Sân bay Huyễn Mộng Thành. Trong ánh mắt khó bỏ của Ngọc Liên, Lý Thường Kiệt đứng ở trên phi thuyền vẫy tay về phía cô tạm biệt.
Bởi vì sử dụng "theo dõi trí nhớ" lên người Trần Tuyền, Lý Thường Kiệt biết được thế giới năm mươi ngàn năm sau biết đổi nghiêng trời lệch đất, vì thế ông muốn trở về Nguyên Linh đại lục một chuyến, sau đó khám phá thế giới mới này.
Mà cũng bởi vì "theo dõi trí nhớ" , một số thủ tục cùng với kiến thức cơ bản Lý Thường Kiệt đều nắm rõ. Vì thế, ông không cảm thấy kinh ngạc khi ngồi trên phi thuyền vũ trụ.
Chờ cho phi thuyền cất cánh, nhìn theo phi thuyền vũ trụ khuất dần sau những đám mây. Trong mắt Ngọc Liên tràn đầy vẻ không nỡ. Cô mãi mới được gặp lại cha mình, hiện tại lại phải xa cách, dù cho việc này cũng chỉ kéo dài trong một tháng thế nhưng cô không muốn điều này chút nào.
Thấy Ngọc Liên tâm trạng khó chịu, không mấy vui vẻ . Long đi tới vỗ vai cô an ủi:
"Yên tâm. Cũng chỉ có một tháng mà thôi, sau một tháng hai cha con em sẽ được đoàn tụ mà"
Cảm nhận được Long quan tâm, Ngọc Liên cũng khôi phục lại tâm trạng mỉm cười gật đầu:
"Vâng, em biết rồi. Cảm ơn anh".
"Không có gì. Dù sao em cũng là em dâu tương lai của anh mà".
Long cười trêu ghẹo. Mặc dù Ngọc Liên rất đẹp chỉ thua tam nữ có chút xíu. Thế nhưng cô nàng đã thích Trần Tuyền, Long dù yêu thích mỹ nữ nhưng cũng sẽ không làm "bổng đánh uyên ương", đặc biệt đó lại là huynh đệ mình. Vì thế, đối với Ngọc Liên, hắn chỉ coi cô như một người em gái .
Nghe Long nói vậy, khuôn mặt Ngọc Liên đỏ bừng vì thẹn thùng(
≧∀≦), dù sao quả thật là cô yêu thích Trần Tuyền, cô cúi đầu liếc mắt nhìn về phía người mình thích để xem phản ứng của hắn thế nào. Để cô thất vọng là, Trần Tuyền lại không nghe thấy Long nói gì, bộ dạng phất lờ mấy người, ánh mắt chăm chú nhìn về xuống dưới sân bay.
Thấy vậy, Long cũng nhìn theo hướng của hắn. Lập tức khuôn mặt hắn trầm xuống, trong mắt toát lên vẻ giật mình. Mà không chỉ hắn, Lạc Tuyết cùng với Ngọc Liên cũng nhìn thấy những gì dưới sân. Trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ, hai tay che miệng kêu lên thất thanh:
"Trời ạ! cướp ... cướp phi thuyền".
Chỉ thấy lúc này dưới sân bay. Một chiếc phi thuyền chở khách đỗ ở đó. Trên phi thuyền có khoảng ngàn hành khách, chỉ là lúc này bọn họ ánh mắt tràn đầy hoảng sợ, tuyệt vọng không ngừng gõ cửa sổ phi thuyền. Mà phi thuyền cũng bị một cái l*иg kính màu vàng khổng lồ bao phủ xung quanh. Khiến cho phi thuyền hoàn toàn bị nhốt trong chiếc l*иg đó.
- Xoẹt ... Xoẹt.
Tiếng động cơ phi thuyền vang lên. Chỉ thấy trên không, năm chiếc Centurion AX - xe tăng bay hạng trung do đế quốc Anh sản xuất lơ lửng giữa bầu trời, hướng họng pháo to đùng ra xung quanh. Đồng thời bầu trời cũng nứt nứt vỡ. Một chiếc phi thuyền vũ trụ hình dạng giống như một con tàu chiến trên biển khổng lồ, bề ngoài của giống hệt chiếc tuần dương hạm nhân Kirov ở Địa Cầu chỉ khác ở chỗ các họng pháo đều thay bằng súng laze.
Ngoài ra trên đỉnh con tàu có treo một lá cờ màu đen với hình đầu lâu xương tréo. Mà đây chính là biểu tượng của một loại tội phạm trên vũ trụ: Tinh Không Tặc hay gọi thô tục là cướp vũ trụ.
Thấy sân bay vậy mà xuất hiện cướp vũ trụ, tất cả xung quanh sân bay đều cực kì hoảng sợ, kinh hoàng vội vàng chạy trốn khắp nơi, cảnh tượng hỗn loạn vô cùng. Chỉ có bốn người Long là vẫn đứng nơi đó, ánh mắt chăm chú nhìn về phía chiếc phi thuyền đang bị cướp vũ trụ bắt làm con tin.
"Đinh, chức năng " nhiệm vụ" kích hoạt. Mở ra B cấp nhiệm vụ: Giải cửu con tin
[ Tên nhiệm vụ: Giải cứu con tin ( bắt buộc)
Đẳng cấp: B
Giải cứu toàn bộ con tin trên phi thuyền BASD - 12 không để ai chịu bất kì tổn thương. Đồng thời tiêu diệt Tinh Không Giặc Cướp DeadGod
Thưởng: 10000 Ip, 10 Rp
Phạt: Thu hồi một đại trang bị]"
Một âm thanh vang lên trong đầu Long khiến hắn giật mình. Thật không ngờ chức năng " nhiệm vụ" mà hắn chờ mấy ngày liền không thấy vậy mà ở thời điểm này lại khởi động, không những thế còn đưa ra nhiệm vụ oái oăm này. Hắn rất muốn lôi tổ tông mười tám đời " Liên minh huyền thoại" ra chửi vì việc đưa ra nhiệm vụ này. Phải biết đây là nhiệm vụ mà hắn không thể nào thực hiện thành công mà.( ̄ー ̄;)ゞ
Tinh Không Giặc Cướp DeadGod là một đội quân giặc cướp với quân số ba ngàn tên. Mỗi tên thực lực đều là Luyện Tinh Cảnh, trong đó phó thuyền trưởng là Dẫn Nguyên Cảnh còn truyền trưởng Nova chính là một tên hàng thật giá thật Độ Khí Cảnh. Không những thế, DeaDGod ngoài lực lượng Linh Sư đông đảo còn có khoa học kĩ thuật cực kì lớn mạnh, mà ví dụ điển hình nhất chính là năm cỗ xe tăng bay Centurion AX cùng với chiếc phi thuyền khổng lồ DeadGod ở trung tâm.
Trong khi Long mới là Luyện Tinh Cảnh cấp mười bốn mà thôi. Hiện tại hệ thống bắt hắn không chỉ cứu được các con tin trên phi thuyền BASD - 12 mà còn bắt hắn tiêu diệt Tinh Không Giặc Cướp Nova, đây hoàn toàn là điều không thể. Trong lòng cảm thấy hôm này là ngày đen của mình, Lý Thường Kiệt vừa đi thì lại xảy ra vụ cướp phi thuyền, không những thế hệ thống còn ra nhiệm vụ không thể hoàn thành được, không đen đủi là gì?.
Đang trong lúc suy nghĩ thì từ trên chiếc phi thuyền trung tâm. Từ trên phi thuyền lớn nhất, cũng là tàu chỉ huy của đám giặc cướp. Một âm thanh âm trầm vang lên:
"Ta là Nova. Thuyền trưởng tàu DeadGod. Ở đây ta muốn đưa tới Lữ đoàn 279 nói riêng và quân đội đế quốc nói chung câu sau:
Nếu trong vòng 12 tiếng nữa. Các vị không thả Huyết Lang ra khỏi nhà tù Huyễn Mộng thì các vị sẽ nhận được một ngàn cái xác không hồn đó.
Chúng tôi nhắc lại lần nữa. Nếu như các vị không thả Huyết Lang ra khỏi nhà từ Huyễn Mộng thì các vị sẽ nhận được một ngàn cái xác không hồn. Thời gian đếm ngược bắt đầu. Các vị chỉ có 12 tiếng mà thôi vì thế nếu không muốn số mạng con tin gặp bất chắc, tốt nhất lên làm theo lời của chúng tôi"
Âm thanh âm trầm vang vọng khắp sân bay. Nghe tên Nova nói vậy, Long trong mắt toát lên vẻ giật mình. Hắn thật sự không ngờ tới Nguyễn Hoàng Hận Trần lại bị giam giữ ở nhà tù Huyễn Mộng trên Huyễn Mộng Tinh, lại càng không ngờ tới đối phương có quan hệ mật thiết với đám giặc cướp này.
Bởi vì Huyết Lang là một tên sát thủ cô độc, không bạn khồng bè vì thế chắc chắn đối phương không thể là đồng bọn của DeadGod, như vậy chỉ có thể là Nguyễn Hoàng Hận Trần sau khi trở thành Huyết Lang đã gia nhập vào DeadGod mà thôi.
Nhớ tới vụ án của Nguyễn Hoàng Hận Trần, Long không khỏi nỏ một nụ cười khẩy. Hắn cuối cũng cũng hiểu ra lý do tại sao Nguyễn Hoàng Hận Trần lại có thể thoát khỏi nhà tù Đế Quốc và cũng hiểu tại sao đối phương lại biết được Bùi Thiên không ở trên tàu Incar.
Tuy rằng DeadGod khủng bố sân bay trong thời gian có mấy phút thế nhưng khắp Nguyên Linh Đại Lục nói chung và Đại Viết đế quốc nói riêng đều biết tới việc này. Tất cả mọi người đều tràn đầy không thể tin nổi. Huyễn Mộng Tinh là tinh cầu được coi là "bất khả xâm phạm" trong suốt 200 năm qua, vậy mà hôm nay Huyễn Mông Tinh lại bị DeadGod viếng thăm, điều này khiến cho rất nhiều người giật mình đồng thời cũng nổi lên lòng quan ngại về hệ thống phòng thủ nơi này
Tổng bộ Hư Không Hình Cảnh, Nguyễn Thanh Liêm khuôn mặt tràn đày sự nghiêm túc , lo lắng đi đi lại lại trong phòng. Bộ dạng cực kì sốt ruột. Hắn đã nghe được tin tức Huyễn Mộng Tinh bị Tinh Không Giặc Cướp DeadGod tấn công. Chuyện này đã gây nên kinh động cao tầng đế quốc. Cao tầng đế quốc hạ lệnh cho ông, bằng mọi giá phải bắt được DeadGod.
THuyễn Mông Tinh mặc dù có quân đội thế nhưng cũng chỉ là quân đội do thám mà thôi, dù là quân đội thế nhưng cũng không có vũ khí quân sự tiên tiến mà phần lớn là Linh Sư.
Vì thế, để đảm bảo an toàn cho Huyễn Mông Tinh khỏi các nguy hiểm ngoài vũ trụ thì tinh cầu này được đế quốc đầu tư cho " Hệ thống phòng thủ xuyên tinh không". Là hệ thống phòng thủ tiên tiến nhất Nguyên Linh Đại Lục vào thời điểm này, được coi là hệ thống hoàn mỹ nhất trong việc chống lại các nguy hiểm từ bên ngoài vũ trụ như thiên thạch, cướp vũ trụ, ...
Trong xuốt 200 năm đi vào hoạt động của mình, Huyễn Mộng Tinh bằng vào hệ thống này mà đến nay chưa từng có nguy hiểm nào. Cũng vì thế mà khách du lịch cũng an tâm khi đến đây
Thế nhưng, hôm nay DeadGod đã phá vỡ cái lịch sử " bất khả xâm phạm" trong 200 năm của Huyễn Mộng Tinh. Thanh Liêm thật sự không thể hiểu được, làm cách nào mà DeadGod có thể xâm nhậm vào Huyễn Mộng Tinh mà không bị hệ thống phòng thủ gạt bỏ?.
Tuy rằng trong đầu rất nhiều nghi vấn, nhưng hiện tại việc quan trọng nhất là giải cứu những con tin mà DeadGod bắt giữ.
- Reng .... Reng.
Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến Thanh Liêm giật mình, ấn lên một cái nút trên mặt bàn. Lập tức một hình chiếu 3d xuất hiện trước mặt hắn, chính là Sơn Tùng. Chỉ thấy hắn lúc này khuôn mặt cực kì nghiêm túc nhìn Thanh Liêm, trầm giọng:
"Liêm đại tướng. Tôi là lữ trưởng lữ đoàn 279 - Đại tá Hoàng Sơn Tùng. Tôi có chuyện muốn thương lượng với ngài".
"Chào Đại Tá. Anh cứ nói đi".
Nguyễn Thanh Liêm gật đầu trả lời.
Sơn Tùng: Đại tướng, chắc ngài đã nghe qua thuyền trưởng Tinh Không Giặc Cướp DeadGod: Nova nói rồi đấy. Hắn muốn chúng ta thả Nguyễn Hoàng Hận Trần ra ngoài, nếu không hắn sẽ gϊếŧ chết con tin. Không biết ý ngài thế nào?"
Quả như Nova nói, bởi vì tính chất nguy hiểm của Nguyễn Hoàng Hận Trần đồng thời Trần gia ở Nguyên Linh đại lục cũng can thiệp vào việc này khiến cho Nguyễn Hoàng Hận Trần bị đưa tới nhà tù Huyễn Mộng ở Huyễn Mông Tinh. Một nhà tù cực kì kiên cố với những cảnh sát đều là Hư Không Hình Cảnh ưu tú. Lại được đặt tại nơi " bất khả xâm phạm" như Huyễn Mông Tinh vì thế tỉ lệ đào thoát của Nguyễn Hoàng Hận Trần là con số không.
Nghe Sơn Tùng nói vậy. Nguyễn Thanh Liêm trầm mặc. Hắn đối với việc này cũng cực kì khó xử không biết làm thế nào. Nguyễn Hoàng Hận Trần là một tên tội phạm nguy hiểm, chết trong tay hắn đã có 40 mang người rồi, không những thế đối phương còn là kẻ thù của Trần Quang Vũ, ân nhân của ông. Hiện tại nếu thả hắn ra không khác gì " thả hổ về rừng". Thế nhưng nếu không thả, Nova sẽ gϊếŧ chết con tin. Điều này khiến ông không biết làm thế nào.
- Reng ... Reng
Lại một tiếng chuông điện thoại vang lên khiến Nguyễn Thanh Liêm hơi kinh ngạc. Ấn chiếc nút đỏ trên bàn. Một hình chiếu 3d xuất hiện trước mặt Nguyễn Thanh Liêm, đây là một người đàn ông khoảng 40 tuổi, tóc trắng bạc phơ, khuôn mặt phúc hậu ngồi trên xe lăn. Nhìn thấy người này, Nguyễn Thanh Liêm cùng với Sơn Tùng trong mắt toát lên một tia kính ý đồng loạt ôm quyền:
"Tham kiến Trần Tiên Y".
Trần Quang Vũ là gia chủ Trần gia, là cha của Trần Tuyền cũng là anh trai Nguyễn Hoàng Hận Trần. Sáu mươi năm trước, ông bị chính em trai minh phế bỏ " linh tâm" khiến cho ông không thể tu luyện được nữa. Trần Quang Vũ cũng biết điều này thế nhưng lại không cam lòng trở thành phế nhân, vì thế ông điên cuồng học tập y thuật hòng chữa khỏi cho mình.
Trải qua sáu mươi năm, Trần Quang Vũ y thuật đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa, diệu thủ hồi sinh, cứu người vô số được cả đại lục biết tới với cái tên Trần Tiên Y, một con người vĩ đại của thế kỉ mới. Cũng vì danh tiếng lớn khủng khϊếp của Trần Quang Vũ mà Trần gia từ một gia tộc bình thường vươn lên trở thành một trong tam đại gia tộc thủ đô.
Trần Quang Vũ là một người sống hết mình vì y thuật, vì cứu người. Những người bị ông cứu sống có cả những nguyên thủ quốc gia, người nổi tiếng, ... kể cả Sơn Tùng cùng với Nguyễn Thanh Liêm cũng đều được Trần Quang Vũ cứu mạng. Vì thế đối với ông, bọn họ đều kinh trọng từ trong nội tâm mình. Mà đó cũng là lý do tại sao bọn họ lưỡng lự không thả Nguyễn Hoàng Hận Trần ra
Thấy hai người như vậy, Trần Quang Vũ phất tay cười ôn hòa nói:
"Các vị không cần như vậy đâu. Ta tới đây là vì việc của Nguyễn Hoàng Hận Trần. Các vị cứ thả hắn ra đi".
"Nhưng mà Trần Y Tiên. Nguyễn Hoàng Hận Trần cùng với ngài thù sâu như biển. Ta sợ rằng hắn một khi thoát ra sẽ tìm ngài báo thù" Sơn Tùng lo lắng.
"Sống chết có số rồi. Nếu như ông trời muốn ta chết thì ta cũng đành nhận mạng thôi. Ta không thể ngồi chơ mắt nhìn ngàn sinh mạng con người chết đi được" Trần Quang Vũ bình thản, sáu mươi năm sống khiến ông quên hết đi hận thù rồi. Với một con người bình thường như ông, tuổi thọ cũng sắp cạn kiệt, ông đối với cái chết không còn bất kì lo sợ nữa.
"Trần Y Tiên làm người, chúng tôi khâm phục" Nghe vậy, hai người đều kính phục nhìn hắn, có thể đem cái chết không để trong mắt, đặc biệt với Linh Sư có thể kéo dài tuổi thọ thì hầu như rất ít
"Đúng rồi, đại tá Tùng nè. Con trai tôi: Trần Tuyền đang học một tháng quân sự ở trong lữ đoàn của ông phải không?".
Trần Quang Vũ nhìn về phía Sơn Tùng hỏi. Nói đến Trần Tuyền, trong mắt ông tràn đầy yêu thương. Sáu mươi năm ông mới có một đứa con trai, vì thế đối với Trần Tuyền, ông yêu thương hết mực.
"Vâng, ngài yên tâm. Tôi sẽ để ý tới cháu bé".
Sơn Tùng kinh ngạc gật đầu. Mặc dù ông là lữ trưỡng nhưng ông cũng không biết hết tất cả những học sinh học quân sự lần này. Vì thế đối với việc Trần Tuyền cũng học ở đây, ông thật sự giật mình.
Nghe vậy, Trần Quang Vũ vuốt râu cười .
"Ha... ha, vậy thì làm phiền ngài rồi"
"Không phiền, đây là việc tôi phải làm mà".
Sơn Tùng vội vàng trả lời. Trần Quang Vũ là ân nhân của hắn, hắn giúp đỡ con ông ta cũng là lẽ thường tình mà thôi.
Lại nói nhắc tới Trần Tuyền, Sơn Tùng lại không thể không nhớ tới Long cùng Lạc Tuyết mất tích hai ngày nay dù cho " thiết bị cảm ứng" trên người đối phương cũng không biết bọn họ ở đâu khiến ông lo lắng không thôi. Ông chỉ có chút an tâm là hai người bọn họ chưa xảy ra truyện gì.