Bạch Tư Kiều lướt bình luận một lúc rồi ngủ thϊếp đi, cả ngày chạy đông chạy tây, cậu mệt mỏi lắm rồi.
Hệ thống lại thức trắng đêm, livestream suốt đêm.
Sáng sớm hôm sau, khi Bạch Tư Kiều thức dậy, hệ thống vui mừng thông báo: "Tối qua có một người cầu cứu chúng ta, tôi đã ghi lại địa chỉ, cậu đi xem thử nhé?"
Bạch Tư Kiều vừa đánh răng rửa mặt vừa lắc đầu, không mấy hứng thú.
Hệ thống dịu giọng nài nỉ: "Bà cụ này rất đáng thương, chồng mất sớm, năm nay đã hơn năm mươi tuổi, con trai con dâu cũng qua đời, bà ấy phải một mình nuôi cháu, mà đứa cháu lại mắc bệnh ung thư gan giai đoạn cuối. Nếu cậu không giúp, chắc chắn họ sẽ không sống nổi mất."
Bạch Tư Kiều vừa lau mặt vừa hỏi: "Bây giờ cậu lại thích làm việc tốt đến vậy sao? Công đức thơm ngon đến thế à?"
Hệ thống: "Bây giờ tôi không rảnh quan tâm đến nhiều thứ như vậy, tôi chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ. Nếu cậu không hoàn thành, tôi cũng sẽ chết theo cậu. Cậu thật sự không muốn cứu người sao?"
Bạch Tư Kiều đặt đồ dùng vệ sinh cá nhân gọn gàng, thản nhiên nói: "Tôi không phải người thích làm việc tốt như cậu tưởng tượng."
Hệ thống: "Vậy tại sao cậu lại làm việc tốt?"
"Vì sẽ có được công đức," Bạch Tư Kiều dừng một chút, trên mặt lộ ra nụ cười, dịu dàng nói: "Vừa hay, cậu lại sợ công đức."
Hệ thống: "..."
Công đức có thể khắc chế mọi tà ma, tà thần cũng là tà ma, còn muốn lừa cậu tiêu hao công đức, hừ. Bạch Tư Kiều nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, mỉm cười, "Anh Thống, muốn hợp tác một phen không?"
Hệ thống: ?
"Nhiệm vụ nói rõ, nếu tôi không hoàn thành nhiệm vụ, cậu cũng sẽ tiêu đời, vì vậy cậu mới tích cực làm nhiệm vụ như thế, đúng không? Chúng ta hợp tác một chút, xử lý hệ thống chủ, tôi sẽ đưa cậu thành thần."
Hệ thống kinh ngạc, chuyện này, nó chưa bao giờ nghĩ tới.
Bạch Tư Kiều híp mắt chọc chọc nó, "Cậu đi theo hệ thống chủ cũng được một thời gian rồi nhỉ, trải qua biết bao nhiêu kí chủ mà vẫn chưa thành công, hệ thống chủ chắc chắn đã nghi ngờ năng lực của cậu. Bao nhiêu năm nay, không có công lao cũng có khổ lao, nó vậy mà muốn diệt luôn cả cậu, cậu không thấy tủi thân sao?"
Hệ thống im lặng, ai mà chẳng sợ chết, nó tuy không phải người, nhưng lại có ý thức của con người. Nó đã đi theo hệ thống chủ 300 năm, trải qua 7 đời kí chủ, mỗi lần đến thời khắc cuối cùng đều thất bại, những giá trị cảm xúc thu thập được trước đó đều tiêu tan hết. Nó chỉ có thể trói buộc với kí chủ mới, bắt đầu thu thập lại từ đầu.
Bao nhiêu năm qua, nó luôn tận tâm tận lực hỗ trợ kí chủ, hoàn thành nhiệm vụ hệ thống ban xuống, chưa bao giờ nghĩ tới việc có thể xử lý hệ thống chủ.
Nó căn bản không dám nghĩ, không thể nào, tuyệt đối không thể nào!
Nó là thuộc hạ của Tà Thần đại nhân, cho dù bị nhốt trong ngục giam thời không, Tà Thần đại nhân vẫn có thể trốn thoát, nó không thể phản kháng Tà Thần đại nhân.
Bạch Tư Kiều không nói thêm gì nữa, chỉ chọc chọc nó: "Cho cậu thời gian suy nghĩ."
Bạch Tư Kiều nhìn địa chỉ hệ thống cung cấp, quyết định đi xem sao.
Hệ thống vội vàng mở livestream, tương tác với mọi người trong phòng livestream, cái dáng vẻ siêng năng chăm chỉ ấy khiến Bạch Tư Kiều nhìn mà cũng thấy mệt thay.
"Đã có 16 vạn giá trị cảm xúc rồi, chúng ta còn 9 ngày, không cần quá vội vàng." Bạch Tư Kiều uống một ngụm nước, nhìn ra ngoài cửa sổ, lười biếng như một chú mèo chẳng buồn liếʍ lông, nhưng lại vô cùng xinh đẹp động lòng người.
Bạch Tư Kiều hẹn Lê Phi, hai người cùng đến địa chỉ bà cụ cung cấp. Đó là một khu chung cư ở ngoại thành, là nhà tái định cư, đã cũ kỹ, người ở cũng không còn nhiều.
Lê Phi dừng xe dưới lầu, Bạch Tư Kiều cầm theo camera đi lên, mọi người trong phòng livestream nhiệt tình trò chuyện: 【Chủ thớt siêng năng quá, ngày nào cũng đi cứu giúp người khác.
Chủ thớt thật lợi hại, có thể tìm được nhiều người cần giúp đỡ như vậy.
Mong lần này chủ thớt may mắn, đừng gặp phải kẻ lừa đảo nữa.
Hahaha, không đâu, trừ phi xui xẻo đến mức nào! 】
Bạch Tư Kiều gõ cửa, người mở cửa là một bà cụ tóc bạc phơ, dường như vừa mới khóc, đôi mắt đỏ hoe.
Bạch Tư Kiều định lên tiếng, hệ thống đột nhiên lên tiếng: 【Giá trị ác ý +300.】
Bạch Tư Kiều: "..."
Bà cụ niềm nở hỏi: "Các cháu là streamer chính năng phải không? Ta đợi các cháu lâu lắm rồi, mau vào nhà đi."
Lê Phi thấy Bạch Tư Kiều đứng im ở cửa, khó hiểu huých khuỷu tay vào người cậu, sao thế?
Bạch Tư Kiều nhếch môi, giơ camera lên, "Không có gì. Bà ơi, cháu có thể livestream không ạ?"
Bà cụ hào phóng nói: "Cháu cứ việc livestream, như vậy mọi người mới biết được cháu đã giúp ta, những người cần giúp đỡ khác mới có thể tìm đến cháu."
Bạch Tư Kiều mỉm cười khen ngợi: "Bà thật là người tốt."
Bà cụ lén lau nước mắt, động tác này vừa vặn lọt vào mắt Bạch Tư Kiều, "Đúng là người khổ mệnh, hai cháu ngồi đi, ta đi pha trà."
"Bà đừng khách sáo, mời bà ngồi, bà kể cho chúng cháu nghe tình hình của bà đi ạ."
Bà cụ vẫn kiên trì rót cho mỗi người một cốc nước.