Hệ Thống Là Ta Nam Tiếu

5.33/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Thể loại: Hiện đại, trùng sinh Convert: Tàng thư viện Edit: acmalanhkho Số chương: 58 chương Đời trước cha mẹ nàng đều mất sớm, gia cảnh vì thế mà ngày càng sa sút khiến cho cuộc sống của nàng thực t …
Xem Thêm

Chương 1
Diệp Cửu chỉ cảm thấy cánh tay đau xót, cô không nhịn được mà la lên, nhưng lập tức theo bản năng ngậm chặt miệng, lại phát hiện nơi này căn bản không phải trong con sông.

Cô ngẩng đầu đánh giá hết tất cả cảnh vật trước mắt, có chút không dám tin tưởng.

Rõ ràng một giây trước, cô rơi xuống con sông, liều mạng vùng vẫy muốn trèo lên, nhưng cơ thể càng ngày càng nặng nề liền rơi xống đáy sông.

Chỗ đó vị trí hẻo lánh, bình thường rất ít khi có người đến, cô ngã vào giữa sông, lại



một vịt trên cạn, căn bản sẽ không bơi, hậu quả không biết được.

Ánh mắt nhìn về mảnh đất trên sân thể dục, Diệp Cửu nhớ tới cái trường học này sau đó phải đối mặt với cảnh bị phá dỡ, lão sư cùng học sinh đều chuyển đi đến nơi mới.

Địa phương này một quãng thời gian bị gác lại, được một người thuộc bất động sản Phú Thương mua lại đất, khai phá làm nhà chung cư.

Bây giờ lại nhìn tới cái này chôn nàng, lại



trường học cũ trong ký ức của cô, cổ họng Diệp Cửu nghẹn ngào, trái tim chua xót.

Này nên không phải



mộng cảnh, cảm giác đau ở trên cánh tay rõ rệt nhắc nhở Diệp Cửu, cô không chết, mà sống lại!

Nhìn thấy trước mặt một vẻ mặt cười xấu xa của

nam

sinh, Diệp Cửu giật giật khóe miệng, cảm thấy ấu trĩ.

Nam

sinh này



bạn học cùng lớp của nàng, gọi Từ Duệ.

Cùng học mấy cái bạn học trong trường ngầm kết bè kết đảng, lấy bắt nạt những bạn học khác làm thú vui.

Trước đây lúc đi học liền đặc biệt yêu thích bắt nạt cô, trong lớp tất cả nữ sinh đều rất sợ hắn, nhưng hắn không thế nào quan tâm những người kia, chỉ có yêu thích đùa dai đối với cô.

Diệp Cửu đồng cảm nhìn Từ Duệ, nguyên nhân không có gì khác, hồi trước Từ Duệ theo người khác ẩu đả đánh nhau, bị một tên lưu manh đâm một đao, người đưa đến bệnh viện thì đã vô pháp cứu giúp.

Cha mẹ hắn người đầu bạc tiễn người đầu xanh, khóc đến ruột gan đứt từng khúc, Diệp Cửu khi đó nghe nói hắn chỉ nói một chữ, nợ.

Đi ra xã hội hỗn loạn, sớm hay muộn cũng phải trả.

Người giống Từ Duệ, Diệp Cửu sẽ không giống người khác tiếc hận, có lòng thương xót. Tuy Từ Duệ đã từng làm những chuyện quá đáng đối với nàng, nhưng hắn đã ra đi, tất cả những thứ này toàn bộ tan thành mây khói, đây



sự khoan hồng lớn nhất của Diệp Cửu.

Diệp Cửu nhàn nhạt bỏ qua một bên mặt, xoay người hướng về cửa phòng học đi.

Trở lại chỗ ngồi, Diệp Cửu từ trong túi tiền lấy ra một chiếc điện thoại di động, liếc mắt nhìn ngày, mới biết cô sống lại về năm lớp 9 vào đầu tháng 3 khi cô đang đi học...

thật tốt



khi dến trường, Diệp Cửu thở phào nhẹ nhõm, cô run rẩy cầm điện thoại di động, bấm cái số kia.

Bên kia rất nhanh có người nhận nghe: "Thật lâu."

Nghe được âm thanh lâu không gặp, Diệp Cửu lập tức nhịn không được, cổ họng nghẹn ngào mà gọi, "Mẹ, ngươi có khỏe không?"

"Ngươi bên kia rất ồn,

ta

nghe không rõ."

Diệp Cửu nhìn lướt qua xung quan, bạn học đều



vui cười đùa giỡn, toàn bộ phòng học ầm ầm, nàng đè âm thanh xuống hướng về hành lang bên kia đi: "Mẹ,

ta

nhớ ngươi."

Phương Nguyên nghe vậy liền thẳng thắn cười ra tiếng: "Con gái ngốc, ngươi ngày mai sẽ về nhà, đến lúc đó mẹ làm đồ ăn ngon cho ngươi."

Nghe âm thanh của Phương Nguyên, Diệp Cửu chỉ cảm thấy rất an lòng, cả người cũng kiên định lại.

Cô đáp một tiếng, liền nghe thấy chuông vào học vang lên, Phương Nguyên cũng giục cô mau chóng hồi phòng học.

Diệp Cửu nghe theo lời mẹ tắt điện thoại, nghĩ đến ngày mai sẽ có thể về nhà nhìn thấy cha mẹ, trong lòng có chút vui mừng, cũng rất chờ mong ngày mai sẽ đến nhanh một chút.

Trong giờ học, lão sư tìm bạn học đi lên bảng đen để lên bảng làm bài, Diệp Cửu lập tức nghĩ tới thời điểm đang học tiểu học, cũng



lão sư xin mời bạn học giơ tay đi bảng đen làm bài.

Lần này Diệp Cửu cũng nhảy nhót mà giơ tay, kết quả làm toán sai đề mục. Ngay lúc đó

lão sư dạy số học nhẹ nhàng nói một câu nói, làm cho nàng từ đó trở nên không dám lại giơ tay lên tiếng.

Có thể lúc đó lão sư số học của nàng lúc trước cũng sẽ không nghĩ đến chỉ vì hắn chỉ trích nàng một câu mà không giám giơ tay, hắn làm ảnh hưởng cả đời học sinh này biến động.

Có thể nói như vậy có chút nói ngoa, nhưng Diệp Cửu sau đó biến hóa rất lớn nguyên nhân đều



vì chuyện lần đó mà thay đổi.

Diệp Cửu trở nên không thể giơ tay lên tiếng, tính cách cũng rất mẫn cảm, sau khi học xong thời gian cũng không có nói chuyện với bạn học, chỉ



một con mọt sách đâm vào đọc sách, như bọt biển như thế chăm chỉ không ngừng hấp thu chất thu dinh dưỡng trong sách.

Bởi vì cô chăm chỉ học tập, nên thành tích vẫn đứng hàng đầu.

Từ đó về sau, Diệp Cửu vẫn



trò giỏi trong lớp học, trong trường học có tiếng học giỏi.

Nhưng mặc dù thành tích của cô cho dù tốt, bởi vì tính cách hướng nội do truyền hồi nhỏ, lại thêm nàng không giỏi nói chuyện, ở trong trường học hầu như không có bạn thân gì.

Đời trước, nàng cũng



bởi vì không giỏi nói chuyện mà phải ăn nhiều khổ cực.

Đồng dạng



sau khi tốt nghiệp tham gia công tác, những khác thực tập sinh dẻo mồm, có cái công ty x lôi kéo những người có quan

hệ, miệng cũng ngọt như mật dường, tiền bối đem trong công ty mặt mày hớn hở dẫn các nàng đến.

Diệp Cửu đây còn chưa tính việc không biết nói chuyện, thậm chí trong lòng còn lần có ý xem thường sinh học thực tập cùng giới nói những lời hay a dua nịnh hót.

Cô cho rằng thủ trưởng sẽ thấy năng lực của cô, kết quả đây, chuyện tốt không có phần của nàng, oan ức thì ngập đầy đầu cô.

Ha ha, nàng từ trước thật



khờ.

Lần này trùng sinh trở về, Diệp Cửu cũng không tính lập tức làm thay đổi mình quá lớn, có một số việc vẫn



từ từ đi. Ví như, trước mắt giải quyết quan

hệ

với mọi người...

Việc nặng một đời, Diệp Cửu hiểu một cái đạo lý, có vài thứ cưỡng cầu không được, tỷ như bằng hữu.

Cô đời trước thật tâm đối xử tốt và coi Duy Nhất



bạn thân, kết quả đối phương xoay người lại mà đâm cho cô một dao sau lưng.

Tuy nguyên, đúng



bản thân cô quá choáng váng, coi chính mình ở toàn tâm toàn ý trả giá, cũng có thể được đối phương báo đáp lại. Không biết cuối cùng lấy được chính



phản bội.

Bởi vì trong nhà cách trường học có chút xa, ngồi xe buýt về nhà muốn một giờ, vì không làm lỡ học nghiệp, Diệp Cửu cùng rất nhiều người đều



trọ ở trường.

Chịu đựng qua thứ năm, thứ sáu thời gian đều sẽ trôi qua rất nhanh, thời gian loáng một cái đã có tiếng chuông tan học, nghĩ đến lại qua một giờ



có thể nhìn thấy cha mẹ, Diệp Cửu có chút vui mừng.

Tính toán thời gian, đại khái hơn mười năm cô không có gặp cha mẹ.

Hiện ở hồi tưởng lại, liền mặt mũi bọn họ đều có chút mơ hồ

.

Trước đây, nàng mỗi khi nhìn thấy người khác toàn gia đình vây quanh bàn tròn ăn cơm tất niên ăn cơm tình cảm, trong lòng đều



cay đắng cực kỳ.

Có lúc, nàng luôn



đang nghĩ, nếu



không có cái họa do đàu máy xe lửa



tốt rồi, thì cha mẹ cô sẽ bình an ở cạch bên cô.

Cả nhà vây ở một cái bàn ăn cơm tất niên, tình cờ còn sẽ cùng đi shopping, xem một hồi hài kịch điện ảnh. Tại những buổi xum vầy của gia đình được giữ gìn, ở lẫn nhau bên cạnh toàn gia đình vui vẻ, thế thật tốt a!

Những này, từ trước đều



hy vọng xa vời,



nhứng nguyện vọng không thể thực hiện.

Bây giờ, cô sống lại, lại trở về năm học lớp 9,trước lúc cha mẹ xảy ra tai nạn xe cộ một tháng.

Diệp Cửu tin tưởng, lần này, nàng nhất định có thể thay đổi vận mệnh của cha mẹ...

Trước cửa trường học tiếng người huyên náo, ma xát những bả lại với nhau, Diệp Cửu trong tay nắm thẻ xe buýt, đột nhiên có người từ phía sau đυ.ng phải cô.

Diệp Cửu ngước mắt nhìn đối phương một chút,



hai người

nam

sinh cao lớn, ánh mắt của cô nhìn xuống chiếc thẻ xe buýt rơi xuống đất, ngồi xổm người xuống đi kiếm.

Nàng mới vừa đứng lên, chuẩn bị quay người rời đi thì trong tay thẻ xe buýt bị một người đoạt đi, Diệp Cửu nghiêm mặt, nhìn về phía người

nam

sinh cao lớn, "Ngươi muốn làm gì?"

Thêm Bình Luận