trời nghe thấy lời cầu khấn của Thanh Huyền. Chỉ thấy Long cùng Tuyết trao đổi gì đó, hai người gật đầu. Sau dó, Long chỉ về phía một mô hình 3d: là một tòa lâu đài được xây dựng trên trung tâm một mảnh đất ở một góc biển nói:
"Chúng tôi chọn tòa lâu đài này".
Thấy vậy, Thanh Huyền hai mắt sáng ngời, trong lòng không ngừng kích động, khuôn mặt đỏ bừng vì hưng phấn. Tòa lâu đài đó là tòa lâu đài đắt nhất trong năm tòa lâu đài ở khu đô thị này. Dù là những đại gia giàu nhất thành phố, thậm chí là giàu nhất thủ đô cũng không dám mua ngôi biệt thự đó. Vì thế, Long chọn tòa lâu đài đó khiến cô kích động không thôi.
Tòa lâu đài này có giá ba trăm tỷ linh tệ, một giá trên trời đối với một ngôi nhà vì thế tất nhiên sẽ không ai dám mua, mà một khi tòa lâu đài đã được mua rồi, cô sẽ được hưởng 1% từ đó, tức là ba tỷ linh tệ, một số tiền khổng lồ đủ để cô sống cả đời rồi. Bảo sao cô nàng không hưng phấn đến phát rồ cho được.
Cố gắng giữ cho mình bình tĩnh, thế nhưng hai tay cô run run, có chút lắp bắp đã bán đứng tâm trạng của cô lúc này. Chỉ thấy, Thanh Huyền có chút cà lăm lên tiếng:
"Ngài ... Ngài .., Long, ngài ... quyết ... quyết ... định mua tòa lâu đài này? Ngày ... ngài chắc chứ".
"Tất nhiên rồi. Giá cả không thành vấn đề! chẳng lẽ có vấn đề gì sao?"
Long hơi nhíu mày, trong năm tòatòa lâu đài ở đây, Long thích nhất là tòa lâu đài này không phải vì cái gì khác, chỉ vì nó chính là lâu đài Moritzburg , một lâu đài nổi tiếng mà hắn từng được chứng kiến trên tivi ở kiếp trước. Đối với lâu đài này, Long có một cảm giác đặc thù. Dù sao, ở dị giới này có thể gặp được một vật của kiếp trước khiến hắn có cảm giác thân quen vì thế hắn sẽ không tiếc giá nào để mua lấy nó. Còn về phía Tuyết, cô nàng cũng không có ý kiến gì.
Nghe Long giọng nói bất mãn, Thanh Huyền hoảng sợ vội vàng lắc đầu, xua tay, vội vàng lên tiếng:
"Không... không phải. Nếu như ngài quyết định mua nó, như vậy xin chờ cho một chút. Tôi đi gọi quản lý, ngài ấy sẽ đích thân đưa hai vị tới lâu đài Moritzburg, sau đó làm thủ tục "
VâyjjVâyjj
Long trong lòng hiểu ra gật đầu lên tiếng. Sau đó, trong lúc chờ đợi Thanh Huyền gọi quản lý. Long cầm lấy tay Tuyết đi ra khỏi phòng.
"Anh Long, kia hình như là Lan thì phải?".
Theo hướng cô chỉ tay, Long nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc. Không phải là Bùi Lan Lan còn là ai, chỉ là lúc này cô ấy khuôn mặt tràn đầy sương lạnh, lông mi nhíu lại tràn đầy vẻ bất mãn. Mà bên cạnh cô là một thiếu niên mười tám tuổi, nhìn qua có vẻ đẹp trai. Trên người mặc bộ quần áo sang trọng, khuôn mặt tràn đầy vẻ cao ngạo, một bộ ta là vô địch thiên hạ. Nam tử sóng vai cùng với Lan, không ngừng cùng cô khoe khoang. Mà Lan thì bộ dạng cực kì chán ghét, khuôn mặt lạnh lùng vô cùng.
"Lan có vẻ gặp rắc rối thì phải. Chúng ta tới giúp cậu ấy được không?".
Thấy Lan như vậy, Lạc Tuyết ôm lllllllllấlômlấllấlllllllllấlômlấlấy tay Long nũng nịu. Cô mặc dù bị Lan đánh bại, thế nhưng với tính cách của Lạc Tuyết, cô đã hoàn toàn quên mất chuyện đó rồi, đồng thời trải qua quãng thời gian ở cuộc thi, hai người quan hệ cũng tốt vô cùng . Hiện tại, bạn cùng trường xảy ra vấn đế, thân là bạn học, Lạc Tuyết rất muốn giúp đỡ.
"Ừm, đi thôi".
Long gật đầu đáp ứng, không cần Lạc Tuyết đề nghị, Long cũng sẽ giúp Lan giải vây. Dù sao cô ấy cũng là một trong những vợ tương lai mà hắn dự định đấy.
Lan hiện tại vô cùng bực mình. Sau cuộc thi, cô trở về phòng trọ thu dọn đồ rồi dời khỏi ktx. Khi ra cổng trường, phát hiện cha mình đã đứng đó cùng với một tên thiếu niên bộ dạng cực kì cao ngạo khiến cô vô cùng chán ghét. Đặc biệt khi đối phương dùng ánh mắt da^ʍ tà, nóng bỏng nhìn cô càng khiến cô rất muốn biến hắn thành tượng băng. Thế nhưng cha cô lại bắt cô cùng hắn đi mua phòng. Quả thật là khiến cô tức chết đi được, nhưng mà cha đã hạ lệnh, cô không thể không nghe. Trong lòng thầm mong buổi hẹn qua nhanh để cô lập tức trở về tố giác với ông nội.
"Lan Lan nè. Em thấy ngôi biệt thự này thế nào? Là cao cấp biệt thự, giá rất là rẻ chỉ có năm trăm triệu linh tệ thôi. Nếu em thích, anh lập tức mua lại cho em"
Nam thanh niên mặc kệ thái độ lạnh nhạt, cự người ngàn dặm của Lan. Cầm lên mô hình một căn biệt thự đắc ý kêu lên.
Xung quanh mấy cô gái tiếp viên nghe hắn nói vậy thì hai mắt sáng ngời. Một căn biệt thứ năm trăm triệu mà kêu rẻ, vậy hắn phải nhiều tiền cỡ nào? Không ít cô gái bắt đầu dùng ánh mắt câu dẫn nhìn hắn khiến nam thanh niên càng đắc ý, ánh mắt nhìn về phía Lan tràn đầy nóng bỏng.
Hắn tên là Đinh Hùng, là đại công tử Đinh gia, một trong tứ đại gia tộc của thành phố. Khi hắn nhìn thấy Lan liền bị vẻ đẹp của cô hấp dẫn, trong lòng thầm thề phải cua Lan đến tay. Chỉ là thái độ của Lan khiến hắn có chút bất mãn, tuy vậy cũng chỉ là một chút mà thôi. Lan càng như vậy, hắn càng muốn tán đổ cô.
Nghe Hùng thân thiết gọi tên mình. Lan nhíu mày thật sâu, lạnh lùng lên tiếng:
"Hùng. Tôi với anh không quen đến mức như vậy. Xin gọi tôi là Lan. Còn nữa, tôi đã có nơi ở rồi, vì thế không cần anh quan tâm"
"Ồ , vậy sao? không biết anh có vinh hạnh được tới nhà em không?"
Hùng không thèm để ý lên tiếng, hắn biết cô nàng cố tình nói vậy để từ chối mình, hắn tin tưởng Lan chưa mua được nhà ở cho bản thân cô
Mà quả thật như hắn đoán. Lan nói vậy cũng là tùy ý để từ chối mà thôi. Giờ nghe hắn nói vậy, cô trong lòng khó xử không biết làm thế nào.
"Ồ, Lan. Sao cậu lại đứng đây, nhà của chúng ta đã chọn xong rồi đó"
Bỗng một âm thanh kinh hỉ vang lên khiến hai người giật mình vội vàng quay lại. Hùng khuôn mặt tức giận muốn chửi cái thằng phá chuyện tốt của hắn thế nhưng khi quay lại liền lập tức dại ra, còn Lan thì vui mừng. Bởi vì giọng nói này cô vô cùng quen thuộc.
"Lạc Tuyết, Long. Là hai cậu"
Lan nở một nụ cười đi tới. Trải qua cuộc thi vừa rồi, quan hệ giữa ba người cũng trở lên thân thiết hơn. Vì thế đối mắt với hai người, tuy rằng khuôn mặt vẫn rất lạnh thế nhưng cũng không đến nỗi cự người ngàn dặm nữa.
"Đúng vậy, sao giờ này cậu mới tới. Bọn mình đã chọn xong nhà rồi".
Lạc Tuyết cười hì hì đi tới ôm lấy tay Lan, thân mật lên tiếng. Sau đó ánh mắt nhìn sang Hùng, nhìn Lan nghi hoặc:
"Lan, anh ta là ai vậy?"
"Xin chào người đẹp. Anh là Đinh Hùng, là đại công tử Đinh gia, thực lực Luyện Tinh Cảnh cấp mười hai, đang học lớp 11 học viên Hà Bắc. Không biết người đẹp tên gì?"
Đinh Hùng vuốt tóc, nở một nụ cười tự cho là đẹp trai lên tiếng. Ánh mắt nóng bỏng nhìn Tuyết, trong lòng không ngừng kêu gào " cô ấy là của ta...cô ấy là của ta". Khác với Lan mang theo vẻ lạnh lùng băng giá khiến người khác không dám tới gần. Lạc Tuyết mang theo vẻ trẻ trung, ngây thơ của một cô nữ sinh, lại thêm thân hình nở nang của cô vì thế khiến cho cô được chào đốn hơn Lan. Đặc biệt hôm nay Lạc Tuyết còn trang điểm rất đẹp lập tức khiến Đinh Hùng mê mẩn
Thấy Đinh Hùng như vậy, Lạc Tuyết muốn cười lại không thể cười được. Ánh mắt liếc qua Long sau đó lắc đầu trong lòng cảm thán: "Quả nhiên vẫn là anh Long đẹp trai nhất mà".
Cô tuy rằng mới mười bốn, thế nhưng tâm trí lại lớn hơn bạn cùng tuổi rất nhiều, nếu không cũng không ở cái tuổi này có người yêu. Cô biết Đinh Hùng có ý xấu với mình. Chỉ là Đinh Hùng so với Long quả thực việt so với thiên nga, thật sự là không thể lọt vào mắt xanh của cô.
"E hèm. Vị Đinh thiếu gia này. Nếu như không có việc gì thì chúng tôi xin cáo lui trước ah"
Long ho nhẹ một tiếng đi tới ôm lấy eo Tuyết, mà Tuyết cũng ôm chặt lấy tay Long, bộ dạng cực kì thân mật.
Nghe được âm thanh của Long, Đinh Hùng cũng chú ý tới hắn, trong mắt tràn đầy ghen ghét. Mẹ nó chứ, tại sao trên đời này lại có thằng soái đến vậy, có để người khác sống không cơ chứ.
Mà thấy hai người thân mật như vậy, Đinh Hùng tràn đầy đố kị cùng tức giận, ánh mắt có đằng đằng sát khí nhìn Long. Trong lòng hắn, Tuyết là nữ thần mà chỉ hắn mới có thể nhúng chàm, giờ thấy một thằng khác cùng nữ thần của mình thân mật, bảo sao hắn không tức giận được.
Cảm nhận sát khí từ Đinh Hùng, Long hơi nhíu mày. Hắn ghét nhất là những ai đối với hắn sinh ra sát khí, đối với những kẻ như vậy, Long chỉ muốn một kiếm chém chết, bởi vì những kẻ như vậy tương lai đều là kẻ thù của mình, không gϊếŧ sớm sẽ để lại hậu họa vô cùng. Tuy vậy, lúc này là ở nơi công cộng, hắn cũng không thể gϊếŧ người, thế nhưng không gϊếŧ là một chuyện, trừng phạt lại là chuyện khác.
Một tia sát khí từ Long thoát ra, sát khí này là do hắn kế thừ từ Yasuo mà đạt được mặc dù Long chưa từng giét bất kì ai. Tuy rằng chỉ có một tia thế nhưng cũng dọa cho Đinh Hùng sợ vỡ mật. Chỉ thấy khuôn mặt hắn trắng bệch, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, toàn thân run rẩy xua tay lùi xa, miệng lắp ba lắp bắpbắp
"Đừng... đừng tới đây. Ta,... ta là công tử của Đinh gia. Động tới ta là động tới Đinh gia"
Nói xong, hắn toàn thân vvô lực ngã xuông đất, đũng quần xuất hiện một vũng nước. Hắn bị Long dọa cho đái ra quần rồi
Thấy vậy, Lạc Tuyết bịt mũi quay đầu, Lan thì khuôn mặt khinh thường nhìn hắn sau đó quay đầu đi. Còn Long thì thu hồi sát khí, trào phúng lên tiếngtiếng
"Tưởng Đinh công tử thế nào? hóa ra cũng chỉ có thế mà thôi"
Nói xong, hắn cầm lấy tay Lạc Tuyết quay đầu rời đi, Lan cũng vội vàng chạy theo để Đinh Hùng ánh mắt dại ra, toàn thân cứng đờ ngồi đó.