Chương 36: Đạt Được Độc Lập

Sau khi Gustav chọn một căn hộ, người môi giới, Mr.Kalu, đưa Gustav đến căn hộ đó.

Nó chỉ cách đó vài dãy nhà.

Đây là ngoại ô thành phố nên Gustav có thể nhìn thấy phía rìa của một khu rừng thưa thớt phía sau khu dân cư này với một con đường có cấu trúc tốt ở giữa dẫn đến biên giới thành phố.

Họ đến trước một tòa nhà bảy tầng nằm ở giữa con phố thứ ba.

Nó có màu vàng và nâu. Nó được cấu trúc tốt và không có vẻ quá cầu kỳ và cũng không có vẻ kém.

Mặc dù khu vực này rất xa Học viện Echelon, nhưng nhờ có giao thông nên khiến quãng đường dài dường như không ảnh hưởng gì. Gustav sẽ có thể đến trường trong vòng năm phút sau khi đi bộ đến trạm xe buýt huyền phù.

Mr. Kalu đưa Gustav đến căn hộ thứ ba ở tầng cuối cùng.

Mỗi tầng có khoảng bảy căn hộ nhưng tầng cuối cùng chỉ có bốn. Điều này là do có một ban công lớn trên đó che một phần ba không gian.

Căn hộ mà Gustav sắp thuê nằm ngay cạnh cánh cửa dẫn ra ban công.

Người môi giới đưa cậu vào căn hộ và cho cậu xem mọi phòng trông như thế nào.

Căn hộ có hai phòng, với một nhà bếp và một phòng khách đủ lớn để chứa tới năm mươi người.

Nó thực sự rất rộng rãi. Gustav đi từ phòng này sang phòng khác, kiểm tra khắp nơi với vẻ hài lòng.

Mặc dù thừa một phòng so với dự kiến, cậu vẫn muốn tiếp tục và thuê chỗ đó sau khi tìm hiểu giá cả.

"Năm mươi nghìn rad?" Gustav hỏi ông Kalu.

“Vâng, Gustav… có chuyện gì vậy? Chúng ta có thể mặc cả nếu cậu cảm thấy nó quá đắt, ” Mr. Kalu đề xuất.

“Ồ, vậy giá vẫn có thể thấp hơn thế này?” Gustav ngạc nhiên một cách thú vị vì cậu đã mong nó đắt hơn thế này.

“Vậy thì sao, tôi trả bốn mươi nghìn,” Gustav quyết định thử vận may của mình. “À, Gustav bốn mươi thấp hơn một chút so với phạm vi mặc cả, chúng ta có thể lên tới bốn mươi lăm nghìn không?” Mr.Kalu hỏi với một nụ cười gượng gạo trên khuôn mặt.

Gustav vẫn muốn mặc cả thêm một chút nhưng cậu nhớ rằng ông Kalu đã đối xử tốt với cậu ngay từ đầu và cũng tại thời điểm này cậu đã có đủ tiền để tiêu nên quyết định không kéo thêm nữa.

“Được rồi, vậy là bốn mươi lăm nghìn,” Gustav mỉm cười đồng ý.

Giao dịch được thực hiện bằng tiền mặt vì Gustav không có tài khoản ngân hàng.

Mr. Kalu bị sốc khi ở độ tuổi của Gustav, cậu không có tài khoản ngân hàng nhưng anh ta đủ khoan dung để chấp nhận thanh toán bằng tiền mặt.

Điều này khiến Gustav thêm một hoạt động khác vào danh sách việc cần làm của mình, đó là Mở tài khoản ngân hàng.

Các tài liệu đã được ký kết và họ vẫn phải đến một cơ quan chính phủ xung quanh khu vực đó để có giấy tờ và quyền thuê trước khi mọi việc được thực hiện.

Khoảng năm giờ chiều, họ đã hoàn tất quy trình và Gustav được trao chìa khóa căn hộ.

Mr. Kalu rời đi sau cuộc nói chuyện ngắn với Gustav về một số quy tắc khác khi ở trong vùng lân cận.

Gustav đứng trong căn hộ trống trải với nụ cười trên môi.

“Giờ thì cuối cùng mình cũng có thể ha…” Trước khi cậu có thể hoàn thành lời nói của mình, một thông báo hiện lên trong tầm mắt anh ấy.

[Ký chủ đã hoàn thành mục tiêu: Đạt được độc lập hoàn toàn]

“Hmm? Một mục tiêu khác đã đạt được và lần này nó nói lên sự độc lập hoàn toàn? " Gustav nhìn chằm chằm vào thông báo với vẻ ngạc nhiên.

“Có vẻ như thuê một căn hộ là tiêu chí cuối cùng để đạt được mục tiêu này,” Gustav chống cằm trầm ngâm.

*****

[Phần thưởng mục tiêu]



<5000 điểm kinh nghiệm>



*****

Gustav nhìn chằm chằm vào phần thưởng với vẻ trầm ngâm.

“Di chuyển thầm lặng… nghe có vẻ như là một kỹ năng liên quan đến chuyển động,” Gustav có vẻ hơi thất vọng vì cậu đã Nhanh nhẹn và Chạy nước rút, cậu đang mong đợi điều gì đó không liên quan đến chuyển động.

“Mình sẽ cần kiểm tra điều này sau,” Gustav lẩm bẩm và tiếp tục mở các thuộc tính ký chủ lưu trữ trên giao diện hệ thống.

*****

[Thuộc tính ký chủ]

-Tên: Gustav Oslov

-Cấp độ: 4

-Class: ?

-Exp: 5260/9500

-Hp: 170/170

-Năng lượng: 80/80

{Thuộc tính}

Sức mạnh: 32

Nhận thức: 30

Sức mạnh tinh thần: 28

Nhanh nhẹn: 28

Tốc độ: 30

Bản lĩnh: 28

Trí thông minh: 31

Quyến rũ: null

{Điểm thuộc tính - 36}

*****

Gustav gật đầu sau khi thấy điểm kinh nghiệm của mình tăng lên, “Còn khoảng bốn nghìn nữa,” cậu lẩm bẩm.

“Tốc độ mình nhận được điểm kinh nghiệm thực sự rất chậm… ngoài các nhiệm vụ hàng ngày cho mình tới 50, nhiệm vụ hàng tuần và hàng tháng mình đã hoàn thành và các mục tiêu, nên có một cách khác để nhận được nhiều điểm kinh nghiệm hơn,” Gustav cân nhắc. Cậu nhớ lại khi cậu nghiên cứu thêm về các trò chơi điện tử ngày xưa của trái đất, quái vật sẽ phải bị gϊếŧ để lấy điểm kinh nghiệm nhưng đây không phải là một trò chơi, đây là cuộc sống thực và cậu không biết mình sẽ bắt gặp những con quái vật ở đâu. có thể đánh bại để đạt được điểm kinh nghiệm.

Cậu nhìn lại cấp độ của mình, “Chỉ tăng ba cấp trong hai tháng không phải là một tốc độ tốt… Các chỉ số của mình đang tiến triển khá nhiều nhưng việc thăng cấp của mình không nhanh… Mình giống như những gì mà những người chơi cũ đó gọi là noob , Mình cần phải tìm cách để tăng điểm kinh nghiệm nếu không sẽ mất nhiều thời gian để tôi mở khóa chức năng cửa hàng, và những chỗ có dấu chấm hỏi… Mình chắc rằng nó cũng liên quan đến cấp độ, ”

Gustav đã đóng giao diện hệ thống sau một thời gian dài cân nhắc về các giải pháp.

Cậu nhìn chằm chằm vào căn hộ trống trải.

“Đã đến lúc đi mua sắm vật dụng gia đình,” Gustav mỉm cười và đi ra ngoài.

Cậu vẫn là người mới đến khu vực này nên khi ra ngoài tòa nhà, cậu phải hỏi xung quanh các cửa hàng gần nhất.

Cậu đi qua ba con phố trước khi đến một nơi có nhiều cửa hàng ở bên phải và bên trái.

Nơi này giống như một khu buôn bán địa phương.

Gustav đã xem xét xung quanh trước khi tìm thấy một cửa hàng đại lý bán hàng trả góp và đồ gia dụng.



Gustav bước vào cửa hàng lúc này vẫn chưa có nhiều khách hàng.

Có hàng loạt đồ dùng và thiết bị được sắp xếp đẹp mắt trong cửa hàng nhỏ.

Gustav có thể thấy bóng đèn máy chiếu là sự thay thế hiện đại cho máy thu hình.

Đã có bảng truy cập web là một sự thay thế hiện đại cho máy tính.

Toàn bộ cửa hàng chứa đầy các loại tiện ích và thiết bị gia dụng khác nhau.

Gustav không lãng phí thời gian trong việc chọn những thứ cậu muốn.

Lúc đầu, chủ cửa hàng muốn đuổi cậu ra ngoài khi nhận thấy có một nhóc mặc đồng phục học sinh đi qua lại quanh cửa hàng của mình và chọn những thứ khác nhau nhưng khi Gustav mang ra một xấp tiền mặt, chủ cửa hàng nuốt nước bọt và tỏ ra rất lịch sự.

Ông ta đã đích thân dẫn Gustav đi khắp cửa hàng, giúp cậu chọn những đồ dùng mà mình mong muốn.

Nhìn thấy cách đồng tiền khiến chủ cửa hàng trở nên khiêm tốn, Gustav quyết định sử dụng ông ta nhiều hơn để thỏa mãn nhu cầu của mình. Gustav nói với người đàn ông rằng cậu sẽ không thể mang tất cả những thứ cậu mua lên căn hộ của mình vì chúng quá nặng đối với cậu và cậu cũng cần phải mua thêm nhiều thứ ở cửa hàng khác bên cạnh họ.

Lúc đầu, chủ cửa hàng muốn nói Gustav phải tự tìm cách nhưng Gustav đe dọa sẽ đến một cửa hàng khác để lấy những thứ cậu cần nếu chủ cửa hàng quyết định không giúp cậu.

Thấy rằng mình sẽ mất khá nhiều tiền nếu Gustav quyết định đi nơi khác, chủ cửa hàng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc giúp đỡ.

Đầu tiên, ông ta đã gọi hai trong số những công nhân nam của mình đến để giúp đỡ nhưng vẫn không đủ nên thậm chí ông ta còn phải hỗ trợ.

Họ rời cửa hàng và đi đến căn hộ của Gustav. Mỗi người mang theo khoảng ba thùng giấy để hàng hóa được cất giữ.

Họ gần như chửi rủa thành tiếng khi phát hiện ra rằng Gustav đang ở trên tầng bảy của một tòa nhà không có thang máy.

Họ sẽ phải vận chuyển hàng hóa cao như vậy.

Thông thường Gustav sẽ có thể sử dụng thiết bị lưu trữ để giữ những hàng hóa này nhưng cậu muốn trừng phạt chủ cửa hàng vì đã suýt đuổi cậu ra ngoài trước đó.

Không hiểu sao chủ cửa hàng hóa ra lại là một người đàn ông mập mạp với bụng phệ như một người phụ nữ.

"Tôi chỉ giúp ông chú tập thể dục", Gustav xóa bỏ mọi cảm giác tội lỗi mà cậu cảm thấy sau khi nhìn chằm chằm vào chủ cửa hàng, người hiện đang đổ mồ hôi đầy mình.

Vài phút sau, họ đến tầng cao nhất và mang đồ mua của Gustav đến căn hộ của cậu.

Sau khi Gustav đi đến một cửa hàng khác để lấy những thứ khác như đệm, nệm, các cấu trúc bằng gỗ như bàn và kệ đọc sách, e.t.c. Không giống như trước đây, Gustav tự mình mang tất cả những thứ này về căn hộ mới của mình.

Cậu đang sử dụng nó để hoàn thành công việc hàng ngày.

Trong khi cậu di chuyển qua lại, mọi người trong khu phố đã nhìn chằm chằm vào cậu với ánh mắt tò mò.

Gương mặt cậu khá lạ mặt đối với người ở đây, nên có thể đoán chuyện này là bình thường.

Cuối cùng cậu cũng mang theo những thiết bị cuối cùng mà cậu cần và đi về phía căn hộ của mình với một chiếc hộp lớn trên tay.

Cậu đến trước tòa nhà và định đi về phía cầu thang thì có ai đó gọi anh từ bên cạnh.

"Xin chào, cậu có phải là người mới ở căn hộ 48 không?"

Đó là một giọng nữ nhẹ nhàng.

Gustav quay sang bên phải để nhìn chằm chằm vào người vừa nói.

+++++Để có thể đọc và nghe audio các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé!

Group Uriworkshop:

Blogspot: https://uriworkshop.blogspot.com/

Nghe Audio truyện tại: Uriworkshop 21

Link: https://www.youtube.com/channel/UC0CO8o1tWRHh9whPQfc1z1g

++++++